VN88 VN88

Cậu địt hăng quá em muốn xỉu luôn

Cụ nhận ra chẳng thể nói suông với mụ này được nên đứng lên áp lại gần. Mụ làm vẻ sợ hỏi rối rít: ông định dở trò gì vậy. Cụ bảo: thì xem vú bà to bé thế nào rồi tiện thể xin gặm một tí, đang đói bụng đây này. Mụ lui, lui thét đụng vào cột nhà, hết đường xoay trở. Cụ vồ lấy mụ như mèo bỡn chuột.

Mụ chỉ mặc mỗi lớp áo, chẳng dặm yếm bên trong nên khi cụ ôm được thì bàn tay cụ chạm ngay vào vú. Mụ còn bù lu bù loa cho phải phép, đến khi cụ đã luồn cả hai tay vào dưới áo bóp luôn hai vú thì mụ hết cựa quậy. Mụ đã có tuổi mà vú còn đầy đặn, bóp đã tay mà êm tận mạng luôn. Cụ xoa hai bầu vú, bóp cho chúng lồi lên lồi xuống dập dềnh làm cho mụ líu ríu trước người cụ.

Cụ bóp vú vài lần nữa thì dùng các ngón cái mà bật vê hai núm vú. Mụ thích nhé, co hai tay lại và khum người xuống. Đít mụ chổng vào háng cụ, chưa gì buồi cụ đã ngỏng cứng lên. Mụ cảm thấy bị độn vương vít ở mông nên càng quẫy tợn, mục đích là vừa tránh nhột vì cụ vần hai vú, vừa kích thích để buồi cụ cứng hơn nữa. Cụ thừa biết con mụ khao khát nên ôm chặt mà gẩy măn cả quầng lẫn núm vú, còn buồi thì thúc khan chỗ đít mụ.

Đúng như cụ nghĩ, mụ đổ kềnh ra, đè cả cụ lồm cồm nằm ở dưới. Hai người líu quíu dính vào nhau như anh bê bị gạo nặng bị ngã ngửa đè trên mình. Mụ sướng bỏ bu mà còn tỉnh táo la lên: để tôi cởi áo ra đã, vặt vú người ta mà cứ như vặt lông gà, rách bố cả áo còn gì. Cụ ghé tai mụ thở những hơi nóng hổi giục: cởi thì tự bà cởi, chứ tay tôi còn bận vê bóp vú thì giúp gì được. Mụ riu ríu làm, không thèm nói năng. Vạt áo bung ra, có rút vứt ra được đâu, song mụ muốn thế để cụ thấy tận mắt hai vú mụ.

Cụ bóp vặt các vú, day cả hai xẹp đi xẹp lại, quầng và đầu vú trặc trẹo bầy hầy. Mụ vẫn như con heo bị ôm giữ trên mình cụ, hai chân giãy như đỉa. Mụ vờ vịt giỏi lắm, mụ chả nhột bao nhiêu, mà chỉ muốn thúc cho buồi ngỏng tối đa thôi. Cụ bóp mà trêu chọc mụ: thế bà nhịn bao lâu rồi. Mụ lại lái câu hỏi sang hướng khác: tôi vừa ăn cơm hôm qua, nhịn thì có mà chết. Cụ vẫn bóp hai vú mà bật cười khanh khách: ăn cơm thì ai chẳng ăn, nhưng nhịn là nhịn cái khoản khác kìa.

Mụ vểnh môi lên trách: ông này hỏi vớ vẩn, nhịn thì chỉ có nhịn cơm, lại còn nhịn thứ khác, bố ai mà hiểu. Cụ nghĩ con mụ ra tuồng ngây thơ cụ thì để cụ bày cho mụ luôn thể: tôi nói bà nhịn là nhịn ngậm buồi của giai. Mụ ré lên: ông nói bậy. Cụ tiện tay, bỏ một tay ở vú đang vê đang bóp ra, thọc luôn vào cạp váy mụ sờ vào lồn mà nhủ: cái này nhịn chứ không phải cái miệng. Mụ đạp vung hai chân, nhưng cụ đã kềm giữ thì mụ vung ra sao được. Ngược lại, cho tay vào bụng dưới mụ rồi, cụ mới nhận ra mụ chẳng có gì nai nịt ở dưới. Thế là tay cụ áp luôn vào lồn ngay. Mụ khua chân chỉ tổ cho mớ lông bị vò xoắn tít lại và hai mu trầy trật bị đè chớ ích gì.

Cụ mò đúng cái lồn thì các ngón tay khều khào như chân cua. Chúng loe ngoe bò lổm ngổm cào vào lồn mụ, chọc vào mu, rỉa vào khe và lọt vào lỗ. Khi một chân cua đã đụng đích vào lỗ thì bắt đầu ngọ nguậy. Nó xỉa xỉa cái miếng thịt lồi ở trong lồn, nhấn y hệt người ta nhấn chuông. Chẳng có tiếng kêu tin tin phát ra mà chỗ thịt lồn cứ rung phát ớn. Mụ sướng nên xoạng rông hai chân ra cho cụ vọc.

Con mụ nặng tệ mạng, đè một lúc làm cụ muốn nghẽn hơi thở. Cụ phì phò thở như thụt bễ, mụ tỉ tê hỏi: mệt hả. Cụ pha trò: bà nặng như cái lu, đè lên tôi thấy êm còn vùng vẫy làm tôi thở muốn chết. Mụ thấy cụ mới dợt sơ mấy chiêu mà vú lồn mụ rạo rực cả lên rồi nên hốt hoảng: ấy chết, sao chẳng bảo. Mụ tẽn tò vì cụ làm mụ nứng muốn điên loạn lên, chẳng còn ý tứ gì nữa. Mụ ôn tồn bảo: thế thì ông thả tay để tôi ngồi dậy, chứ cứ bóp với bít khư khư thế này thì làm sao rời khỏi ông.

Cụ thở dài tiếc rẻ. Mụ nhỏn nhoẻn trấn an cụ: không, mình chỉ thay đổi chỗ thôi. Ông đừng lo, tôi chẳng bỏ dở cuộc vui đâu. Ông lại thở phào cái nữa. Mụ loạng quạng đứng dậy, xống áo lùm xùm, váy xộc xệch. Cụ hét đòi vứt hết ra cho dễ. Mụ đang nực nên chẳng phản đối, tự động liệng bỏ áo và lôi tuột cả váy ra. Chu choa, cụ nằm ngửa nhìn lên, cả một tòa thiên nhiên sáng chói trước mặt.

Người mụ trắng quá, hai vú nặng trĩu, mập mạp đẫy đà, hai chân lừng lững như cột cái, chỗ háng một bụi cỏ đen sì, he hé con trai đang xùi bọt mép, bong bóng phùng ra và vỡ đi, cái khác lại đùn tiếp. Mụ có tuổi mà thân hình còn đẹp. Chỉ hơi tiếc một chút là nây bụng quá dầy, xệ cả ra ngoài, lại có nhiều nếp nhăn ngoằn ngoèo xếp lại, và hai đầu vú thì nâu sẫm cả lên.

Mụ dõi theo cụ nằm đơ nhìn mụ thì tỏ vẻ thích. Mụ xoay người trước ra sau, sau ra trước cho cụ ngắm. Mụ lật cái mông, nâng từng cái vú, chổng đít lên lại ngửa đít ra, chân này dạng, chân kia khép, thay nhau tựa múa quyền cho cụ nghía. Mối lần mụ khoe món gì thì lại hỏi: ông thấy thế nào. Cụ chẳng khen chẳng cho ý kiến mà chỉ hít hà như cắn phải quả ớt chỉ thiên. Mụ lại bước hai chân ngang qua mình cụ, xê dịch người lên cho háng lơ lửng ở tầm mắt, hỏi dồn: ông xem cái của quỉ này có giống cái của bà ở nhà không.

Cụ nheo nhoe mắt như chói nắng, thong thả trả lời: cái nào cũng to dềnh lên cả. Cái nào cũng rậm rì, cái nào cũng như miếng bánh bèo bự tổ chảng. Có điều nghệ thuật biểu diễn thì chưa biết ai thua ai, phải thử mới đánh giá được. Tuy vậy cụ cũng nịnh ngay được: dù sao của bà ít bị giũa mài chắc là còn bót chưa bị rơ, chứ mụ nhà tôi thì ôi thôi quá lắm. Tôi có ghé vào trú mưa đã thấy trống tuềnh trống toàng, chán bỏ mẹ. Vậy mà bà ấy rên là cây gậy của tôi làm bà ấy mẻ cả ngao, phải chạy về nhà mẹ nghỉ bôi thuốc.

Đàn ông vốn là vậy. Nịnh gái luôn kể xấu vợ, nhưng mất gì đâu. Gái cho địt có chừng có mực, còn lồn vợ thì xả láng dùng te tua. Cụ có chê lén chê lút thì bà ấy cóc có nghe thấy, miễn là gạ được con mụ để địt cho rồi. Sau lại về cơm nhà lồn vợ là ổn.

Mụ đang đứng dạng hai chân trên mặt cụ như người mặc váy đụp đi tè, nghe cụ kể xấu vợ, mụ cười lên hăng hắc. Hai chân mụ rung rung, cái háng mụ rung rung, cả hai vú mụ cũng rung rung nốt. Cụ nằm ngửa nhìn lên thấy phê quá nên lục bục nói: tôi nói thật đấy, chứ không đặt điều đặt đóm gì đâu.

Mụ vẫn không ngớt ngả nghến cười, nói xùi cả bọt mép ra: bà lão nhà ông tếu tệ. Gậy của chồng đâm việc gì phải chạy về nhà mẹ bôi thuốc. Giá phải tay tôi thì tôi cứ ở lại, chết chóc gì đâu, gậy ông không bằng cồng bà, nó chọt vào thì mình đỡ, thét rồi nó toè đầu cũng không làm ăn gì được nữa.

Đến lượt cụ lại cười lên rinh rích. Cụ chỉ tay lăm lăm vào mụ: bà nói dễ nghe nhỉ. Gậy mà tòe đầu thì cồng bà cũng tiêu luôn. Đừng có ở đó mà nói bảnh, chỉ sợ đến phiên bà thì chẳng cần chờ chạy về với mẹ, có khi phải gọi xe cứu thương đến bôi thuốc luôn tại chỗ. Mụ ngẩn tò te ra hỏi móc: gậy ông chắc bịt sắt ở đầu mới làm bà lão thủng vết thương, chứ gậy gộc bình thường thì làm chó gì đâm bà ấy lủng được nhỉ.

Hai người đấu đá nhau chan chát. Mụ vẫn dạng háng đứng cho cụ xem. Cụ phê phán ra điều hiểu biết: này tôi xem cồng bà cũng cứng cáp lắm. Thế nhưng nhìn thì đại khái thôi, còn phải thử mới biết chắc được. Mụ vênh mặt lên: muốn thử thì thử, sợ gì. Cụ có vẻ sốt ruột nên giục: thử mà bà cứ đứng chót vót như đỉnh núi thế kia thì thử chó gì được đây. Mụ giở giọng nũng nịu hỏi: vậy thì phải làm sao. Cụ đề nghị mụ nằm xuống.

Mụ còn xoắn hai bàn tay vào nhau, lắc mình một cái ra điều “ không đâu “ rồi mới chịu ghé nằm bên cụ. Ông già gân đúng là bậc thánh, mụ nằm cạnh bên hơi hướm đã bay xồng xộc ra rồi mà cụ vẫn chay tịnh như không. Cụ lải nhải nói với mụ: chẳng dấu gì bà, mụ nhà tôi sợ chuyện ăn nằm lắm, mà tôi thì hùng hục như trâu. Nói đùa cho vui chứ tôi lôi bà ấy xoành xoạch nên bà ấy chạy. Vậy mà léng phéng chỉ vài hôm lại bò về. Vợ chồng có khác, mình thèm thì họ cũng thèm, xem ra chày với cối làm sao lìa nhau dứt dạt được.

Mụ cười hề hề: gớm ông nói chuyện vợ con mà nghe dễ như ăn cơm. Này, tôi hỏi thật thế ông đòi hỏi bà nhà thế nào mà bà ấy chạy. Cụ tủm tỉm cười: nói bà đừng cười, chứ sao tôi nhìn mặt mụ vợ tôi lúc nào cũng ghét quá. Nên vào ra là tôi xin bà ấy luôn, có khi vừa ăn bữa xong tôi lại đòi tráng miệng. Bà ấy phải hét tôi hăng gì mà hăng dữ tợn, nhưng bà ấy nói gì cũng mặc, xin lỗi bà, tôi cứ vùi tay vào bóp vú một hồi là bà ấy hàng ngay. Thế là tôi leo lên cưỡi, phi nước kiệu bằng thích.

Mụ nghe kể đã muốn nóng ran. Không dưng hai vú đã như bị bàn tay cụ mò vào. Còn chỗ háng thì con cò cũng bắt đầu mấp máy. Mụ cũng thích bỏ bu nên muốn gạ thử một lần cho biết, song chẳng lẽ phái nữ lại đi gọi phái nam làm thịt mình. Nên mụ phải xoay sang kế khác. Mụ nhẩn nha hạch cụ: này, tôi hỏi thật, thế vú bà nhà nó to lắm hử, cho nên ông bóp là bà ấy chịu toe. Rồi mụ nói cái rẹt, sợ chần chừ tịt mất ngòi: ông xem liệu có to bằng vú tôi chăng. Cụ đi một nước cờ, quyết đưa tốt đầu dú dí vô cung, nên vờ như chưa bắt mánh. Cụ bảo: mỗi người vú vê một khác, các bà to đều nhau nhưng còn ăn thua cách sờ bóp của chồng.

Mụ tức lắm rồi, bố già này lần khân. Mụ nứng muốn chết mà lão còn lăng ba vi bộ. Mụ nhất định phải hạ lão. Mụ chồm chụp lấy bàn tay cụ đặt lên vú mà hối: ông thử nắn xem độ rắn của vú tôi thế nào. Cụ đã chạm vào vú nhưng còn giả tảng chạy tội: đấy là bà ngỏ ý với tôi nhé, sau đừng bảo là tôi ve vãn bà. Mụ chỉ ừ ừ lấy lệ, cụ nhẩn nha bóp vú xoành xoạch khen vú cũng cứng đấy chứ. Và đang khi mụ còn lơ mơ buồn buồn ở cái núm thì cụ đã ập miệng vào bú ngon lành.

Răng cụ cái còn cái mất, nhưng lợi thì vẫn chắc. Cụ nhét kẽ được quầng vú vào khe hở thì mút chặt lấy rồi đẩy lưỡi lăn vê vào đầu vú tê tê. Mụ thở ì ạch như lợn xề. Cụ bú và bóp đồng thời một lúc hai vú. Mụ lịm đi trong cơn khoái lạc. Cụ mút chụt chụt, bóp phòi đầu vú ra, cắn lôi và nhằn với cái lợi móm mém. Miệng cụ hóp lại thế mà nút cái vú mụ nghe rào rào, chăng khác xàng thóc xẩy trấu. Mụ bị lôi cứ phải rề rề dịch xê thân mình mới để cái vú sát vào miệng cho cụ được mút chặt.

Giời ơi, ông lão trông tóm tém mà nghệ thuật hết xảy. Cụ làm mụ điêu đứng cả người. Dừng như có cái gì mềm mềm lướt trên bầu vú, lấn qua quầng rồi lăn tăn nơi đầu vú. Nhột chẳng ra nhột mà đau chẳng ra đau, nó dồn nén làm mụ muốn bứt hơi. Cụ bú vú mà thấy hai chân mụ choi choi lật đạp qua bụng cụ thì cụ biết tỏ tường con mụ muốn gì. Nên cụ nhả vú ở miệng ra để còn thuyết minh cho mụ nghe: đấy tôi cứ bú, cứ mút, cứ bóp vú mụ nhà tôi như thế thì mụ nhìn tôi mắt long lanh, hai chân cứ quạt nước như bà hiện giờ.

Mụ nghe mà ửng đỏ cả mặt. Nhưng đã tham gia cuộc chơi thì phải cố đến đích luôn. Mụ lẳng nhẳng hỏi: vậy lúc ấy ông phải làm gì. Thì vẫn phải bóp hai vú bà ấy, còn cũng tính thỏa mãn cái sự khác của bà ấy nữa. Mụ có vẻ háo hức nên lại gạ: ông chỉ có hai tay thì đã dùng bóp vú bà ấy rồi, còn cách gì để thỏa mãn bây giờ. Cụ cà kê dê ngỗng: ơ cái bà này, thế bà quên là còn cái mồm vừa nhả vú bà ra ấy sao. Chậc, tôi phải lồm cồm bò dậy, nhớ hai tay không buông vú ra nhé và lấy miệng thay tay mà gãi ngứa cho bà ấy.

Vừa nói cụ vừa lồm cồm bò dậy thực, cụ chổng mông hai tay vươn bóp vú mụ xào xào còn mặt thì hạ thấp vào háng mụ mà bảo: tôi làm như thế này. Cụ nói và liếm luôn vào mớ lông lồn đen rậm của mụ. Mụ nhớ vừa khi nãy đi đái chẳng rửa chùi gì cả, định can ngăn thì miệng cụ đã liếm vào mu lồn mụ rồi. Cái đầu lưỡi cụ rọ rạy như lưỡi rắn, nó chui chui lách hai mu ra. Mụ sướng dạng dần chân ra cho cụ cọ. Cụ vờn cái lưỡi quanh mớ lông, những sợi lông cương lên cứa vào bề lưỡi làm nó rám cộm lên. Cụ dùng lưỡi móc banh hai mu lồn mụ ra rồi xỏ vào ngoáy như sợi chỉ lọt vào lỗ kim vậy.

Mụ nhảy nhổm lên một cái, hai chân phản xạ mở giựt ra. Cụ nhân thể lỗ lồn há bèn đâm đầu lưỡi vào xụp xụp. Cụ đâm mà ấp úng kêu: gớm, khai òm. Chê thì chê mà vẫn đâm. Mụ thấy đã nên co hai chân lập tức cho cửa lồn hé rộng. Cụ chạm lưỡi vào phần thịt mềm ở trong thì uốn cong lôi tuột nó vào răng. Cụ ghè luôn cái răng còn sót cắn cho miếng thịt đó một phát, mụ co rúm vì sướng. Hai tay mụ quơ quơ định ném hất mặt cụ ra, cụ la toáng lên: có để yên cho người ta làm việc không, đòi người ta bày cho lại còn vờ vịt. Mụ đành nhắp nhắp hai bàn tay ở khoảng không cho đỡ rạo rực. Cụ bỏ bớt một tay bóp vú, lấy hai ngón chặn hai bên mu lồn mụ banh ra. Cụ lờ đờ nhìn chăm chăm vào khoảng thịt đỏ pha sắc vàng, nhọn như đít con ong, đang nhấp nháy như sao băng. Cụ nuốt nước bọt cái ực khen: trông ngon quá. Thế là cụ xủi miệng mà xúc, mà bú như có người dùng xẻng hất cát vậy. Chao ơi, con mụ giãy tê tê phải biết. Chả vì lồn mụ bị bỏ phế lâu ngày, giờ được cụ o bế nên nứng rực.

Cụ trách mụ: tôi chưa thấy ai ngu như bà. Người ngợm phom phom thế này mà kiêng khem, bệnh chết. Nhỡ hui nhị tì, uổng vô cùng. Nói một câu, cụ lại lết lưỡi móc liếm lồn suốt từ trong ra ngoài một phát. Mụ quíu người lại đập đùng đùng. Vậy mà mụ cũng cố trả lời: ông nói như bỡn, giới nữ chúng tôi chả lẽ đi rêu rao đang cần người ve vuốt. Thế thì chó nó ngửi nổi. Cụ lên giọng thầy đời: bà làm như ngô nghê lắm, dào, các bà có thừa mánh khóe để xâu tép chúng tôi. Thì đấy, bà có chạy nhông nhông đâu mà cũng vớ được tôi. Bà dựa vào tôi, tôi dựa vào bà, Bà cho tôi cái tôi thiếu, tôi tặng bà cái tôi thừa, bà cũng đỡ ngứa, gậy tôi cũng có chỗ chui. Thế chẳng sống lâu sao.

Lúc nãy thì mụ sướng quá. Lồn mụ như có xẻng, có cưa, có bừa, có cuốc đào xới, cày tung, lật đất, lung tung tí mẹt lên hết. Cái tổ kiến bị ngập nước, bọn kiến bung ra chạy thế nào thì mụ hiện giờ cũng vậy. Gì mà lục xục trong lồn, cấn cấn nơi mu, lúc như bị cạp, lúc như bị đùn, lồn xẹp tới xẹp lui trông lôi thôi quá sức. Nhưng ngược lại thì mụ thấy sướng, cái sướng cứ lên cao ngất thì lại lượn lờ hạ. Cái miệng cụ nhằn lồn mụ đến có duyên, hai má khi mút rột rột thì cóp lại, râu vểnh vểnh loe ngoe như tóc dế, cọ vào chỗ nào chỗ ấy nhột tê gân.

Cụ bú oạp oạp, lồn mụ nhễu nhão ra. Chả hiểu nước đái hay khí lồn mà lắm thế. Mụ thấy cụ đớp đớp như chó mà hết lượt này đến lượt khác cứ dính đầy râu mồm cụ. Mụ nứng vô cùng, muốn được cụ địt rồi. Mụ quáng quàng đưa hai tay vịn vào vai cụ năn nỉ: thôi, địt em đi. Cái tiếng em sao ngọt xớt, cụ nhẩn nha hỏi lại thế không để bú lồn nữa à. Mụ phều phào: em nứng lắm rồi, ông mà bú hồi nữa chắc em gục đi mất.

Cụ ung dung nhỏm lên lôi quần ra. Cây gậy vọt cái bưng, gật gù như cao su đàn hồi. Mụ thấy buồi cụ tím tái và gân guốc nên xuýt xoa: ối hèn gì bà nhà ông khiếp là phải. Mẹ cha ơi, nó nầng nẫng như thế mà giụi vào lồn thì thủng còn gì. Cụ trấn an mụ: chẳng sao hết, đấy tôi địt bà ấy tưng bừng bà ấy có thủng đâu. Còn em đang thiếu, gặp gậy này phang vào, phải nói là tuyệt hảo. Anh cam đoan lồn em không sướng không ăn tiền.

VN88

Viết một bình luận