Thằng Hoàng bị tột cùng kích thỉch. Cặc của nó cứng hơn cúi. Đã vậy, chị Lâm cà mạnh hơn. Cả hai, mặt đỏ hưng, im lặng, nhìn nhau, như hai con vật đến mùa chịu đực. Chợt một bàn tay chị Lâm đưa lên sau ót Hoàng, đẩy cái mặt nó sát gần lại. Môi chị hở ra, đưa hàm rằng trắng, chờ. Mà thằng bé, thơ ngây, không hiểu dấu hiệu đó clia chị Lâm. Nó đứng thừ người ra như cục đất, tim đánh phình phịch. Chị Lâm sát dí cặp môi vào miệng Hoàng. Chị nút môi dưới của nó. Hoàng bất động. Chưa ai dạy nên Hoàng vẫn “dốt”. Nó có nghe cảm giác sướng lâng lâng đang tỏa khắp châu thân. Bực quá, chị Lâm phải xin thằng bé:
– Đưa lưỡi qua cho má đi. Má làm cho con sướng. Lẹ đi!
Lưỡi Hoàng mới le ra, chị ngoạm vào nút say sưa, nồng nàn. Rồi chị chuyền lưỡi mình qua, bảo Hoàng làm giống vậy. Hoàng sướng quá, đưa hai tay lên bưng mặt chị Lâm mà hôn. Còn một bàn tay chị Lâm đã liều lĩnh, phóng xuống dưới, nắm cứng con cặc thằng nhỏ ngoài quần mà bóp. Hai người đứng ở bếp, da diết hơn mười phút. Bỗng thằng Hoàng gỡ môi ra, nói:
– Để con đi lấy cái chén. Má làm đã quặ, chịu không nổi.
– Chi vậy ?
– Hứng. Hình như : “nước cháo” của con sắp bắn ra.
Chị ngưng bóp cặc Hoàng, vì sợ thằng bè dám bắn ra thật. Và sẽ uổng thật. Sự thật chị đâu muốn uống bằng chén. Chị nói xa, nói gần, mà trí óc thơ ngây cậu bé không thể hiểu. Chị muốn uống thẳng từ “vòi thịt như đã làm với anh Lâm. Nên chị rủ rê:
– Má muốn uống thẳng như đã uống của ba. Mình vô buồng đi.
– Rồi con có được cổi truồng như ba không?
– Có Má cũng cổi luôn. Ba làm sao, con làm vậy. Má uống thẳng từ cặc con như đã uống của ba…như vậy đã hơn, sướng hơn….
Hoàng mừng quá, đến nỗi không nhích chân bước nổi. Sự thèm thuồng của nó sắp thành sự thật rồi! Nó sẽ được cổi truồng như anh Lâm. Được nhìn tận mắt cái lồn lông dày rậm của chị Lâm. Được chị quỳ xuống bú cặc. Được….được…đú thứ mà hình như Hoàng hằng đêm nằm mơ ước, khao khát.
Chị Lâm dẫn Hoàng vào buồng xong, chạy ra sau rửa lồn, vì sáng giờ chị chưa tấm. Lúc trở vào, chị đã thấy thằng Hoàng cổi truồng, đứng gần cánh cửa, nhìn chị Tim nó đánh vỡ lồng ngực. Chị khóa cánh cửa, hai tay nâng con cặc thằng nhó. Quả thật, chị đã không ngờ nổi cặc Hoàng lại có thể to gần bằng của anh Lâm. Người chị run bần bật, vì khoái lạc có, vì lén lút ngoại tình cũng có. Đụ đàng hoàng, công khai, lại không thích. Muốn ăn vụng, ăn lén, hồi hộp, vẫn thích hơn gấp ngàn lần. Chị lấy mũi hôn lên cặc Hoàng cách tha thiết, đê mê . Không dám ngậm vào, vì thừa biết thằng nhỏ được hưởng khoái lạc xác thịt lần đầu, nên rất dễ bị kích thích. Đâu phải dễ có cơ hội ngàn vàng như trưa nay, nên chị muốn nó phải kéo dài. Càng dài càng tốt, cho chị thưởng thức hết dĩa rau non, mới hái, và “nước cháo” lỏng Hoàng có bắn ra, phải bắn vào lồn chị, chứ không phải vào mồm.
Hồi Hoàng còn nhó, tức là thời gian anh Lâm mới xin nó ở Gò Vấp, chị phải hằng ngày tắm rửa cho nó. Tim chị đã nẩy sinh ý tưởng tà dâm, bất chánh: Khi Hoàng lớn lên, chính chị là người đầu tiên “hướng” trước ! Nó bảy tuổi, chị không còn tắm cho nó nữa. Yù tưởng kia vẫn đeo đẳng, vờn mãi trong trí óc chị. Nhất định, chị phải bằng mọi cách ngli với nó, “phá trinh” nó. Hôm nay là dịp tốt nhất để thực hiện bằng được âm mưu kia.
Hôn cặc thật đã bằng mũi, chị Lâm đứng dậy hỏi:
– Muốn đụ trước một cái không? Bú bây giờ con ra uổng lắm!
Chị diễn tả chữ đụ nghe dâm dật, kích thích quá, làm thằng Hoàng lờ đờ đôi mắt như chết giả, gật đầu nhè nhẹ. Chị Lâm cúi xuống tuột quần. Cái lưng quần vừa xuống khỏi lồn, chị nghe tiếng chìa khóa mở lách cách cánh cửa chính nhà trên. Biết ngay là anh Lâm về. Chị hoảng hốt đẩy Hoàng về phòng nó. Chị kéo quần lên. Chồng chị lái taxi đưa khách ngang qua nhà, đói bụng, anh ghé nhà kiếm gì ăn. Chỉ có vậy. Nhưng đã làm chị cụt hứng, mất đi bữa đụ ngàn vàng mà chị đã khổ công giàn xếp.
Ăn cơm xong, anh Lâm lại lật đật ra taxi đi kiếm mối khác. Lần này thì chắc ăn rồi, không còn sợ ai khuấy rối. Chị dọn cơm lên, ngồi ăn với thằng Hoàng, cười cười hý hửng:
– May mà không khóa cánh cửa ià tụi mình bể mánh. Cha quỷ về ăn cơm mà chằng nói năng nửa lời Cũng hên là chưa kịp cổi cái quần. Chớ phải hai đứa mình đang đụ, thì ….
Ngồi sát cạnh Hoàng, vừa ăn cơm, chị vừa nói năng thân mật như nhân tình. Thỉnh thoảng ôm hun Hoàng một cái, hoặc cho tay sờ cục gân cứng ngắt của
thằng nhỏ:
– Ăn rồi tựi mình đụ một mách tới chiều tối nhen. Đừng ra sớm, mất vui. Ưm, nói, làm lồn nứng quá. Hoàng ơi.
Thằng Hoàng đói bụng, cứ gấp thức ăn, và ba chén cơm như cố lua sao cho đầy bụng. Còn tuyệt nhiên không thấy ngon. Hắn cũng mong sao được thấy cái lồn chị Lâm một lần, rồi có chết cũng cam lòng. Nhất là bộ lông rậm đen kỳ cục. Rậm đến lan ra hai bắp vế, và chạy một đường mờ mờ lên tới rốn. Lồn chưa từng đẻ một lần, nên cái gì cũng đỏ, cũng nguyên si như lồn con gái. Chị dọn chén đũa xuống xong, rót chút rượu cao hổ cốt của anh Lâm, biểu thằng Hoàng:
– Uống chút này đi, đụ hoài không có ra. Ổng uống một ly này là có thể “cày” với má suốt nửa ngày trời đó con.
Thằng Hoàng nhắm mắt, nhắm mũi, ực hai hớp. Chị nói:
– Rượu thuốc bổ sinh lý này do chồng bà Vuông thuốc Bắc bán đó. Ba mầy mua rồi ngâm thêm bốn năm con cá ngựa, bỏ thêm cao hổ cốt….Trời đất thánh thần ơi, ổng mà leo lên bụng má rồi, là làm cho má ra có khi bốn năm lần, mới thôi.
Chị kiếm chuyện nói cho “rượu thần” ngấm vào cơ thể thằng Hoàng. Đúng như lời chị quảng cáo. Nồng và đắng lắm, nhưng các chất thuốc hợp lại, quả tình đang biến thằng Hoàng thành một con súc vật tâm dật kỳ lạ. Nó thấy chị Lâm đẹp như một thiếu nữ đương thì, quyến rũ, khiêu gợi. Nó quay qua, mặt đỏ bừng như mặt trời mọc, choàng tay qua vai chị, kéo sát lại, nâng mặt chị lên, nút lưới ào ào như một người lớn, tay kia mở nút áo, thò vào bóp vú.
Cặp vú chưa có con nên vẫn vuông cứng; nuốm hồng hào. Tay chị thọc hẳn vào lưng quần Hoàng, móc con cặc ra, nằm sấp nửa người lên đùi Hoàng, ngoạm vào bú ngon lành cho đã cơn đâm, cơn thèm, đã nhiều ngày bị đè nén !
Đầu óc Hoàng quay mòng mòng. Trời đất đảo điên. Hắn mất đi cái ý thức thực tại, quên mất mình là ai. Hoàng cần gấp một thân hình lõa lồ của phái nữ. Ai cũng được, nằm ngửa ra đó cho nó bú, đụ, và hành hạ họ cho họ phải khóc. Chị Lâm đã cho Hoàng uống quá độ. Một ngụm là vừa đú. Hai ngụm thì Hoàng trở thành con quỷ mất rồi còn gì. Nó xé toạt cái áo bà ba màu trắng của chỉ Lâm, xé luôn cái quấn lãnh đen. Chị trần truồng, nằm dài trên ba chiếc ghế đâu lại Chân thòng xuống đất, sẵn sàng, đấu một trận long trời, lỡ đất.
Hoàng ngồi chồm hổm, banh cái lồn đẹp của chị Lâm ra nhìn từng chi tiết. Nước lồn ứa ra nhiều quá làm chòm lông lóng lánh như sương muối dính trên cỏ ban mai. Hắn bệch hai mép lồn ra. Bên trong như tổ ong, có một cái lỗ nhỏ sâu hun hút. Một hột le đang xừng lên cứng như hột đậu. Hắn định cúi mặt vào liếm lỗ lồn, thì giọng bà Khoa thu hụi la ới ới ngoài trước cửa, tay gõ rầm rầm:
– Má thàng Hoàng. Bớ má thằng Hoàng. Bữa nay 28 à nhen. Đóng hụi. Bà còn có ba phần nữa thôi Hốt chót cú này, sắm thêm chiếc taxi cho mướn. Mau mở cứa bà ơi !!!
Thằng Hoàng chạy vội vào phòng mình, đóng cửa, nằm cổi truồng, miệng chửi thầm con mẹ kỳ đà cản mũi tên Khoa. Chị Lâm đóng xong tiền hụi, bà Khoa ra khỏl cửa, thì con Lan đi học về. Chị phải dọn cơm, rửa chén, giặt đồ. Chị ấm ức cuộc vui đành bỏ lỡ. Không biết bao giờ chị mới được đụ thằng con nuôi mà chị đã ấp ủ và mưu toan cả mấy năm….
…. Cho đến sáng nay. Con Lan phải từ giã Hoàng, thức dậy, thay đồ, ăn sáng, chuẩn bị đi học, sau khi đã hôn Hoàng một cái, hẹn tiếp đêm mai. Chờ cho con nhỏ ra khỏi nhà, như thường lệ, chị Lâm lại rón rén bước vô phòng Hoàng. Trời lạnh, Hoàng đấp mền, nên chị không thấy được thân thể Hoàng trần truồng. Mỗi lần mò vào phòng Hoàng, chị Lâm có cái thú như kẻ trộm bò vào vườn trái cây. Hồi hộp, lo âu, vừa nứng, vừa bị cám dỗ v. v… Gọi Hoàng dậy là được rồi, nhưng chị bò thấp xuống, lại dở cái mền lên, thò tay vô tìm cặc Hoàng để nắm. Hoàng say ngủ, tưởng con Lan còn nằm đó, chàng cầm tay chị Lâm, nói:
– Ngủ thêm chút nữa rồi tụi mình dậy đụ tiếp em!
Chị Lâm tưởng Hoàng gọi mình bằng em, khoái quá cho tay nựng con cặc. Hoàng lại xừng lên. Chị bóp nhè nhẹ, vuốt ve, rồi bò êm lên giường, kéo cái mền đắp chung. Chị cũng cổi truồng hết ra, ôm cái lưng Hoàng, trịn lồn vào mông đít nó. Hoàng bỗng tỉnh người, vì chòm lông rậm lắm. Nó trở mình, quay sang. Chị Lâm nhoẻn miệng cười như hoa hàin tiếu. Chị tươi bao nhiêu thì thằng nhỏ sững sờ bấy nhiêu, vì vừa rồi nó gọi chị bằng EM ! Thấy chị Lâm không thắc mấc, Hoàng yên trí:
– Lạy Trời, lần này đừng có ai khuấy rối, mất hứng.
– Anh khỏi lo. Cửa néo em khóa kỹ lắm rồi. Ai kêu, mình cũng không mở. Tha hồ, tụi mình chơi tới trưa….