VN88 VN88

Thèm được làm tình thông đít mỗi ngày

Hôm nay như vậy là đủ rồi, mình và Sam sắp ra khu đồi chơi. Oh, đúng rồi! Sam là thằng bạn thân nhất trên đời của mình. Tụi mình biết nhau cũng lâu, lâu lắm rồi. Mình có lúc cũng phải thừa nhận rằng nó dễ thương nhưng nghĩ như vậy chẳng khác nào đi hôn anh hay em trai mình. Không bao giờ! Còn về cái đồi? Đó là chỗ tụi mình tụ tập. Gần đây có một khu công viên mà không ai thật sự chú ý đến, riêng chỉ có tụi con nít khu này, mà trong công viên có một con đồi lớn ngay chính giữa. Tụi mình hay lại đó nói chuyện, cười đùa, nói chung là đủ thứ. Nó không biết gì về chuyện mình thích con trai, mà chắc là sẽ không bao giờ biết. Nhưng mọi thứ khác mình có thể chia sẻ với Sam mà không phải ngại gì hết. Oops! Chắc là Sam đang bấm chuông cửa, phải chuồn đây! Gặp sau!
Billy

Ngày 21 tháng 3
Trước khi cảm thấy có lỗi về chuyện này, mình cũng nên lên tiếng trước là mình thật sự có tính đến chuyện đem cuốn nhật kí vào trường bữa nay. Thiệt mà! Mình chỉ… sơ ý để quên nó ở nhà thôi. Ok, ok, có thể là mình không có sơ ý để quên. Nhưng giờ cũng chưa phải lúc mình bắt đầu xách theo trái tim và tâm hồn mình mọi lúc mọi nơi. Không cần phải gấp, còn thiếu gì thời gian. Thôi, nói nhiêu đó cũng đủ rồi. Có tin vui!!! Thử đoán xem bữa nay ai nói chuyện với mình??? Đoán đi!!! À mà khoan, làm sao bạn biết được, bạn là cuốn tập muh!!! Rõ chán! Là Jamie Cross!!! Trên đường đi vào lớp, mình thấy cậu ấy hắt xì, nên mình nói “Bless you!”, và rồi cậu ấy quay lại nhìn mình… NHÌN MÌNH… rồi nói “Cảm ơn!”. Bình thường thì chuyện cảm ơn chẳng có gì đặc biệt, nhưng mà đây là Jamie Cross bằng xương bằng thịt!!! Thiên thần tóc vàng, mắt xanh, đẹp trai và cực kì dễ thương, niềm khao khát của mọi đứa con trai và những thằng gay kín trên trái đất này! Mình sướng muốn phát điên! Ok, bây giờ mình bắt đầu có suy nghĩ giống tụi con gái rồi, nhưng cũng chẳng sao! Con trai cũng có cảm giác vậy. Tụi con trai cũng cảm thấy phấn khởi với những chuyện vụn vặt như mọi người khác thôi. Mình đâu cần thiết phải cứng rắn trong chuyện này. Mình cũng có quyền được cười khúc khích hay thở gấp khi nhìn thấy người mình thương chứ. Jamie hấp dẫn nên mình thương cậu ấy, chỉ đơn giản vậy thôi. Hy vọng ngày mai cậu lại hắt xì nữa!

Bữa nay mình có nói chuyện với Simon. Simon là một đứa thông mình, trí thức, có đầu óc, đeo kiếng này nọ, và cực kì dễ thương, nhưng cũng chẳng ai thèm để ý đến việc đó tại không ai thích giao du với Simon. Mình chẳng bao giờ hiểu được tại sao mọi người lại lạnh lùng với cậu như vậy. Chắc tại cậu không biết cách ăn mặc, thành ra tụi kia không muốn chơi. Mình thường thắc mắc làm sao khiến một người thì được coi là thánh trong khi người khác lại bị khinh rẻ ở cái chốn này. Ý mình là, giống như chẳng có tiêu chuẩn gì hết? Có phải về ngoại hình? Hay tính cách? Hay tài chính? Thành tích thể thao? Tiêu chuẩn lúc nào cũng đổi, mà chẳng có ngày nào như ngày nào. Và nếu ai đó không thay đổi kịp thời theo trào lưu, người đó sẽ chịu cảnh lên voi xuống chó nhanh đến chóng mặt. Mình đã từng chứng kiến vài trường hợp như vậy… Sao cũng được, mình lâu lâu cũng có nói chuyện với Simon chút chút, nhưng tụi mình chỉ mới trở thành bạn cách đây vài tháng thôi. Thật ra… mình hơi xấu hổ về việc này… nhưng mình có lần mơ thấy Simon. Một buổi tối, chẳng có lí do gì cả. Cậu chỉ… ở đó… trần truồng… và sẵn sàng… và mình nghĩ chẳng cần phải kể thêm chi tiết cũng đủ biết chuyện gì diễn ra sau đó. Thành ra gặp mặt cậu ở trường buổi sau đối với mình cũng hơi là lạ. Mình nghĩ mình kết bạn với Simon với hy vọng sẽ được ngủ với cậu một ngày nào đó. Hehehehe, mình quả là một thằng dâm tặc. Nhưng cũng hay, Simon thật ra cũng là một đứa bạn tốt.

VN88

Viết một bình luận