Ngọc Điệp quá đẹp, đôi mắt ngọc long lanh, mũi dọc dừa, mặt trái xoăn, da đỏ hồng như hoa điệp, trước sân trường như còn nuối tiếc tuổi học trò vô tư lự, mái tóc dài phủ xuống tận lưng.
Phong cảm thấy hưng phấn, máu chạy rần rần khắp châu thân, con chim cũng muốn tung vỗ cánh, tìm đáp xuống vùng đất chưa được khai phá lúc nào cũng màu mỡ. Bàn tay chàng áp đặt trên bầu vú căng tròn to như quả cam, chàng mân mê, thoa nắn như nghi thức ra mắt “Thần vệ nữ”. Chàng cuối người khám phá vùng âm vật, để khai mở cuộc hành trình về cõi Thiên Trúc. Âm môn Điệp đỏ mọng, chòm lông tơ óng ả, thơ thơ vừa đủ che kín mép lồn bên ngoài. Mu vun úp cao để lộ khe lạch như mời gọi chàng trai như Phong, những hảo hớn đa tình sẵn sàng xâm nhập.
Phong vừa ghì sát hôn để Điệp tạo nỗi đê mê, tay nương cho nàng ngả người xuống giường. Nàng hơi dang hai chân giúp thế cho Phong đưa con chim thâm nhập. Nàng rướn người chịu đựng, chàng khá lịch lãm nên từ từ theo bài bản, ấn tiếp vào sâu hơn, Điệp cảm thấy đau nhói rướn mình lên cao, càng vô tình tạo thế con chim chìm nhập. Tiếng “phựt” như xé thịt khô khan vang ra.
– Ôi đau em quá anh ơi, nàng quằn quại như đạp phải đinh, miệng la to hơn.
– Chết em anh ơi!. Phong hiểu sự gì đối với người nữ trinh nguyên. Chàng rút dương vật ra, những tia máu đỏ hồng như nụ tầm xuân dính theo đầu khấc và thân con cu.
Biết Điệp đau buốt trong âm đạo, chàng chỉ ấn nhẹ thêm cho kích thích dương vật rồi bắn xã dòng tinh dịch còn ẩn uất ra ngoài…
* *
Trên boong tàu, Uyển My đang nằm phơi nắng chung cách tình tứ với Tài phú như cảnh vợ chồng, nàng rất tự nhiên cởi bỏ áo ngực khoe cặp nhũ hoa căng mộng của phụ nữ mang bầu hơn sáu tháng, như mọi người cách không ngượng ngùng, càng làm Tài phú hứng tình, thỉnh thoảng đưa tay rờ rờ cho sướng, My miên man hiểu “anh nầy” không thích đi xa- chỉ xào khô- . Nàng ngồi dậy ôm hôn rồi hai người hứng tình lăn lộn qua lại.
Mỹ Lan có trách nhiệm theo hầu Tài phú, nàng lấy dầu chống nắng thoa khắp người cho My trước, xong quay sang thoa lưng cho Tài phú, khi xuống hai bắp đùi thì thấy con cu của chàng cương cao trong quần xì, ra dấu cho Uyển My nhìn rồi hai người cười ré lên.
Một góc tàu, từng nhóm hay từng cặp tình nhân, trong đó có bộ ba Hiển- Hoa và Hồng Đào, họ thoa dầu chống nắng, hứng tình thoa nắn, bóp vú nhau, hôn hít, thọt nhột rồi cười ngặt nghễ.
Nhưng không ai dám ra quân, – giao tình- giữa “chốn thanh thiên bạch nhựt” trên boong tàu.
Mặt trời vừa xế, hơi nghiêng nghiêng chếch bóng, ông chủ, Lý Tế Thâm- hướng dẫn bà Thanh Nguyệt theo sau là thục nữ- nàng hầu Tuyết Lê. Đứng trên boong tàu chỉ vài địa điểm bí mật sẽ tải hàng, tuy xa nhưng vùng nầy an toàn hơn là nhánh sông gần Thành phố dạo nọ.
Thanh Nguyệt quá nhớ chồng nên xin phép, cho gọi ông Đông đến, lịch sự ông Chủ vừa lòng người đẹp.
Họ cùng ngồi ngắm nhìn mây trời phần sau boong tàu, được ngăn bởi phên chắn, không cho ai khác đến gần. Thức ăn và uống bày sẵn gần đó.
– Ông chủ bèn cho gọi Mẫu Đơn và Ngọc Phượng cả hai người đẹp trong bốn nữ duyên dáng theo trên tàu để phục vụ sinh lý nam giới, ngụ ý ông chiếm giữ riêng Mẫu Đơn, nên Tài phú biệt đãi cho ở căn phòng cạnh bên với ông chủ khi cần.
– Cám ơn anh Đông, ông Chủ ngỏ lời, thật Thanh Nguyệt quá tuyệt vời anh có phước quá. Trời ban cho Nguyệt là phụ nữ đẹp, chiều chuộng và làm tình đầy nghệ thuật, anh muốn hú hý hay còn nhường cho tôi thêm.
– Ông bà cứ tự nhiên vợ chồng với nhau tại đây. Liền thấy các phục vụ viên kê ghế nhựa dài đến gần. Tài phú ra lệnh không ai đến gần phần boong sau từ giờ nầy.
Lúc nào tôi cũng mến mộ Nguyệt, có ý sau chuyến nghỉ mát cùng tôi sang Thái Lan gặp các chủ xuất cảng các loại đá quý: Cẩm thạch, Hồng thạch, Bích ngọc, Mả não… anh cho phép em Nguyệt du lịch sang Thái Lan cho biết, nhất là gặp giới thương mãi với nhau.