VN88 VN88

Phá trinh Mỹ Lan trẻ trung, mơn mởn như cánh đào tơ

Nhưng sự thật Thanh Nguyệt đang “trốn tránh” ở sau dãy nhà, thuộc khu chung cư của ông Chủ, dành cho kẻ ăn, người giúp việc. Tài phú không hề nghĩ cháu mình- Triết, quá đam mê sắc đẹp của Thanh Nguyệt nên hành sử theo ý riêng.
Ông hoàn toàn nghĩ Nguyệt đã chết, bị mất tích – không khai báo tức gián tiếp giúp Tài phú chạy chọt công quyền dễ dàng hơn nàng còn hiện diện.
Trong đêm hoạn nạn, chánh thợ máy nhảy xuống sau cùng cứu vớt Thanh Nguyệt dìu vào bờ an toàn; cứu mạng đem về cho “gửi gấm” nhà cha mẹ mình phía sau chung cư. Nguyệt được đối đãi ân cần hơn bao giờ hết, từ ăn ngủ nghĩ đều có má và em gái của Triết phục vụ, nói là người nhà của ông Chủ gửi. Do đó, hơn sáu tháng chưa lộ tung tích. Mặt khác họ khuyên cáo Thanh Nguyệt, hãy an tâm chớ nôn nóng liên lạc với gia đình, chồng con vì sợ chánh quyền theo dõi bắt bỏ tù khi chưa có phép Tài phú ban ra.

Hằng đêm, Triết xuất hiện thăm viếng, tạo niềm thiện cảm, chăm sóc giấc ngủ cho Thanh Nguyệt xong chàng cáo lui. Nhưng được hơn tuần nàng cảm thấy đơn lẻ trong giấc ngủ, yêu cầu Triết ngủ chung cho có bạn tâm sự, ban đầu chàng cố giữ khoảng cách “chị em” tạo cảm mến để Nguyệt đòi hỏi xác thịt trước, dâng hiến- khi cá đã cắn câu thì đêm nào chàng cũng hùng hục bên tấm thân ngọc ngà. Đó là ngôn ngữ tình yêu qua tiếp xúc thể xác…
– Em ơi! nắc mạnh chút nữa, chị sướng khoái lắm.

Dương vật Triết nhỏ và dài nhưng mỗi khi giao hợp, âm hộ nó ôm sát cách khít khao, chả mấy chốc truyền đạt cảm giác yêu thương mạnh mẽ làm nàng ngất ngây, dục tình lâng lâng đi vào mê hồn trận. Chàng là thanh niên sung sức từng cú nắc ấn sâu dương vật lút vào cổ tử cung, nàng trân mình hứng chịu như thăng hoa lãng mạn, dâm thủy ứa rịn theo giúp cho âm dương giao hòa trơn tru. Chàng ngưng đôi phút tay thoa nắn “bộ ngực nhân tạo” to cứng cách thật thỏa thích, rồi cố khom người sát mút chiếc môi ngọt ngào đầy tính hoang dâm kia. Hôn hít cùng khắp, chàng lấy tay mân mê chiếc mu vun múp cao, vuốt ve chòm lông đen kịt phe che vùng âm mao hồi lâu để bộc lộ niềm khát khao của mình.
Khi hai người cảm thấy hoàn toàn hưng phấn, cảm nhận lên tận đỉnh khoái lạc yêu thương nam nữ. Chàng nắc thật mạnh liên tu bất tận không ngừng lần nữa; làm nàng tả tơi, khuất phục trước sức mạnh phi thường của chàng thợ máy.
– Chị ơi, em muốn xã bỏ tinh dịch bên ngoài, tránh thụ thai nhen. Thanh Nguyệt nào còn nghe, nhận biết tiếng nói là gì, nằm chết trân như khối thịt không hồn…
Khoảng vào gần 4 giờ sáng, khi hai người còn mơ màng trong giấc nồng. Triết muốn thưởng thức màn nhì, chàng gượng nằm kề ôm, hôn hít như dạo đầu cho hai người chớm hưng phấn, chàng yêu cầu cùng nhau đi tắm cho tỉnh mỉnh. Vừa rời bồn tắm đã thấy con chim chàng thợ máy hùng dũng trương cờ ngang chín mươi độ, chàng quay lưng Nguyệt cho khom vịn vào thanh giường từ sau tra thỏi gân thâm nạp nhịp nắc thật mạnh, nàng như lạc lõng chơi vơi đầy sướng khoái. Nguyệt lần đầu được hưởng cú làm tình tuyệt vời vào buổi sáng tinh sương.
– Ôi! nó vừa cảm giác lành lạnh sương sướng, nó như vừa hăng hăng trong niêm mạc mũi, lại vừa khoái khoái miên man bởi máu chạy dồn theo từng thớ thịt đổ về con tim. Nỗi sướng khoái hoàn toàn không thể diễn tả hết, không viết ra được cho người khác thưởng lãm.

Thế rồi đêm nào Triết cũng đến với Thanh Nguyệt trong mối ân tình, tuy mang tính lãng mạn đam mê, nhưng đầy hào hứng để cùng nhau đi vào giấc ngủ bình yên. Bởi thứ tình yêu của thanh niên non dại vừa chớm nở,..
Triết suy nghĩ trong đầu:
“Khi người yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu”.

Mỹ Lan cũng sẵn sàng giúp gia đình ông Đông dò la tin tức, sự sống còn của bà Thanh Nguyệt khu vực bên ngoài chung cư, dọc khu bến đò lên xuống của hành khách.
Nhưng nàng không biết gia đình của Thợ máy và Tài công sống căn hộ nào?! Không dám dò thăm hỏi, bởi vì tất cả ít nhiều những người nầy dính líu, bàng lân họ hàng xa gần của Tài phú hoặc ông Chủ.
Nhưng mệnh số của Nguyệt sắp giải an, hoạn nạn sẽ tiêu trừ…
Bất chợt trong buổi xế chiều nhá nhem tối đó, sau nhiều ngày Lan quần thảo tìm kiếm, thì may thay Thanh Nguyệt cũng vừa vén rèn cửa sổ nhìn ra hướng cầu tàu, tìm chút ánh sáng cho tâm hồn đang cùng quẫn; cũng lúc đôi mắt Lan chú mục- quả không sai chị Nguyệt. Nhưng nàng không dám la to.

Mỹ Lan ra dấu tay, miệng lép nhép em đi tìm chị, còn Nguyệt chỉ chỉ biết đang ở đây, nàng cứ nghĩ cả hai đang lẩn trốn sự truy tầm của công quyền, sau đêm chuyển hàng đổ bể.
Mỹ Lan nhanh chóng rời địa điểm, rồi bí mật điện thoại cầm tay di động vấn kế Quỳnh Hoa, trước khi báo cho Lộc nhờ công quyền giải vây.
Hoa điện thoại thẳng lên Tài phú, rồi lại cho số của Lan.
Hai người tiếp xúc nhau, qua điện đàm họ xác định điểm đứng chánh xác của Thanh Nguyệt trong dãy nhà sau chung cư. Tài phú yêu cầu Mỹ Lan và Quỳnh Hoa bình tĩnh, để ông cho nhóm hầu cận tới giải cứu, chờ kết quả báo tin sau.
Chẳng khó khăn gì nhà của thợ máy, chánh là nhà chị ruột của Tài phú, thỉnh thoảng ông thường có dịp ra vào.
Quái thật?!. Tại sao có Thanh Nguyệt trong ngôi nhà nầy từ lúc nào?, mình mảy may không hay biết. Ta phải đích thân xuống, điều tra nắm chắc sự việc, trước khi quyết định….
Nguyệt được Tài phú hướng dẫn, kèm bên hai người hầu về phòng ốc mình trên lầu. Nàng kể tự sự trong đêm hoạn nạn thợ máy cứu mình, phải lòng vòng trốn tránh nhiều ngày mới về đến đây. Nghe nói nhà của má thợ máy, bà và em gái đối đãi tử tế như người nhà, còn Triết đi dò la tin tức bảo nàng cứ tá túc chờ lệnh trên.
Tài phú nghe qua, vỡ lẽ cháu mình mê sắc đẹp của Thanh Nguyệt, dấu làm tình cách riêng tư cho sướng đời trai, như đôi vợ chồng lợi dụng Nguyệt. Kỳ thật trong biên bản Mỹ Lan không khai có ai là nữ ngoài nàng.
Với lịch sự dư thừa, Tài phú liền cho Thanh Nguyệt điện thoại trực tiếp về gia đình nhà mình. Qua giọng nói rõ ràng Nguyệt bằng xương bằng thịt, chồng, con, và dâu cả nhà vui mừng khôn tả xiết.

VN88

Viết một bình luận