Mỹ Lan nghe My thuật lại, ông Chủ mời đi nghỉ mát bằng du thuyền thuê bao, như để ông chuộc lỗi lầm, hay ông có kế sách khác thay đổi chiến thuật buôn bán, nhập cảng?.
– Ồ thiệt hả chị?! Vui lắm anh chị ơi, chủ cho thợ câu cá theo, nhiều người phụ dịch trên tàu, dưới nhà bếp đủ đầy, du thuyền cả trăm giường, mình tha hồ ngủ, nghĩ, tiện nghi lắm.
Ban ngày ngồi trên boong câu cá, ngắm cảnh mây nước, người nằm, kẻ ngồi phơi nắng tùy theo sở thích. Xong ai thích bơi có hồ nước ngọt gần đó ngâm mình, lặn hụp đã vô cùng.
Ăn uống có người bưng từng khay thức ăn chế biến nóng hổi đi vòng vòng mời, ai thích gì tự do bốc vào dĩa. Lấy nước rồi tìm chỗ nào đó ngồi, nằm tùy thích. Em sẽ theo hầu hạ anh chị.
Em nhớ lúc trước, khi tối đến tập họp quầy rượu từng nhì, xem biểu diễn nhạc, thưởng lãm màn sexy show tới khuya. Ông chủ cho nhóm đàn ông tự do chọn gái đẹp còn trinh, đàn bà vợ những người đi chung theo ý thích. Chừng đó anh Phong mê em út bỏ hai chị em tụi mình, liền bị người khác “rước làm vơ”ï hú hý qua đêm. Chị có bầu không biết sao? Chớ bụng chị chưa “ủng ễnh” to, còn giao hợp được đàn ông thèm chảy nước miếng đó, vì kích thích tố dồi dào, chơi đã hơn gái còn trinh lắm, liệu chừng giữ linh- hồn, chịu nổi không?.
Quỳnh Hoa, từ phòng khách xuống ngồi vào bàn ăn tham dự, tính ai đi và mời thêm ai, trong đó dì Nga, Thanh Hùng em chú bác ruột, sẽ giới thiệu với Mỹ Lan. Còn Lan nghĩ trong đầu phải mời Lộc, nàng vốn cảm tình với chàng vì phong cách cứu nạn mình. Vậy chị thông báo gia đình bên mình đi khoảng 10 người, họ cho xe bus đến rước.
Bên gia đình ông chủ, bồ đoàn, thê tử khoảng 16 người tất cả, đa số nữ độc thân, trẻ măng hơ hớ xuân tình, đi đứng ưỡn ẹo, nhún nhẩy. Không kể những phục vụ viên, nhà bếp, nấu ăn, thợ câu cá, thủy thủ…
Tàu chạy hướng đi Port Macquarie đổ ra cửa biển Thái Bình Dương. Ngừng thả neo gần đảo Christmas, tàu vận hành rất chậm, thỉnh thoảng từng đoàn cá dolphine đùa giỡn sóng dọc hông tàu, hàng trăm cánh nhạn bay là đà trên bầu trời… tìm cá, in theo bóng nước. Nếu đứng ngắm nhìn xa xa chân trời như vạch ngang bằng phẳng.
Trên boong tàu ai cũng mặc áo quần tắm hai mảnh, đi đi, lại lại khoe ngực, mông nhan nhản với nhau. Giới trẻ, quý cô độc thân đùa giỡn không khí thêm vui nhộn. Quan khách ai nấy ngồi trên ghế cây, thiết trí sẵn hàng dọc theo thành tàu từng cặp vợ chồng, bồ bịch, hưởng cảnh trời trong, gió mát, phơi nắng, đón ánh dương đang cao dần trên đỉnh đầu.
Tối đến, tất cả tập trung quầy rượu từng nhì để giải trí, xem Tivi, người nhâm nhi bia, rượu mạnh, quý ông quây quần sàn nhảy xem sexy show, họ vỗ tay, la ó inh ỏi “Bis.. Bis” những màn 100 % vừa dứt. Quý bà khép nép mắc cỡ nhưng không biết đi đâu vui hơn..
Ông Chủ liếc nhìn thấy Thanh Nga, em ruột của bà Thanh Nguyệt, chấm cô nàng cho mình đêm nay. Ông liền nói cho Tài phú hay, Nga thuộc nhóm của bà Nguyệt, nhưng ông hoàn toàn thất vọng vì nàng đang bị đau ngực, ung thư bên vú, do đó né tránh nam giới làm tình, chỉ có Nguyệt biết nên nói kín với Tài phú.
Ông Chủ đành quay sang mời Thanh Nguyệt, tuy hàng cũ nhưng “xum xuê hoa lá cành” ngọt ngào tình tứ. Nguyệt bấn loạn trong đầu vì vừa mới đoàn tựu với gia đình, ông Đông chồng mình chơi chưa đã thèm, nay đưa “hĩm” cho ông Chủ “đéo dài dài” cả tuần trên du thuyền. Nguyệt không dám quyết định..
– Anh à, thương em đừng phiền trách, ông Chủ cần em ngủ đêm nay, anh tính sao?
– Quý lắm em à!, còn hấp dẫn, còn đẹp ai không mê, vú mông cuồn cuộn, việc làm ăn của em không thể từ chối giao tình qua lại.
Anh hãnh diện lắm, – vợ nhà quà của kẻ khác. Vậy ai thế em ngủ với anh đêm nay.
Tài phú liệt kê các cô trẻ: Ngọc Phượng, Ngọc Điệp, Hồng Đào, Mẫu Đơn còn trinh nguyên, thơm như tên loài hoa vừa hé nụ, chủ thuê đãi riêng quý ông thích xổ lòng.
– Chồng em ưa quý bà sồn sồn, ngực mông coi được, vì họ rành nghệ thuật ái ân. Còn phá trinh thì hên thật đấy, thích hợp dịch vụ làm ăn, thương mãi, chồng em chưa cần nhường cho ai khác.
Ông chỉ người đàn bà trung niên đang ngồi, có dáng dấp thanh tú, là chị ruột của Tài phú, má của thợ máy. Tài phú hơi chưng hửng.
– Không sao miễn chị tôi chịu.
– Em mời chị đi “hưởng” gió mát rồi cho thiên hạ “đụ- đéo” chị hay sao?- Ở đời cứ vui “hưởng” là hít thở, hôn hít bằng mũi, sờ nắn bằng tay, vậy chỉ phân nữa, còn “thụ” là nhận, người ta đưa “thỏi gân” ra vào âm hộ bên dưới sướng như trời cho. Âm dương điều hòa, hưng phấn da dẻ chị hồng hào trở lại. Chị xanh mét mà không hay?!. Còn dịp nào mà chị ngập ngừng. Thanh Nguyệt ở nhà chị trước đây ông chủ mến, chiếu cố giữ như của riêng. Tội nghiệp ông chồng đang lẻ loi, em muốn chị thưởng thức, đừng chần chờ ông Chủ hay phiền chị lắm đa!
– Ông nào chỉ chị xem mặt?- Ừ được, một đêm thôi nhen.