Thầy giáo Ogden không thể nói thêm một lời nào nữa, nhưng cặp môi thằng Tad thì thít chặt con cặc của ông và khi nó mím miệng ngay đầu khấc thì thầy Ogden chỉ còn biết rên như phát sốt.
“Ê mậy, cái vụ này đâu có nằm trong kế hoạch”, Roger nói.
“Bộ mày ngứa họng hay sao mà phá đám vậy”, Tad kéo cặc ông giáo ra khỏi miệng nghe cái chóc, “thằng cha này lông nhông khắp trường mang cặc trong quần mà không thèm mặc xịp. Mày dòm tao nè, dòm ngay cái miệng tao nè, mày thấy gì hông. Chắc là ổng tưởng tao không dám nói, nhưng tao nói thẳng. Thằng cha này dâm dục hạng nặng, chỉ trông có lỗ chọt cặc vô là nứng như đĩ. Tui nói vậy có phải không ông già ?”. Nói xong Tad lại cúi xuống nuốt con cặc thầy Ogden vào miệng.
“Ôi… a… !” là tất cả những gì từ cửa miệng thầy Ogden phát ra.
Roger ép thầy giáo thừa nhận, “Nó nói vậy đúng không ?”.
“Không… không có…. tôi chưa hề đụng chạm ai bao giờ”.
“Nhưng rõ ràng là ông đang khoái”, Roger tự kết luận, “Có lẽ ông đã không công bằng khi chấm điểm cho bài kiểm tra tụi tui, đúng không ?”
“Không,… á…a… việc chấm bài hoàn toàn nghiêm túc”, thầy giáo Ogden thở hổn hển, “nhưng tại các anh không chịu học”.
“Quên chuyện đó đi !”, Roger hét vào tai thầy giáo, giọng nó rít lên. Nó giống như quả bom nổ tung trong óc thầy giáo Ogden, “Mấy câu hỏi bài kiểm tra chẳng qua là ý muốn chủ quan của ông mà thôi, ông không nghĩ vậy sao ? Ông sẵn sàng chơi tụi này hết mình nếu như ông không ưa. Vậy thằng đéo nào trong đầu ông làm ông khoái hả ?”.
Thầy giáo đáp một cách khó khăn “Tôi không làm chuyện quấy gì với các anh. Tôi chỉ cố thực hiện công bằng”.
“Lần cuối cùng ông Ogden, tui cảnh cáo ông”, Roger nói, “Nếu ông chịu sửa điểm cho tụi này lên lớp, chỉ cần cho mỗi thằng một điểm “C”, thì tụi tui sẽ sẵn sàng để ông đi vô điều kiện, ngoài con cặc ướt nhẹp đang nứng của ông. Bằng không, tụi này làm cho ông phải thèm muốn cái mà ông đang che giấu”.
Thầy giáo Ogden đằng hắng một tiếng và liếm môi trước khi cố nói tiếng “Không”, một tiếng thì thào không ra hơi.
“OK, chơi ổng đi tụi bay”, Roger nói.
Nó và thằng Willis ném thầy giáo Ogden lên bàn. Nó đã dẹp hết tập vở, giấy má từ trước rồi, vì vậy chỉ còn lại mặt bàn trống trải. Thầy giáo bị đè ngữa ra bàn, giày vớ đều bị Morris và Tad lột sạch, một trắng một đen – hai gương mặt nhìn ông cười toe toét trông thật đễu cáng. Hai tay ông bị Roger và Willis giữ chặt.
“Đừng làm, xin đừng mà”, ông lắp bắp nói khi chiếc quần dài bị lột nốt, lúc này thầy giáo trần truồng như nhộng, “Làm ơn, đừng làm như vậy !”.
“Chuẩn bị tinh thần đi”, Roger vừa nói vừa tóm con cặc thầy giáo vốn bị thằng Tad bú ướt lúc nãy, nó sục tới sục lui.
“Ôi trời ơi”, thầy giáo Ogden chỉ còn biết thở hắt ra như người sắp chết và không còn vùng vẫy nữa.
Hai chân ông bị kéo banh rộng ta, Morris lúc này đã trần truồng chồm lên người thầy giáo Ogden, ông cảm thấy đầu con cặc nó đụng vào lỗ đít mình.
“Đừng, Morris”, ông xuống nước năn nỉ, “xin đừng làm chuyện ấy với chúng tôi”.
“Chúng tôi ? Có lộn không vậy. Không, tụi tui chỉ làm chỉ với một mình ông thôi, ông già khốn nạn”, vừa dứt câu nói, đâm cặc vào lỗ đít thầy giáo.
“Úy trời, thằng cha này hết dzin rồi bây ơi !” Morris la lên khi con cặc nó chui tọt vào lỗ đít thầy giáo cái ọt, chẳng gặp trở ngại gì. Ông Ogden đỏ mặt, chỉ còn biết làm thinh mà thở dốc. “Chúng ta không ngờ kiếm được một thằng đĩ đực ở đây nè. Hẳn là ông khoái con cặc nứng này lắm, phải không, thưa ông lớn ?”.
“Ôi… ôi… a…”, thầy giáo Ogden rên lớn. Đó là sự thật, ông đã từng hứng biết cao nhiêu con cặc lớn nhỏ đụ “sống”. Ông biết cả cách làm cho cơ vòng lỏng ra khi gặp mấy tay chơi chuyên nghiệp, khi họ ấn cái đầu cặc khổng lỗ nong vào đít ông. Nhưng những chuyện đó đâu có thể làm thay đổi những gì đang diễn ra, chẳng qua ông không muốn bị con cặc thằng mọi đen này nong tét lỗ đít.
Nhưng Morris thừa biết nghề của mình nên nó đụ thả cửa, đụ thật mạnh mà đéo sợ xịt khí ngoài ý muốn. Thành tích của nó được ghi nhận là chưa từng có đối thủ. Chỉ sau lần ăn nằm đầu tiên, dù đàn ông hay đàn bà đều sẵn sàng ngữa háng cho nó dọng cặc vào đụ bất cứ lúc nào nó muốn. Vì thế, con cặc nó không chỉ đâm mà còn lắc, còn ngoáy, đầu cặc bằng cái củ hành của nó vừa xoay vòng vòng vừa chọt tới trong lỗ đít lão già, nó chỉ cần nhích tới nhích lui để điều chỉnh tư thế chút ít.
“Ôi, Chúa ơi !”, thầy giáo Ogden la lên.
“Phải đấy, cứ tha hồ kêu Chúa, ôi Chúa ơi !”, Morris kêu lên vì thỏa mãn, nửa để trêu tức lão già, nhưng nửa thì nó bắt đầu thấy sướng con cặc vì nó là người chinh phục, là chiếm hữu, là kẻ nằm trên đang cày cặc vào cái lỗ bên dưới, tất cả như nhau, sướng rân đầu cặc, “Phải rồi, kêu Chúa nữa đi !” , mỗi lúc nó gằn giọng con cặc nó như cái chày giã vào lỗ phòm phọp.