VN88 VN88

Em xin anh đừng làm vậy còn chồng em ở nhà

Ông Phú tăng tốc độ nhịp ngày càng nhanh mạnh hơn khiến đầu hồi chiếc giường vững trãi đập cành cạch vào tường … Thu Hương cũng phải ngạc nhiên, cái ông này có tuổi rồi, lại to béo thế mà sung sức như thanh niên, vượt hẳn chồng cô. Cái bụng bự của ông Phú liên tục đập vào mông cô từ phía sau với một tốc độ đáng nể … cái dương vật to dài với cái đầu tù tù căng tròn thọc tới lui trong âm đạo cô với một tốc độ nhanh ghê gớm .. Thu Hương chỉ còn biết nằm chịu trận, chưa bao giờ cô lại bị giao hợp mãnh liệt đến như vậy, cô cảm thấy cực kì xấu hổ khi trái ngược với ý muốn của cô, âm đạo cô cứ ứa nước ra liên tục khiến những tiếng ọp ọp ngày càng to … Ông Phú có vẻ đã lên đến cực điểm, hơi thở của ông ồ ồ như trâu, mặt đỏ bừng, cổ bạnh lên trong nỗ lực nhịp với một tốc độ cực điểm của một vận động viên chạy 100m về đích … Cảm giác sướng của Thu Hương bùng ra cũng là lúc ông Phú hộc lên một tiếng với một cú thọc găm chặt vào người Thu Hương, dương vật ông ta giật giật xuất tinh trùng liên miên vào trong Thu Hương như một cái vòi nước bị mở van ….. khiếp, cái ông này xuất nhiều thế không biết, Thu Hương cảm thấy đầy ứ ở bên trong … cô cũng rất ngượng vì cái âm đạo bất trị của cô cùng lúc cũng co bóp dương vật ông Phú liên tục mãi một lúc mới thôi, cô lại càng ngượng hn khi ông Phú phủ phục trên người cô nói với cô trong hơi thở ra phì phò đầy thoả mãn:
– Sướng không em … mà thôi em cứ bóp bóp anh mãi thế … định vắt kiệt hết của anh sao?
Thấy người cứ lâng lâng nên Thu Hương nằm nguyên như vậy cho ông Phú phủ lên cô. Nằm âu yếm ôm lấy lưng Thu Hương, ông Phú vẫn để cái dương vật mềm của mình trong người cô nghỉ ngi. Ông ta dịu dàng nói với cô:
– Em là người khai trương chiếc giường này đấy, vợ chồng anh cũng chưa ngủ trên nó lần nào, cám ơn Hương nhé.
Liếc nhìn đồng hồ, ông Phú nhỏm dậy khẽ khàng kéo dương vật từ trong người Thu Hương ra:
– Thôi anh em mình phải đến cơ quan đi, 3 giờ anh có việc phi làm.
Thu Hương ý tứ dịch phần hông ra ngoài mép giường trước khi ngồi dậy để tinh trùng của ông Phú khỏi trào từ trong người cô ra rớt xuống giường. Cô chợt nhớ là quần áo mình để trong buồng tắm, còn khăn tắm thì ông Phú lại đang ngồi lên. Cô đành đứng dậy để nguyên trần truồng như vậy đi vội vào trong buồng tắm … Ông Phú nhìn theo cô từ phía sau đầy ngưỡng mộ bước đi uyển chuyển yêu kiều với bộ mông tròn khẽ đung đưa và mái tóc đen dài xõa xuống ngang lưng … Cô đang định tắm thì ông Phú cũng trần truồng bước vào để tắm cùng nên cô ngượng chỉ đành tắm qua một tý rồi mặc lại quần áo vào rồi cùng ông Phú lên taxi đến công ty.

Trong tuần đó, ông Phú còn đưa Thu Hương về nhà ông ta trên Hồ Tây hai lần nữa vào thứ Tư và thứ Sáu. Thu Hương phải thừa nhận là cái khoản đó của ông Phú khoẻ thật, lần nào cũng rất lâu và hùng hục như một con trâu vậy chứ không phải chỉ năm, mười phút nhẹ nhàng tình cảm như Trung chồng cô. Thu Hương vẫn rất ngượng và xấu hổ khi chiều ông Phú nhưng cô không còn ngần ngại khép nép nữa khi làm chuyện ấy, cô để mặc cho ông xếp muốn làm gì thì làm mà không hề phản đối hay tránh né vì cô nghĩ rằng đằng nào cũng vậy rồi. Chưa bao giờ Thu Hương lại làm tình nhiều đến như vậy trong vòng một tuần từ thứ Hai đến thứ Sáu. Nếu kể cả hôm thứ Ba thì cô đã làm tình đến 3 lần với ông Phú, và 3 lần với chồng, trong đó có ngày cô làm tình với cả hai người, trưa thì với ông xếp, tối thì với chồng. Cô cũng ngạc nhiên là tại sao mình lại có thể làm tình nhiều đến thế mà không thấy mệt, từ trước đến nay thường một tuần vợ chồng cô chỉ gần gũi nhau từ hai đến ba lần là cùng và Thu Hương cũng cảm thấy như thế là đủ, vậy mà bây giờ …. ở công ty, ông Phú cư xử với cô vẫn tự nhiên bình thường, nhưng những lúc chỉ có hai người thì ông ta cũng khá sỗ sàng với cô, gì chứ sờ soạng mông ngực, hôn hít là chuyện thường xuyên. Thế mới biết hình ảnh bề ngoài của một con người không phải lúc nào cũng thể hiện hết bản chất con người. Trước đây Thu Hương cứ nghĩ ông xếp của cô là một người đàn ông lịch lãm đứng đắn, chung thuỷ, yêu thương vợ con, nhưng bây giờ cô mới hiểu đằng sau cái vẻ bề ngoài lịch sự đó là một người đàn ông dâm dê hết chỗ nói. Thực ra thì cô thấy ông Phú cũng không phải là một người xấu, ngoại trừ cái chuyện đó thì ông ta không có gì phải chê trách cả, ông ta cư xử với cô vẫn rất tôn trọng và quan tâm, thứ Sáu vừa rồi ông ấy lại vừa ký quyết định tăng lương trước thời hạn cho cô.

Cuối tuần đó, chồng Thu Hương đưa cả nhà đi chơi công viên nước Hồ Tây. Cũng lâu rồi, gia đình họ không có dịp đi chơi như thế này nên cả gia đình vui lắm. Thời tiết cuối xuân mát dịu trong ánh nằng vàng nhạt. Nhìn đứa con nhỏ tung tăng chơi đùa, Thu Hương thấy như quên hết những âu lo công việc, những nỗi trăn trở dằn vặt, cô lại đang trong tâm trạng vui vui vì được tăng lương, cả anh Trung cũng vui lắm … Nhìn cảnh gia đình họ cười đùa, ngụp lặn trong làn nước xanh ngắt, không ai lại không nghĩ rằng đó là một gia đình hạnh phúc nhất trần đời…..

Sáng thứ hai tuần sau, lúc Thu Hương bưng cà phê vào cho ông Phú, ông ta bảo cô ngồi lại cùng uống với ông:
– Trông em hôm nay tươi tỉnh lắm, thế nào, cuối tuần rồi vợ chồng có đi đâu chơi không?
Thu Hương mỉm cười, khuấy nhẹ thìa cho đường tan:
– Dạ có, vợ chồng em có đưa thằng nhỏ đi công viên nước, nước hơi lạnh một chút nhưng tắm cũng được, vui lắm anh ạ.
Ông Phú gật đầu:
– ờ … anh cũng định đưa cả nhà đi mấy lần mà chưa có dịp … con bé nhà anh thích bơi lắm .. anh hứa với nó mấy lần rồi mà toàn bị lỡ.
Ông Phú nhấp một ngụm cà phê rồi nói tiếp:
– Anh Trung nhà em bây giờ vẫn làm ở công ty Giao Thông Vận tải Miền Bắc đấy chứ?
Thu Hương gật đầu:
– Vâng, chồng em vẫn làm ở đó, nhưng công việc chán lắm lại vất vả, thỉnh thoảng vẫn phải đi công tác luôn, bọn em cũng đang định tìm chỗ khác để chuyển mà chưa được.
Ông Phú hỏi han cô thêm một lúc nữa, rồi ông với tay lấy trên bàn tập hồ sơ:
– Hương này, tuần này công ty mình sẽ bận lắm đấy, anh định công ty mình sẽ tham gia một gian hàng giới thiệu tại Hội chợ Hàng triể lãm Chất lượng cao ở Giảng Võ, sẽ khai trương vào thứ Năm tới. Công việc chuẩn bị tuy không có gì nhiều lắm nhưng lại chỉ có 3 hôm để chuẩn bị thôi. Đây là tập hồ sơ thủ tục đăng ký, em chuẩn bị ngay cho anh nhé.

Suốt mấy ngày đầu tuần, Thu Hương bận rộn giúp cho ông Phú chuẩn bị việc tham gia Hội chợ. Ông Phú cũng bận nên chẳng có lúc nào riêng tư với Thu Hương cả. Do trong dịp này Thu Hương hay phải đi làm việc bên ngoài công ty nên ông Phú đã cấp cho cô hẳn một chiếc điện thoại di động Nokia xinh xắn bóng loáng, tiền cước sẽ do công ty trả. Thu Hương thích lắm, lâu nay cô vẫn ao ước có được một chiếc điện thoại sành điệu như vậy. Đến hôm khai mạc gian hàng của công ty, ông Phú dặn cô phải ăn mặc thật đẹp để cùng ông làm lễ khai mạc. Sáng hôm đó, Thu Hương tắm gội từ sáng sớm rồi ngồi trang điểm, thường thì cô không cầu kỳ lắm chuyện trang điểm, khuôn mặt nhẹ nhõm trắng mịn của cô không cần trang điểm cũng xinh lắm rồi, Thu Hương chỉ xoa thêm chút phấn hồng, kẻ chút mắt và tô phớt nhẹ chút son hồng lên đôi môi mọng …. rồi cô chọn bộ đồ vét công sở mà cô mới may dịp Tết vừa rồi, chiếc váy của nó hơi ngắn một chút nhưng Thu Hương mặcđẹp tuyệt vì đôi chân cô vừa dài vừa thon, bên ngoài chiếc áo sơ mi trẻ trung là chiếc áo khoác mỏng, mái tóc cô óng ả buông dài đằng sau lưng. Nhìn vợ mặc quần áo xong đi ra cửa, anh Trung phải trầm trồ khen:
– Sao vợ anh hôm nay xinh thế …. chắc có công việc gì quan trọng phải không/
Rồi anh âu yếm kéo cô lại hôn. Thu Hương phải gỡ tay chồng ra:
– Thôi nào, kẻo em đi muộn mất, hôm nay công ty em khai mạc gian hàng mà.
Không chỉ trên đường đi mà lúc cô duyến dáng sải những bước đi uyển chuyển tự tin vào trong toà nhà Triển lãm, rất nhiều cặp mắt đàn ông phải dõi theo cô với vẻ ngưỡng mộ. Đang lúi húi làm gi đó ở quầy hàng, ông Phú ngước lên khi Thu Hương đến:
– a … em đến rồi đấy à.
Rồi ông nhìn cô từ đầu đến chân với ánh mắt tán thưởng rồi gật gù:
– Được lắm Hương à, nào giúp anh xếp lại cái đống tài liệu giới thiệu sản phầm này với, chuẩn bị đến giờ khai mạc rồi.

Suốt buổi sáng hôm đó, Thu Hương bận rộn với việc giúp ông Phú khai mạc gian hàng và một số thủ tục giới thiệu. Đến gần trưa công việc mới tạm ổn. Ông Phú thở phào nói với Thu Hương:
– Rồi … việc như vậy cơ bản là xong rồi, mấy ngày hôm nay bận quá đi mất … thôi những việc còn lại giao cho mấy cậu này làm là được rồi, anh em mình đi ăn đi .
Ông Phú không dùng xe của công ty mà gọi taxi đưa hai người đến một hàng ăn trên Phố Phan Chu Trinh để ăn trưa. Quán khá vắng vì lúc này còn hơi sớm một chút so với giờ ăn trưa. Khá đói nên Thu Hương ăn rất ngon miệng, cô vốn không thuộc lại ăn ít, hay phải kiêng khem gì để giữ co, dù vậy người cô thì đến mấy cô gái trẻ chưa chồng cũng phải ao ước … Ăn xong, ông Phú gọi tính tiền và quay sang bảo cô:
– Hương ạ … chiều nay có lẽ anh và em không cần quay lại chỗ gian hàng đâu, cần thiết thì cuối giờ tạt qua một tý cũng được .. anh muốn cùng em thư giãn nghỉ ngơi bù lại cho mấy hôm vừa rồi vất vả … đợt này mọi việc xong xuôi cũng một phần là công của Hương đấy … anh sẽ thưởng em xứng đáng.
Thu Hương mỉm cười, vuốt vuốt mái tóc:
– Có gì đâu anh, em chỉ làm đúng trách nhiệm của mình thôi mà.
– Em cứ khiêm tốn … không có cô thư ký thông minh nhanh nhẹn này thì chắc anh đã rối bù đầu lên mất .. mai anh sẽ ký duyệt cho em một khoản, gọi là tiền bồi dưỡng làm ngoài giờ nhé.
Thu Hương dạ khẽ, trong lòng cô vui lắm, vừa được ông xếp khen ngợi chứng tỏ cô làm được việc, vừa được thưởng tiền. Cô đang cố dành dụm tiền để mua xe máy mới. Hiện cô mới chỉ để dành được hơn một nửa. Ông Phú thanh toán tiền xong đứng dậy nói với Thu Hương:
– Bây giờ anh em mình về nhà anh nghỉ trưa nhé, hôm nay anh có cái này đặc biệt lắm, chắc Hương coi rồi sẽ thích.
Đang vui vẻ, Thu Hương bị kéo giật về thực tại, cô hiểu ngay là cô lại sắp phải “phục vụ” ông xếp và cô cũng hiểu là cô phải làm vui lòng ông xếp của cô nếu như cô không muốn phá hỏng tâm trạng vui vẻ này của ông ta trước khi ông ký duyệt thưởng cho cô ngày mai. Vì vậy khi nghe ông Phú nói, Thu Hương không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu một cách ngoan ngoãn và đứng lên đi theo ông Phú ra xe taxi.

Dạo này công việc ở công ty tương đối bận, tuy nhiên dù bận mấy thì bận, ông Phú cũng dành ra một hai hôm đi ăn trưa với Thu Hương rồi về nhà ông ta ở trên Tây Hồ để “nghỉ trưa”. Thường thì thứ Sáu là ngày cuối tuần rnh rỗi là ngày ông Phú hay rủ Thu Hương đi ăn và nghỉ trưa với ông nhất. Thu Hương hoàn toàn không thích điều này một chút nào vì thường chồng cô cũng hay muốn gần gũi cô vào tối thứ Sáu, mà cái cm giác làm tình với c hai người đàn ông liền trong ngày làm lưng tâm cô thấy cắn rứt. Mặc dù bao giờ Thu Hương cũng tắm rửa sạch sẽ để chồng không phát hiện ra vợ mình vừa ăn nằm với người đàn ông khác xong, nHương cô vẫn cm thấy không tự nhiên thoi mái khi gần chồng. Khi ái ân với cô, anh Trung chồng cô thường thủ thỉ những lời âu yếm vào tai cô, anh ấy vốn là người giàu tình cm và tHương yêu cô hết mực, dù đã có với nhau một con rồi mà anh ta vẫn còn lãng mạn lắm. Thu Hương thì không quen nói dối, nHương cô cũng không thể cư xử khác với trước đây được, cô vẫn phi nói những lời yêu tHương với chồng. Chồng cô càng nâng niu, dịu dàng âu yếm cô thì cô lại càng cm thấy bứt rứt khó xử vì cô không thể không liên tưởng đến việc cách đó không lâu cô đã dạng chân ra cho ông xếp to khoẻ của cô hưởng thụ niềm hạnh phúc vốn chỉ giành riêng cho chồng cô, theo một cách không nhẹ nhàng chút nào, với đủ mọi kiểu truỵ lạc hết mức. Mà sau lần cô chấp nhận làm cái trò “thổi kèn” cho ông Phú, như thành lệ, lần nào ông ta cũng đòi hỏi cô làm cái chuyện đó cho ông ta. Thu Hương cũng quen với chuyện cùng ông xếp của cô xem phim sex rồi làm tình theo, cô cũng cm thấy đỡ ngượng hn khi xem thể loại phim này, thậm chí có lúc cô còn cm thấy nó ngồ ngộ. Cô chỉ cm thấy ghê ghê cái cnh nữ ngậm cho nam xuất tinh vào miệng nhây nhớt, thường thì đến những cnh đó Thu Hương lại xấu hổ đỏ mặt lên tránh không nhìn lên màn hình … Thu Hương cũng sẵn sàng hn trong việc chấp nhận chiều ông Phú đủ mọi kiểu làm tình truỵ lạc mà ông ta đòi hỏi … Thậm chí cô còn tận tuỵ phục vụ c chuyện tắm rửa cho ông ta nữa. Thu Hương cũng không thể hiểu tại sao cô lại không còn cm giác ngượng khi nâng niu trìu mến rửa dưng vật cho ông ta nữa. Có thể là tâm trạng buông xuôi, cũng có thể là vì những lợi lộc mà ông Phú hào phóng ban phát cho cô đã khiến cô thay đổi cách suy nghĩ và làm át đi cm giác áy náy xấu hổ chăng … Ông Phú thì hài lòng về cô ra mặt. Nhiều lần ân ái xong, ông ta trìu mến hôn lên trán cô nói một cách rất thực lòng là ông ta thích cô lắm và cứ tiếc rẻ là tại sao không quen cô sớm hn. Những lúc đó Thu Hương chỉ mỉm cười không đáp … Thực ra cô cũng không rõ là nếu bây giờ cho cô quay ngược thời gian lại cái hôm đó và cho cô lựa chọn việc có cặp bồ với ông Phú hay không thì cô cũng không biết mình sẽ quyết định như thế nào nữa … Cô thấy bn thân mình như đẹp rạng rỡ hẳn ra vì vật chất đầy đủ, quần áo sang trọng, xe máy xịn, gia đình cô hình như cũng vui vẻ đầm ấm hạnh phúc hn vì những đồng tiền cô mang về, thậm chí c chồng cô như cũng như yêu tHương cô hn. Vậy thì Thu Hương tự hỏi chuyện cô cặp bồ với ông Phú là sai hay đúng đây? hn nữa dù sao thì chuyện cũng đã diễn ra rồi, và Thu Hương thấy ngoài vấn đề lưng tâm đạo đức dằn vặt ra thì mọi chuyện khác đều có vẻ tốt đẹp c, chồng cô không my may nghi ngờ gì c, thậm chí còn có vẻ khâm phục tôn trọng ông Phú, Thu Hương cũng tin chắc ra là chồng mình sẽ không thể phát hiện ra được mối quan hệ của cô với ông xếp. Qu là lòng tự trọng của một người phụ nữ đoan trang đức hạnh như cô bị tổn tHương khi cô phi chiều ông xếp những kiểu … mà cô cũng không biết phi dùng lời nào để diễn t nữa, đến chồng cô cũng chưa bao giờ được biết đến những chuyện như vậy, nhất là chuyện phi dùng miệng ngậm vào cái bộ phận giống đực của ông Phú thì cô thấy thật là … ngượng hết chỗ nói. Cô đành chấp nhận chuyện này vì cô nghĩ đằng nào thì mình cũng phn bội chồng rồi, thôi thì cố chiều ông xếp vậy, như thế thì cô chỉ có lợi thêm thôi. Hồi đầu cô vốn rất kinh cái cm giác thứ nước nhờn nhờn ứa ra từ dưng vật của ông Phú, nhất là khi nó xuất phọt toé ra trong miệng cô, nHương rồi cô cũng dần làm quen với cảm giác này.

***

Vì mấy hôm nay đang bận với việc họp tổng kết tình hình bán hàng với các đại lý nên ông Phú giao cho Thu Hương nhiệm vụ thứ Ba này thay ông ra sân bay Nội bài đón một vị khách quan trọng của ông ở Thành phố Hồ Chí Minh ra, ông này vừa là bạn cũ của ông Phú, vừa là một đối tác làm ăn quan trọng của công ty, và ông Phú dặn đi dặn lại Thu Hương là phi đưa đón ông ta thật chu đáo …. Sáng thứ Ba hôm đó, đúng giờ Thu Hương cùng anh lái xe của công ty ra sân bay Nội bài để đón vị khách nọ. Thu Hương cứ nghĩ đấy phi là một người đàn ông nhiều tuổi bệ vệ như hình nh của một vị giám đốc một công ty lớn, nHương thực tế đó lại là một người đàn ông dong dỏng cao, trắng trẻo, trạc ngoài 40, trông rất lịch lãm trí thức với cặp kính gọng vàng và bộ vét hiện đại trẻ trung, nói năng rất điềm đạm lịch sự và có phong độ của một người thành đạt. Ông ta tự giới thiệu mình tên là Thái. Suốt dọc đường ngồi trên xe từ sân bay về thành phố, ông Thái vui vẻ trò chuyện với Thu Hương. Ông ta thú thật là đã lâu lắm rồi ông ta mới có dịp ra Hà nội, và chắc thành phố đã thay đổi nhiều vì lần ra Hà nội trước của ông ra cũng đã cách đây bốn năm rồi. Ngồi nói chuyện với ông Thái, Thu Hương cm thấy rất bị cuốn hút vào cách nói chuyện chân thành cởi mở của ông ta và cô cũng cm thấy hi thích thích khi ông Thái khen ngợi cô có vẻ đẹp duyên dáng, thông minh, đầy nữ tính của một cô gái Hà Thành chính gốc. Đưa ông khách về đến khách sạn Hoà Bình ở phố Lý Thường Kiệt, đợi ông ta làm thủ tục check-in xong xuôi rồi Thu Hương mới tạm biệt ông ta để về công ty.

Suốt mấy ngày sau đó, Thu Hương liên tục phi tháp tùng ông Phú và ông Thái đi các ni làm việc, rồi tiệc tùng chiêu đãi tối ngày. Cô thừa thông minh để cm nhận được rằng ông Thái rất thích cô. Nhiều lần đi đằng trước, tình cờ ngoái đầu lại, cô bắt gặp ánh mắt là lạ của ông Thái dán chặt vào phía sau người cô. Ông ta cư xử với cô vẫn rất nhã nhặn lịch sự, nHương Thu Hương bắt đầu cm thấy hi e ngại ánh mắt của ông Thái nhìn cô. Sáng thứ Sáu hôm đó, ông Phú gọi cô vào phòng làm việc bo có việc cần bàn với cô. Nhắc Thu Hương bấm khoá cửa ra vào lại, ông Phú chìa tay mời Thu Hương cùng ngồi với ông ta xuống bộ salon uống nước. Ông nói:
– Hương này, công việc mấy hôm vừa rồi như vậy cả bn là xong, em làm việc tốt lắm, anh Thái bạn anh cũng khen em lắm. Anh dự định cuối tuần này sẽ mời anh ta đi chi đâu đó xa xa để thư dãn và cũng để thể hiện sự nhiệt tình mến khách của công ty mình, lần này mà tho thuận được với công ty bên đó thì từ nay yên tâm có nguồn hàng tiêu thụ phía trong đó. Hay là chúng ta đưa ông bạn của anh lên Tam Đo nhé, hôm trước anh có gợi ý, anh ấy cũng có vẻ thích lắm. Kể ra thì mình anh đưa anh ấy đi cũng được, nHương anh ấy cứ nằng nặc muốn có em đi cùng, vậy trưa nay em về nhà chuẩn bị hành lý rồi chiều nay đi luôn nhé, chỉ có anh Thái và anh em mình thôi.

Cũng đã nhiều lần đưa khách của công ty đi chi như thế này rồi, nên Hương không có gì lạ cả, cô nhẹ nhàng gật đầu, đứng lên và hỏi thêm:
– Mình đi chắc Chủ Nhật là về anh nhỉ.
Ông Phú gật đầu:
– ừ Chủ Nhật là về thôi, nHương mà Hương ngồi xuống đây đã, anh có chuyện này muốn nói với em:
Thu Hương ngồi lại xuống, nhìn ông xếp hỏi:
– Có chuyện gì thế h anh?
Ông Phú nhấc cốc nước nhấp một ngụm, nhìn cô một lúc với ánh mắt thăm dò, vẻ đắn đo rồi nói:
– Chuyện này kể ra hi khó nói một chút, nHương thôi anh em mình đã hiểu nhau rồi nên anh cứ nói thẳng ra nhé …. Chuyện là thế này, anh Thái bạn anh … anh ấy mê em lắm, anh ấy có nói thẳng với anh như vậy. Thế nên … anh muốn nhờ Hương một việc, cũng là vì lợi ích chung của công ty thôi. …. anh muốn nhờ em, trong chuyến đi Tam Đo này …. chăm sóc anh Thái cho anh … nhé.
Nhìn ánh mắt ông Phú nheo nheo một cách tế nhị khi nói đến từ “chăm sóc”, Thu Hương thấy ngờ ngợ không rõ ý ông Phú định nói điều gì, cô ng ngác hỏi lại với cặp mắt mở tròn:
– Cái gì … ý anh là sao … em không hiểu.

VN88

Viết một bình luận