– Dạ … có … cháu thích lắm.
Thu Hương chưa kịp phn đối thì ông Phú đã hướng dẫn cậu bé ngồi quỳ sấp lên trên mặt cô đang ở vị trí nằm ngửa phía dưới, cái dưng vật thẳng đ của cậu bé chĩa thẳng xuống mặt cô. Cố né cho cái dưng vật đó khỏi chạm vào mặt mình, Thu Hương ngượng nghịu lắc đầu nói với ông Phú:
– Kìa anh … đừng … em không …. như thế kỳ lắm.
Mặc kệ cô phn đối thế nào, ông Phú cứ dứt khoát bắt cô phi há miệng ra cho cậu bé dí dưng vật của cậu ta vào. Thu Hương đành miễn cưỡng há miệng ra ngậm lấy cái đầu dưng vật căng phồng nóng hổi của cậu bé, lưỡi cô cm nhận thứ nước nhoe nhoét nhờn nhờn ứa ra từ cái đầu dưng vật đó. Ông Phú áp hẳn má vào mà cô đề ghé sát vào xem cái miệng xinh đẹp của cô ngậm lấy dưng vật cậu bé khiến cô xấu hổ quá không dám mút mạnh như cô vẫn thường làm cho ông ta, cô chỉ dám mút nhè nhẹ. Không phi Thu Hương cố ý nHương ở vị trí thế này cái dưng vật của cậu bé cứ dí sát vào mắt cô khiến cô buộc phi quan sát nó. Phi công nhận là cậu bé có dưng vật rất đẹp, kích thước rất hùng dũng đàn ông nHương lại có dáng vẻ hồng hào mịn màng rất trẻ trung, lông ở chỗ đó của cậu bé không rậm, có lẽ vì cậu ta còn ít tuổi, những sợi lông mềm mại loăn xoăn chủ yếu mọc ở chỗ mu chung quanh gốc dưng vật, hai bìu của cậu ta săn cứng lại tròn trịa như hai qu vi thiều chứ không giống như của ông Phú, lông thì mọc xồm xoàm tràn c xuống phía dưới, hai bìu thì vừa to vừa chy xệ xuống. Có lẽ vì Thu Hương mút dè dặt quá còn cậu bé thì sướng quá nên phần háng của cậu ta bắt đầu đu đưa một cách vô ý thức để đẩy đưa dưng vật trong miệng cô như thể đang làm tình vậy còn miệng Thu Hương thì như cái “chỗ đó” của phụ nữ vậy. Ngượng quá Thu Hương nhắm lại mắt vào. Miệng cô đầy thứ nước do dưng vật cậu bé ứa ra, cô định bo ngừng lại cho cô nhè ra đã, nHương cái dưng vật cứ tồng ngồng đầy trong miệng cô nên khiến cô cứ nói lúng búng …. Cậu bé sướng quá nên bật ra những tiếng rên sung sướng, Thu Hương cũng cm thấy dưng vật cậu bé trong miệng cô căng phồng hết mức như sắp sửa bùng nổ. Ông Phú cũng nhận thấy điều này nên ông ta vỗ vỗ vào vai cậu bé nói là hãy dừng lại đã, không xuất ra thì phí mất vì cậu đã được thực sự làm tình với Thu Hương đâu. Nghe theo lời ông Phú, cậu bé bò lồm cồm sang bên rồi th mông phịch một cái xuống giường. Ông Phú cười:
– Thế nào … may không có chú bo thì chắc vọt ra rồi nhé.
Thu Hương thấy cậu bé bẽn lẽn cười rất hồn nhiên:
– Dạ vâng … lúc nãy cháu thấy cm giác ghê gớm quá … căng i là căng như có cái gì đó sắp vọt tung ra vậy.
Ông Phú cười:
– Vọt tinh trùng ra chứ còn vọt gì nữa …. đấy là niềm hạnh phúc của cánh đàn ông tụi mình đấy cháu ạ … thôi Việt ra ngoài phòng khách uống cốc nước lạnh đi cho tỉnh táo trở lại, cứ ngồi ngoài đó uống nước nhé, khi nào chú gọi hẵng vào, ngồi cho bình tĩnh trở lại chứ bây giờ chú có cho cháu chi chị Hương ngay thì chỉ để được vào một cái là cháu xuất ngay, như thế nó phí đi.
Nghe lời ông Phú, cậu bé cứ để nguyên trần truồng như thế đi ra ngoài phòng khách uống nước. Chừng một lúc lâu sau ông Phú mới gọi cậu ta vào. Ông Phú bo cậu bé ngồi ở ghế mà xem rồi ông ta ôm lấy Thu Hương hôn hít rồi vần ngửa cô ra giường nằm đè lên tách rộng hai đùi cô ra. Một tay chống xuống giường, một tay thò xuống lựa dưng vật cho đúng vị trí, ông Phú nháy mắt với cậu bé:
– Việt xem nhé …. chú ý chú bắt đầu đây này.
Mặt Thu Hương đỏ dừ như qu gấc chín, cô không thể tưởng tượng nổi là lại có lúc cô làm tình với một người đàn ông ngay trước mặt một người đàn ông khác như thế này, nhất là đó lại là một cậu bé trẻ măng đáng tuổi em út cô…. Ông Phú từ tốn nhịp Thu Hương đều đặn, Thu Hương xấu hổ quay mặt vào phía trong để tránh ánh mắt của cậu bé. Ông Phú vừa nhịp vừa ging gii cho cậu bé:
– Đây này, Việt phi chi từ tốn lúc đầu như thế này này … kéo ra gần hết thì lại chọc vào thật sâu … như thế này này … còn nếu cháu thấy căng quá sợ xuất tinh ra mất thì cứ nhớm nhớm vài cái nông rồi mới chọc ngập sâu vào … như thế này này.
Cứ thế ông Phú vừa ging gii cho cậu bé vừa làm ví dụ luôn trên người Thu Hương khiến cô ngượng chỉ muốn chui xuống đất. Rồi ông Phú vẫy tay bo cậu bé lại gần cùng nằm lên giường mà xem cho rõ. Cậu bé sà ngay lên giường bên cạnh Thu Hương. Không nhìn cậu bé nên Thu Hương tự hỏi không biết cậu bé đang nhìn vào chỗ nào trên c thể cô. Tiếng cậu bé ấp úng:
– Cháu … cháu … muốn chạm tay vào người chị Hương … có được không chú.
Ông Phú cười khà khà:
– Thì cháu xin phép chị Hương ý chứ hỏi gì chú.
Cậu bé khẽ khàng xin phép Hương rất lễ độ khiến cô vừa ngượng vừa thấy hi buồn cười. Tất nhiên là cô phi gật đầu thôi chứ biết làm gì khác được. Bàn tay run run của cậu bé liền đặt ngay lên bầu vú cô, tay kia thì vuốt lên đùi cô, môi cậu bé hôn nhẹ lên bên eo cô. Ông Phú vẫn tr trẽn nhịp Thu Hương đều đều. Cô quay đầu lại nhìn thì thấy cậu bé hai tay thì sờ soạng cô còn đầu cậu ta thì cúi sát vào, cằm tỳ hẳn lên một bên hông cô để ngắm nhìn một cách say sưa cnh cái dưng vật ông Phú đâm vào chỗ đó của cô, mắt cậu ta sáng rực lên vẻ thèm khát. Thu Hương ngượng quá nHương chẳng biết làm thế nào c. Bỗng ông Phú bo cậu bé là nếu muốn thì cứ sờ tay c vào chỗ đó cũng được đừng ngại. Cậu bé liền dạ một tiếng rồi sờ tay ngay vào háng của cô, lúc đầu thì chỉ dám vuốt ve đám lông mượt mà xung quanh thôi, nHương sau thì bạo dạn chạm hẳn vào mép thịt ở chỗ đó của cô hiện đang ôm vòng khít chung quanh cái dưng vật của ông Phú, ngón tay cậu bé cứ vén vén mn mn dọc theo cái mép thịt đỏ hồng hi phồng hẳn lên và trn nhờn nước của cô. Thu Hương chỉ còn biết nhắm mắt lại mà chịu trận.
Bất chấp cậu bé vừa lấy tay táy máy nghịch ngợm vừa gần như dí sát mặt vào chỗ đó của Thu Hương để xem, ông Phú vẫn cứ điềm nhiên nhịp nhàng làm công việc của mình không chút xấu hổ. Đang nhịp bỗng Thu Hương thấy ông xếp của cô tự nhiên dừng lại, kéo hẳn dưng vật của ông ta ra khỏi người cô và nói với cậu bé là có muốn thế vào chỗ của ông ta không. Cậu bé vội vã khẽ đáp, dạ có. Thu Hương nhắm mắt lại vì xấu hổ, cô biết việc cô ngại ngùng nhất là phi để cho cậu bé làm tình chuẩn bị diễn ra. Thu Hương thấy ông xếp của cô lồm cồm bò xuống nhường chỗ cho cậu bé leo lên người cô, cô thấy cái đầu dưng vật nóng hổi, trn ướt nước của cậu bé cứ dí lung lung vào đùi vào bụng cô rồi mới để được vào đúng chỗ cần thiết ở giữa hai mép thịt xinh xắn của cô. Hình như cậu bé ngần ngại không dám vô lễ với cô thì phi vì cậu ta cứ run run tỳ cái đầu dưng vật của cậu ta ở đó mà không dám thọc vào mặc dù Thu Hương đã hoàn toàn nằm yên dạng chân phi bày chỗ đó của cô ra với vẻ cam chịu. Cô thấy ông Phú lên tiếng giục:
– Kìa sao thế Việt, ngần ngại gì nữa, chị Hương chị ấy im lặng như thế là đồng ý cho cháu “ấy” rồi đấy còn gì, thôi cho vào đi cháu.
Sự thèm muốn có lẽ đã chiến thắng sự e dè của cậu bé, Thu Hương thấy cái dưng vật cứng nhắc của cậu ta bắt đầu ấn từ từ vào trong cô, chừng được một phần ba chiều dài thì có lẽ cậu bé thấy sướng quá không chịu nổi được nữa nên chẳng còn giữ ý được nữa với cô, dưng vật cậu ta hăm hở lao mạnh tuốt vào người Thu Hương khiến bụng cậu ta dập vào bụng cô kêu tẹt một cái. Lúc này ông Phú đã ngồi dịch lên phía đầu giường và để đầu Thu Hương gối lên một bên đùi ông ta. Cậu bé vừa bật lên tiếng kêu khe khẽ khi để dưng vật ngập trong người Thu Hương, tận hưởng cm giác lần đầu tiên cái bộ phận đó của c thể cậu ta được bao bọc trọn vẹn bởi chỗ đó mềm mại ướt át của Thu Hương. Rồi cậu bé bắt đầu liên tục kéo dưng vật ra rồi dập vào với đầy sự xốc nổi bồng bột của tuổi trẻ, rất hăng hái, rất nhanh mạnh, với nhịp điệu hỗn loạn chứ không đều đặn như những người đàn ông có kinh nghiệm. Mở mắt ra nhìn, Thu Hương thấy ông xếp của cô đang cúi xuống khoái trá nhìn khuôn mặt nhăn nhó của cô đang bị xốc ny tưng tưng trên đùi ông ta. Ông Phú vừa cười vừa bo cậu bé là cứ từ từ bình tĩnh thôi, không thì lại bị gục ngã sớm đấy. Ông ta còn nói đùa là Thu Hương chỉ cho phép cậu ta được chi thôi chứ xuất tinh là phi xin phép trước, được chị Hương đồng ý đã rồi mới được xuất. Cậu bé ngây th cứ tưởng thật vâng dạ. Cậu ta như hoá điên lên vì sướng và dập Thu Hương hùng hục. Thấy điệu bộ hăng hái quá mức của cậu bé, nghe hi thở hổn hển, và cm nhận cái dưng vật căng phồng, giần giật của cậu bé từ chỗ đó của cô, Thu Hương biết cậu bé tội nghiệp sẽ không trụ được lâu nữa, nHương cô đang định bo cậu ta từ từ thôi thì cô đã cm thấy một thứ chất lỏng nhớp nháp bắn toé ra như vòi nước từ cái đầu dưng vật cậu bé đang ngập sâu trong cô. Cậu bé chỉ kịp thốt lên ú ớ: ôi chị Hương. Thu Hương nằm dang rộng chân cho cậu bé xuất tinh vào, chưa bao giờ cô lại cm nhận được một cú xuất tinh mãnh liệt như vậy của một người đàn ông dành cho cô, thậm chí cô còn như nghe thấy được c tiếng tinh trùng phọt ra kêu rót rét. Cậu bé tội nghiệp bm một cách hào phóng toàn bộ sức trẻ thanh xuân của cậu ta qua người Thu Hương. Xuất xong rồi, nHương cậu bé vẫn như tiếc nuối không muốn rời cô ra, hai tay cậu ta chống xuống giường đỡ người cậu ta nhổng lên khỏi người Thu Hương, phần bụng dưới cậu ta cứ dí sát vào phần bụng dưới của Thu Hương để nguyên dưng vật trong người cô, mặt cậu ta đỏ bừng không dám nhìn thẳng vào mắt cô. Cậu bé ấp úng định nói một cái gì đó nHương không thốt nên lời. Ông Phú cười, đứng dậy đi ra phòng ngoài để uống nước … Thu Hương đang lúng túng vì thấy cậu bé cứ đè dí lên cô, đang chưa biết phi nói gì với cậu ta thì cậu ta đã lí nhí nói với cô:
– Em … em xin lỗi chị.
Thu Hương đành nói với giọng từ tốn an ủi:
– Thôi … có gì đâu, chị để nguyên cho em … làm như vậy có nghĩa là chị đồng ý rồi còn gì … thôi xuống đi em.
Cậu bé ngượng nghịu dạ một tiếng rồi lồm cồm kéo dưng vật ra khỏi người Thu Hương. Liếc nhìn xuống, Thu Hương thấy cái dưng vật trn ướt nước của cậu bé tuy đã mềm bớt xuống nHương không xìu hẳn xuống như những người đàn ông khác mà Thu Hương đã thấy, chứng tỏ cậu bé vẫn còn hăng lắm. Cậu bé vừa kéo dưng vật ra thì cô thấy thứ chất lỏng nhờn nhờn trào ra theo từ âm đạo của cô. Cậu bé ngồi khép nép nhìn cô vẻ hối lỗi và ấp úng xin lỗi cô là lúc nãy không hiểu sao cậu ta không thể kìm lại được và đã xuất tinh vào trong cô. Thu Hương thấy vừa ngượng vừa thấy tHương tHương cậu bé non nớt. Cậu bé cũng tâm sự với Thu Hương là cậu vẫn hay mua các cuốn tạp chí như Thời Trang Trẻ, Người Đẹp, và tHương ao ước được một lần ân ái với những cô người mẫu hoa hậu nõn nà trong các bức nh trong đó, không ngờ bây giờ được tho ước nguyện. Thu Hương bật cười, đồng thời cô cũng cm thấy hi thinh thích khi được cậu bé ví cô cũng xinh đẹp như những cô người mẫu hoa hậu trên các quyển tạp chí thời trang. Hai người đang trò chuyện với nhau thì ông Phú bước vào, cái dưng vật tr trẽn chĩa thẳng ra của ông ta cứ nẩy tưng tưng theo nhịp bước. Ông ta sà vào giường, nằm sát vào bên cạnh một bên Thu Hương, để cô nằm kẹp giữa ông ta và cậu bé. Thu Hương đành nằm nguyên như vậy ở giữa hai người đàn ông cho hai người này vừa ôm ấp sờ soạng cô vừa trò chuyện. Cậu bé thì có vẻ e dè không dám táo tợn, nHương ông Phú thì cứ cầm tay cậu ta dí vào bắt phi sờ soạng vào những chỗ tế nhị trên người cô. Chỗ háng của Thu Hương vẫn ướt nhờn tinh dịch của cậu bé, ướt c vào ngón tay của cậu bé khiến Thu Hương hết sức xấu hổ. Cứ như vậy được một lúc thì ông Phú nằm ngửa ra giường bắt Thu Hương phi ngồi lên trên làm tình với ông ta …. Thu Hương nhấp nhổm lên xuống một cách dè dặt trước ánh mắt tò mò của cậu trai trẻ. Cô rất xấu hổ khi ánh mắt háo hức của cậu ta hết nhìn vào vị trí c thể cô ni cái dưng vật to bự của ông Phú thụt ra thụt vào, lại đến bộ ngực khoẻ mạnh nẩy tưng tưng của cô. Chẳng mấy chốc, Thu Hương đã thấy cái dưng vật hồng hào khoẻ mạnh của cậu bé ngóc lên hùng dũng … Rồi ông Phú bắt Thu Hương nằm xấp xuống giường, mông hi ưỡn lên để ông ta chống tay sấp người lên trên chi từ đằng sau. Thu Hương cố cắn răng chịu đựng khi ông Phú luân phiên với cậu trai trẻ chi cô. Có lẽ vì biết cậu bé sức kìm chế còn kém nên cậu ta cứ làm được hn chục phát là ông xếp của cô bắt cậu ta đổi lượt cho ông ta. C cậu bé và ông Phú đều chi Thu Hương rất mạnh khiến ngực cô bị nén hi bật ra những tiếng hự hự tức tưởi. Đang chi, ông Phú bỗng dừng lại hỏi cậu bé là đã bao giờ chi ở tư thế đứng chưa. Cậu bé ngượng ngập lắc đầu. Thế là ông Phú kéo cô ngồi dậy theo, xuống đứng ở cạnh giường. Vừa nhìn cậu bé, ông Phú vừa nói:
– Này, xem chú làm mẫu nhé.
Nói rồi ông ta đứng áp sát lại Thu Hương, một tay ông ta thò xuống cầm cái dưng vật thẳng đ của mình lựa cho đúng chỗ vào háng cô. Đã quen thuộc với kiểu chi này, Thu Hương hi dạng đùi ra một chút, chân hi kiễng lên chìa phần háng của mình ra cho ông Phú vào thuận tiện. Cái dưng vật của ông Phú chui đến ọt một cái ngon lành vào trong người Thu Hương. Nhịp nhịp vài cái, ông Phú bo Thu Hương đứng trụ một chân, còn chân kia co lên gác lên tay ông ta, sau khi đã vững, Thu Hương vòng hai tay ôm lấy cổ ông xếp của cô rồi lấy đà nhún người co nốt chân kia lên cho ông ta đỡ nốt lấy. Thế là ông Phú bế bổng hẳn Thu Hương lên, rồi ở tư thế này ông ta bắt đầu đều đặn xốc cô nẩy tưng tưng cho cái dưng vật chĩa ngược lên của ông ta thọc ra thọc vào người cô. Cậu bé đang há hốc miệng nhìn với vẻ thán phục thì ông Phú đặt lại Thu Hương đứng xuống đất và ngoắc tay bo cậu bé:
– Nào bây giờ cháu thử xem … để xem cháu có đủ sức phục vụ nổi chị Hương không nào.
Mặt đỏ như gấc, Thu Hương cười ngượng nghịu ngó l đi ni khác khi cậu bé hào hứng tồng ngồng đứng áp lại gần, tay cầm dưng vật dí vào háng cô. Do cậu bé vốn thấp bé hn Thu Hương khá nhiều nên dù cô đứng dạng chân ra, háng cô vẫn ở độ cao thích hợp cho cậu bé đưa dưng vật vào mà cô không phi nhón gót lên. Sau khi dưng vật cậu bé chui gọn vào trong người Thu Hương, cô co một chân lên cho cậu bé gồng tay đỡ lấy. Cậu bé đỏ mặt tía tai loay hoay cố nhấc Thu Hương lên và đỡ nốt lấy bên chân kia của cô nHương mấy lần đều không được. Cái dưng vật cứng đ của cậu bé vẫn nằm gọn trong người khiến cô thấy nhột nhạt quá. Thu Hương ôm chắc lấy hai bên vai cậu ta, nhún một cái thật mạnh nhẩy phốc lên người cậu ta, chân kia cô cũng co lên gác nốt lên tay cậu bé. Cậu bé tội nghiệp loạng choạng cố gồng người chịu sức nặng c thể của Thu Hương. Cậu ta cố xốc Thu Hương lên xuống cho dưng vật vào ra người cô, nHương không sao làm nổi do Thu Hương quá nặng so với sức cậu ta. Khổ thân, cậu bé nhỏ nhắn thế kia thì làm sao mà xốc nổi c thể to khoẻ của Thu Hương lên được, cậu cứ loạng choạng như sắp ngã vậy. Cố thêm một chút nữa thì cậu bé không chịu nổi nữa mà buông Thu Hương đứng xuống sàn. Ông Phú cười khà khà: