VN88 VN88

Em xin anh đừng làm vậy còn chồng em ở nhà

Suốt cả chiều tối hôm đó, Thu Hương phi cố gắng hết sức để tỏ ra tự nhiên bình thường bình thường với chồng con vì đầu óc cô không thể nghĩ được điều gì khác ngoài nỗi dằn vặt những gì vừa xảy ra. Thằng con nhỏ của Thu Hương thì cứ bi bô kể với mẹ đủ thứ chuyện. Anh Trung chồng cô thì hỏi han cô về chuyến đi công tác, có tốt đẹp không, mọi việc suôn xẻ chứ … Thu Hương nói chuyện với chồng mà tim cô đập thình thịch vì lo sợ. Đến khuya, hai vợ chồng lên giường, anh Trung liếc nhìn sang đứa con nhỏ nằm bên đang say sưa ngủ rồi vòng tay ôm cô vào trong lòng để hôn. Thu Hương âu yếm hôn chồng. Thu Hương biết là chồng cô muốn cô, thường thì bao giờ cũng vậy, xa nhau vài ngày là ngay đêm đầu tiên gặp lại là bao giờ vợ chồng họ cũng muốn gần gũi nhau. Trong tâm trạng hiện tại thì Thu Hương không có bụng dạ nào để gần gũi chồng cả, đầu óc cô thì căng thẳng, âm đạo cô vẫn còn hơi ê ẩm sau không biết bao nhiêu cú thì thụt của cái dương vật vâm váp của ông Phú mấy hôm vừa rồi. Nhưng cô lại muốn chìu chồng, vừa để anh Trung không cảm nhận được sự không bình thường nào ở cô vừa để bù đắp phần nào cho người chồng thương yêu của cô. Anh Trung âu yếm hôn vợ và thì thầm hỏi:
– Em có mệt không? nếu em mệt thì tụi mình để mai cũng được.
Thu Hương khẽ lắc đầu, âu yếm rúc đầu vào ngực chồng nói:
– Không, em không mệt.

Nhà họ vốn chỉ là một căn hộ tập thể khiêm tốn tít trên tận tầng 5 khu Thành Công với một phòng khách nhỏ, một phòng ngủ và một khu bếp núc nhà tắm nhà vệ sinh, nên chỉ có một chiếc giường đôi cho cả hai vợ chồng và đứa con nhỏ. Vợ chồng họ vẫn thường phải đợi đứa con nhỏ ngủ say rồi mới dám gần nhau, hoặc tranh thủ lúc đứa con học bài ở góc học tập dưới phòng ăn hoặc ở ngoài phòng khách xem TV. Cũng chính vì hoàn cảnh nhà cửa chật chội như vậy nên vợ chồng họ đã thành thói quen làm tình với nhau một cách nhẹ nhàng, không ồn ã. Hầu như khi vợ chồng họ gần gũi, nhiều lắm là chỉ có tiếng giường rung khe khẽ, tiếng thì thầm khe khẽ và tiếng Thu Hương rên khe khẽ và tiếng thở phì phò của anh Trung khi lên cao trào…… Hai vợ chồng khẽ khàng cởi bỏ quần áo ngủ ra, bế đứa con nhỏ nằm dịch sát vào phía trong giường để tránh khi gần gũi nhau vô tình chạm phải đánh thức nó dậy….Trong bóng tối, Thu Hương nằm dưới ôm chặt lấy bờ vai của chồng trong khi anh dịu dàng làm tình với cô. Lòng cô trào lên sự hối hận vô cùng với chồng và cả nỗi lo sợ nữa. Nếu mà anh ấy biết được những gì đã xảy ra giữa vợ mình và ông xếp mấy hôm vừa rồi thì chắc cô chết vì xấu hổ mất. Cô thấy thương chồng quá, nước mắt cô ứa ra vì hối hận, tội nghiệp anh ấy chẳng biết gì cả, cứ âu yếm từ tốn dập dương vật vào trong người cô như sợ cô bị mệt vậy. Vừa làm tình với vợ, anh ấy lại vừa thì thào nói với cô những lời yêu thương …. Mặc dù trong tâm trạng dằn vặt như vậy, nhưng cái dương vật quen thuộc của chồng thì thụt trong âm đạo cô cứ làm cô nhớ lại cảm giác lúc ông Phú làm tình với cô. Mặc dù không muốn so sánh chút nào, nhưng cảm giác từ âm đạo cho cô thấy rõ là dương vật chồng cô thua cái của ông Phú cả về chiều dài lẫn độ to. Mà Thu Hương nghĩ thật trớ trêu, chồng mình thì cứ phải rón rén nhẹ nhàng còn cái ông xếp xa lạ kia thì được thoải mái dập như máy khâu vậy …. Bóng tối khiến anh Trung không nhìn thấy những giọt nước mắt hối lỗi của vợ …. Thu Hương thì thầm bo chồng:
– Anh nằm xuống dưới đi, để em lên cho
Anh Trungkhẽ đáp:
– Sợ em đang mệt.
Thu Hương vừa nhỏm dậy xoay người nằm đè lên chồng vừa lắc đầu:
– Không sao, em không mệt.
Cô nâng niu cầm lấy dương vật của chồng lựa vào đúng chỗ rồi từ từ hạ người xuống cho dương vật của chồng chui ngập vào người cô. Cảm giác hối lỗi với chồng khiến cô từ trong sâu thẳm của đáy lòng muốn phần nào chuộc lỗi với anh. Thu Hương áp ngực mình vào ngực chồng cảm nhận nhịp đập tim của anh. Môi cô say đắm gắn chặt vào môi chồng. Phần hạ thể của cô khéo léo nhịp nhàng lên xuống để cái âm đạo ướt át mềm mại của mình ve vuốt suốt dọc cái chiều dài mười mấy phân dương vật của chồng. Anh Trung nằm ngửa thoi mái ở dưới, miệng hít hà đầy vẻ thích thú. Thu Hương bắt đầu tăng nhanh hơn tốc độ dập khiến chiếc giường rung lên kẽo kẹt. Bụng Thu Hương đập vào bụng chồng kêu bạch bạch khe khẽ …. Anh Trung bứt môi hôn ra khỏi môi vợ, vừa cười thích thú vừa thì thào trong tiếng thở hổn hển:
– Em … sao hôm nay em hăng thế … từ từ thôi … kẻo con nó thức giấc
Không hề ngừng nhịp dập lại Thu Hương cũng phì phò nói:
– Không sao đâu, con nó ngủ say rồi
Chừng thêm được một lát thì anh Trung trân người bụng ưỡn lên, miệng kêu lên khe khẽ:
– Ôi em, anh ra..a..a

Thu Hương ôm ghì lấy chồng âu yếm, bụng cô ép chặt xuống để cho chồng xuất tinh vào thật sâu trong người cô. Sau khi có đứa con đầu lòng cô đã đi làm kế hoạch hoá gia đình nên cô có thể gần gũi chồng mà không cần dùng bao cao su. Đợi cho chồng xuất bằng hết, Thu Hương mới nhổm dậy nhấc người ra…. Tắm rửa xong, hai vợ chồng đi ngủ. Anh Trung thì chỉ một lúc là ôm lấy cô ngáy o o còn Thu Hương thì trằn trọc mãi không ngủ nổi … từ trước đến nay cô không bao giờ nghĩ là mình lại có thể ngủ với những hai người đàn ông, đó như là một chuyện gì kinh khủng ngoài sức tưởng tượng của cô, thế mà bây giờ …. cô thấy mình là người vợ đốn mạt nhất, một người vợ đang tâm phản bội người chồng hết mức thương yêu tin tưởng mình. Tuy nhiên cô biết là mình phải chấp nhận chuyện này, phần vì đằng nào nó cũng xảy ra rồi và cô không thể thú nhận với chồng được nếu như cô không muốn hạnh phúc gia đình đổ vỡ, phần vì công việc sự nghiệp của cô tuỳ thuộc tất cả vào chuyện này, cuộc sống kinh tế gia đình cô được đm bo, cô sẽ có nhiều tiền để lo liệu cho chồng con, cô sẽ mua được xe máy theo như lời hứa của ông Phú. Cô tự nhủ thôi thì sẽ ráng chấp nhận chuyện này và dứt khoát là cô sẽ không thể để anh Trung biết được chuyện giữa cô và ông xếp. Cô biết bn thân anh Trung là một người hiền lành thật thà lại hết sức tin tưởng cô nên cô tin chắc là nếu cô dấu thì chồng cô không thể biết được….. Thu Hương trằn trọc dằn vặt đến gần 2 giờ sáng rồi thiếp đi trong giấc ngủ nặng nề.

*
*   *

Ngày hôm sau đến cơ quan, cứ nhìn vào mắt mọi người ở cơ quan là Thu Hương cảm thấy xấu hổ cứ như là họ đã biết chuyện của cô vậy, còn ông Phú thì trước mặt mọi người cứ tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng đến lúc chỉ có hai người khi Thu Hương vào phòng làm việc của ông Phú thì ông ta liền choàng tay kéo cô vào lòng để ôm rất tình tứ … Vì đã xác định là chấp nhận rồi nên Thu Hương để nguyên cho ông xếp hôn lên má lên miệng cô nhưng cô không hôn lại. Mặc dù vậy ông Phú vẫn khoái trá say sưa hôn lên đôi môi mọng xinh của Thu Hương, rồi hôn dần xuống cái cổ trắng ngần của cô … Cô chỉ ngăn ông Phú lại khi ông ta cởi cúc áo sơ mi ngực cô ra để hôn lên bầu vú căng tròn của cô:
– Kìa anh … đừng mà … ở cơ quan mà anh
Ông Phú cười, mắt nhăn tít:
– Cơ quan thì đã sao hả em … nhưng mà thôi, 15 phút nữa anh có cuộc họp rồi, em chuẩn bị cho anh những tài liệu này nhé.

Suốt cả ngày hôm đó vì bận rộn với công việc nên ông Phú cũng không có lúc nào rnh rỗi riêng với Thu Hương cả. Cả sáng hôm sau cũng vậy, chỉ đến lúc gần trưa, ông Phú bảo Thu Hương là trưa nay cùng ông đi ăn tiệc với bên đối tác. Ông Phú vẫn hay kéo Thu Hương đi những buổi ăn trưa như vậy và ông thường khen cô là biết cách giao tiếp, duyên dáng và gây ấn tượng tốt cho mọi người. Hôm nay họ đi ăn ở nhà hàng San Hô, bên đối tác của ông Phú là mấy người bên công ty xuất nhập khẩu là đơn vị cung ứng hàng thường xuyên cho công ty của ông Phú. Bữa ăn khá vui vẻ và rôm rã, cũng như thường lệ ông Phú uống rượu rất hăng, chỉ có 3 người đàn ông uống là chính mà hết bay chai Chivas to. Mãi đến gần 1 giờ chiều mọi người với đứng dậy ra về. Sau khi khách về hết, đợi Thu Hương ra quầy trả tiền xong, ông Phú mới nói với cô trong lúc họ đi ra ngoài:
– Hương này, bây giờ anh hơi mệt, muốn về nhà nghỉ một lát, em đưa anh về nhé, nhân tiện anh giới thiệu luôn với em cái nhà mới của anh trên Hồ Tây….. không ngại gì đâu, nhà anh mới xây xong đang để không, chẳng có ai ở cả.
Thu Hương nhìn ông Phú vẻ e ngại, nhìn ánh mắt của ông ta cô thấy hi nghi nghi cái chuyện giới thiệu nhà này, cô nghĩ chắc ông này rượu vào hăng lên lại muốn cái vụ đó đây. Thu Hương ngập ngừng:
– Có tiện không anh … còn anh lái xe …
Ông Phú cười xoà:
– Em khỏi lo, mình đi taxi, lúc nãy anh bảo lái xe về công ty rồi, từ đây lên nhà anh cũng không xa lắm.

Lúc này họ đã đi ra đến ngoài đường, ông Phú vẫy tay ra hiệu cho chiếc taxi đỗ ngay gần đó. Thu Hương im lặng vẻ cam chịu ngồi vào taxi khi ông Phú mở rộng cửa xe. Ông Phú ngồi vào theo bên cạnh cô và nói với anh lái xe taxi địa chỉ nhà ông trên Hồ Tây. Trên đường đi ông Phú ngồi sát vào Thu Hương, vòng tay ôm lấy eo cô và thỉnh thong lại hôn chụt vào mà cô. Thu Hương thấy hi ngượng với anh lái xe taxi, nhưng cô chẳng biết làm thế nào cả. Xe đi lên đường Yên Phụ rồi rẽ xuống dốc vào làng Ngọc Hà, ngoằn ngèo một lúc, chiếc taxi đi vào một ngõ nhỏ tĩnh mịch rợp bóng cây và những căn biệt thự mới xây rồi đỗ lại trước cánh cửa sắt đồ sộ của một ngôi biệt thự hai tầng rất đẹp kiến trúc kiểu Pháp với vườn cây um tùm bao quanh. Mở rộng cánh cổng cho Thu Hương vào, ông Phú khoát tay vẻ hãnh diện:
– Anh vừa khánh thành tháng trước đấy, xây mất gần một năm, riêng tiền thiết kế cũng mấy chục triệu rồi. Anh giữ lại vườn cây ăn quả vì thấy chặt đi thì phí quá, nhà cũng không cần phải to lắm.

VN88

Viết một bình luận