VN88 VN88

Em nứng! chơi em nhé anh

– Em tưởng mãi mãi mất anh. Từ cái ngày đó, em vẫn ao ước có được anh. Những lúc anh về quê, em đã tìm cách liên lạc, nhưng không được.
– Vậy lần này anh bù cho em nhé.

Tôi xiết chặt thím vào lòng. May mà đợt về quê nà chỉ có hai cha con chớ có bà xã theo cùng thì tôi không dám mạnh miệng hứa như vậy. Thím hôn tôi khắp người, như bà mẹ hôn đứa con trai bé bỏng của mình vậy. Nắm lấy con cu, thím hít hà:
– Oao ! Giá mà ngày xưa cũng bự như vầy thì đã biết mấy.
Ngày xưa, khỏang 4 giờ chiều, tôi đang đi câu cá. Trời bỗng chuyển mưa đen kịt, cơn mưa bất thần ập đến. Tôi vội chạy vào cái chòi gần đó để núp mưa. Cái chòi này của ông Ba chăn vịt, đặt ngay đầu ruộng của thím Bảy. Trong chòi có cái giường tre để ông ngủ. Nhưng gần đây ông đã bán bầy vịt, nên không còn ở đó nữa. Đứng bên trong một lúc, tôi mới nhận ra ai đó đang nằm trên giường, nhưng không mặc quần. Tôi hết hồn định bỏ chạy thì nghe tiếng người con gái lên tiếng:
– Đã vào đây sao lại bỏ đi ?
– Dạ con?

Đó là thím Bảy. Thím nay khỏang 23 tuổi vừa mới lấy chồng vài tháng. Có lẽ thím đi nhổ cỏ thấy trời chuyển mưa mới vào đây. Nhưng thím làm sao mà cởi đồ ra hết vậy? Tôi không sao hiểu được, vì lúc ấy tôi mới 14 tuổi, cái tuổi chỉ biết ăn học, còn chuyện chi chi khác làm sao biết, nhất là ở nông thôn.
– Nếu không muốn tôi méc ba má thì lại đây, lại gần hơn nữa?
Tôi nhge nhắc đến Ba Má thì hết cả hồn. Tuy thương con, nhưng những chuyễn tài đình thế này thì khó mà tha thứ. Tôi len lén đến gần mà mắt vẫn nhìn ra ngoài mưa. Ai mà dám nhìn người khác ở truồng, hơn nữa là phụ nữ. Bất thần thím ngồi dậy và nhảy xuống giường ôm tôi vào lòng. Thím ngồi thụp xuống mân mê bộ chỉ huy.
– Ối dào, nhỏ xíu vậy ông?

Nhỏ là phải, làm gì ở cái tuổi của tôi mà biết làm cho bự. Thi thoảng lắm thì nó hơi căng ra, nhưng tôi có biết là sao đâu. Thím tuột quần tôi ra mặc cho tôi có đồng ý hay không. Tôi ngạc nhiên đến không nói nên lời. Thím hôn hít vào con cu, mới đầu nó còn lòng thòng, nhỏ xíu, nhưng sau đó nó từ từ ngóc dậy. Lần đầu tiên tôi mới biết mình có được khả năng siêu phàm đó. Vừa nhột, vừa sao sao ấy,khi biết không thể hơn được, thím quay lưng lại, chổng mông lên, hai tay dịn lấy thành giường. Thím biểu tôi đút cu vào chim thím, tôi không biết lỗ nào là đúng. Thím lấy tay choàng ra sau kéo đầu cu tôi vào đúng lỗ đã ra nước. Tôi còn nhớ con cu mình lúc ấy dài khoảng hơn nửa gang tay,bự khoảng nửa cườm tay (tức bằng phân nửa bây giờ), khi đút vào trơn tru, tuột hẳn vô trong. Tôi ôm eo của thím mà chân phải nhón lên mới giữ được con cu trong ấy, vậy mà đôi lần nó tuột hẳn ra ngoài. Nghe thím rên hư hử tôi cũng sợ vô cùng. Tôi thụt ra thụt vào độ mười phút. Mỏi chân vô cùng. Thấy vậy thím nằm ngữa ra giường, bắt tôi nằm đè lên rồi đút cu vào. Tôi nằm ì lên người thím. Thím cười vỗ vào mông tôi nghe bép bép. Thím bắt tôi phải thụt nữa, tôi không nhớ mình làm tới khi nào, nhưng hình như lúc tôi đứng dậy, con cu tôi đã nhỏ xíu, còn xung quanh con chim thì ướt sũng. Tôi cảm thá? con cu đau rát, lần đầu mà.

Sau này tôi mới biết hành động đó là ân aí. Tôi cũng không suy nghĩ nhiều về nó nữa cho đến khi tôi vào đại học, những bài học về giải phẩu người, như gợi lại cho tôi. Giá mà như bây giờ, chắc tôi còn kiếm thêm nhiều lần như thế.
– Chơi em nhé anh?
Tôi không thể từ chối trước lời mời đầy căng thẳng như thế. Thím không đợi tôi gật đầu, mà tuột quần tôi ngay. Dưới ánh trăng, thím còn bốc lắm, không thua ngày nào. Nếu là 15 năm về trước thì tôi không thể đứng mà thụt thế này, còn bây giờ tôi làm điêu luyện. Chúng tôi đổi nhiều tư thế, mà theo thím không bao giờ ông chồng biết.

Chơi xong, chúng tôi không thèm mặc quần áo vào mà tiếp tục lên đường. Khi gần tới, chúng tôi dừng lại, ôm nhau, chơi nhau, chơi hoài mà không biết chán.
– Tối nay anh ở lại, em có muốn ngủ cùng anh không?
– Thật không ? Em sẽ đưa cơm cho ổng rồi sang ngủ với anh, đêm nay anh làm cho em đã nha, em biết khó mà có dịp như thế này.
Giữa trời trăng sáng, tôi không thèm mặc quần áo. Gió nhẹ thổi làm cho tôi hứng vô cùng. Tôi đợi thím, thím mong được qua bên tôi. Thím qua thật. Thím cũng không mặc gì cả. Chúng tôi ôm nhau, dìu nhau đi vòng quanh bờ ruộng. Ghé ngồi trên vạt cỏ, rồi nằm dài ra vừa ngắm trăng, vừa ân ái.
Độ 10 giờ đêm là tôi bơm nước xong, cả hai cùng thu dọn. Tôi và thím bơi xuồng về, nhưng hôm ấy không về tới nhà, dọc đường chúng tôi ghé vào đám cây, giăng mùng ngay trên xuồng, ôm nhau ngủ.
Chúng tôi tiếp tục quan hệ với nhau, nhưng không ai hay biết. Có ai ngờ đâu một bà ngoài 40 lại trăng hoa với anh chàng như tôi. Tôi không hề ân hận, vì dẫu sao ở thím còn có tình có nghĩa, đỡ hơn là phải đi đến những quán bia ôm đầy bịnh hoạn.

—–oOo—–

Tết hôm ấy tôi cùng vợ con về quê. Vì có vợ con đi theo nên tôi khôg có ý định làm thịt ai cả. Nhưng thực tế, hoàn cảnh không cho phép tôi giữ mình.
Tôi đang đi bên ngoài bỗng nghe tiếng người đàn bà la to :
– Đụ má mày, mày đòi tao cho mày chơi, chơi tao chưa đã thì mày bỏ đi. Mai mốt mày đừng gặp con mẹ này nữ nhá.
Không có tiếng trả lời. Tôi bèn dừng lại và đi vào bên trong lùm cây, oao! Nếu không vào tận trong thì không thể nhìn thấy được cảnh tượng này. Một người đàn bà mình trần truồng như nhộng , miệng đang tru tréo. Kế bên đó là người đàn ông già hơn đang lom khom mặc lại quần áo. Thì ra đó là bà Sáu bán chè đá. Bà này có tiếng dâm đãng. Tuy không có chồng, nhưng bà có tới 3 đứa con. Ngày ngày bà bơi xuồng đi bán chè lạnh khăp vùng. Nghe người ta nói lại, bà đến đâu thì đàn ông con trai áp vô ăn đến đó. Họ ăn chè, nhưng nếu ai có nhu cầu chuyện kia thì bà cũng đáp ứng. Ơ?nông thôn nhà cửa xa xa, nê? có khi chuyện kia xảy ra tại nhà, có khi xảy ra giữa đồng như hôm nay. Đàn bà con gái trong vùng thì ghét bà vô cùng, nhưng cánh đàn ông thì lại thích.

VN88

Viết một bình luận