VN88 VN88

Em nứng! chơi em nhé anh

Một lần đi ngang qua ruộng con bé Linh, nó trạc tuổi 17. Đó là con bé khá trong vùng. Gia đình đơn chiếc,nên nó thường tranh thủ buổi sáng đi học, buổi chiều ra đồng nhổ cỏ. Nhìn thây con chim nó hằn lên phía sau mông, tôi thấy nghẹn ngào trong quần? mà không nói nên lời.
– Linh ơi, em có chai dầu không ?
Cô bé giật nảy mình vì tự dưng có ai biết mình, biết cả tên. Khi nhìn lên, nó ngạc nhiên vô cùng vì đó là tôi- một thanh niên bảnh trai. Con bé ấp úng :
– Dạ? con hỏng có. Mà chú bị cái gì vậy?
– Bị nhức đầu, chóng mặt nữa.
Con bé ngừng tay, đi vào gần bờ. Nó không sao đoán ra tôi là ai. Nhìn thấy vẻ mặt tôi, nó hó? hoảng :
– Hay là chú bị say nắng? Chú vào đám trâm bầu đằng kia ngồi nghỉ đi, xỉu bây giờ đó.
Tôi giả vờ nghe theo đi cùng cô bé vào rặng trâm bầu. Gió mát ở giữa cánh đồng vắng chiến thắng được cái nắng trưa hè. Tôi vẫn còn say nắng! Tôi ôm đầu, tựa vào thân trâm bầu, cô bé nao lòng thấp thỏm. Người gì đâu mà dễ thương quá !- chúng tôi cùng nghĩ như vậy.
– Hay là để con giựt gió cho, con có đem theo cây lược nè, cạo gió được á.
Tôi ngồi dựa ngữa người ra, cô bé bây giờ đã ngồi gọn bên trong chân tôi. Chỉ cần chòang tay ra sau thì cô bé không sao thoát được. Nhưng tôi không muốn vậy. Tôi có kinh nghiệm về vấn đề này, dĩ nhiên là lí thuyết, chớ tôi đâu có dịp thử.
– Anh đỡ lắm rồi, cám ơn em nhé. À mà em học lớp mấy ?
– Dạ con đang học lớp 12
– Cái gì mà con ? Anh chỉ hơn em vài tuổi thôi. Anh đang học đại học y khoa năm thứ năm ở Sài gòn
Nghe đến bác sĩ tương lai, cô bé vui mừng ra mặt. Ơ?dưới quê, con gái chỉ mong học hết lớp 12 rồi nghỉ học, vài ba năm là cha mẹ gả chồng. Bởi thế cô bé cũng muốn tìm cho mình một người bạn, may ra?
– Nhà anh ở đâu ?
– Em không hiết anh, chớ anh thì biết em rất rõ. Anh ở ấp 3, mỗi khi anh về quê là đi câu hay ra đồng cho vui.

VN88

Viết một bình luận