Trái chuối đã nam gọn nguyên con trong âm đạo chị, chỉ thò ra ngoài phần cuống nhỏ. Chị hét lên, giọng lạc hẳn:
“Mẹ ơi… Sướng… sướng… Sướng qua Tú ơi…”
Chúng tôi nằm ngửa thở dốc. Một lát, chị Hai vòng tay qua ôm siết lấy tôi, thì thào:
“Tú giỏi quá. Chưa bao giờ chị sướng như thế này. Tú làm chị chắc phải bỏ chồng mất thôi.”
“Đừng bỏ. Thỉnh thoảng chị về thăm ảnh rồi lên đây với Tú.”
“Nhưng ăn nầm với ảnh còn gì hứng thú nữa.”
“Thì coi như chị làm bổn phận, có mất mát gì đâu?”
Nếu tôi có đủ kinh nghiệm để hiểu rõ lòng dạ đàn bà thì có lẽ đã không nói câu đó. Đàn bà, dù là một “con sen” như chị, dù biết rất rõ địa vị cũng như tuổi tác giữa tôi và chị cách xa nhau một trời một vực, chị vẫn nuôi trong đầu một niềm mơ ước. Cho nên tôi hơi ngạc nhiên khi nghe chị thở dài. Tôi quay nhìn chị, bắt gặp hai bên khóe mát chị rưng rưng hai dòng lệ. Tôi đâm hoảng, vọt miệng:
“Chị đừng khóc. Chị khóc, Tú ngán lấm.”
“Vâng, chị sẽ không khóc đâu.”
Chị Hai trả lời vẻ chịu đựng. Bỗng nhiên tôi cảm thấy câu chuyện sắp rắc rối. Vả, nửa tháng mê mệt trong trò chơi xác thịt, tôi bát đầu thấy nhàm. Món ăn nào cũng vậy, lâu lâu một ìân thì được, dùng mãi hết cả ngon. Trong lòng tôi manh nha ý muốn tìm một người con gái khác thay thế chị Hai. Tôi nghĩ, thân xác chị tuy khêu gợi thật, chị đụ tận tình thật, nhưng dù sao chị cũng là một người đàn bà nhà quê, chắc chắn không hấp dẫn và ngon lành bằng bọn con gái thành phố. Từ hôm nếm mùi đời, ra đường tôi luôn luôn nhìn soi mói vào bất cứ “giống cái” nào từng gặp. Tôi tưởng tượng, phía sau lớp quần áo kia là những tấm thân ngà ngọc. Tôi thèm được đụ một đứa con gái còn trinh. Tôi chưa từng thấy một cái lồn còn trinh nó tròn méo thế nào. Sự tò mò và thèm khát mỗi ngày mỗi dâng cao trong lòng.
Cuối cùng đứa con gái mơ ước của tôi cũng đến.
Đó là cô em họ gọi tôi bằng anh. Con của em gái mẹ tôi. Thỉnh thoảng một hai tuần mẹ con Tuyết – tên cô em – vẫn đến thăm gia đình tơi. Những lần gặp trước tôi không để ý nhiều đến Tuyết, một phần vì liên hệ huyết thống, một phần khác, tuy thua tôi chỉ một tuổi nhưng Tuyết vẫn còn rất trẻ con, dù thân thể đã bắt đầu nẩy nở với đôi vú nhu nhú gợi cảm và hai mông đít no tròn.
Tuy nhiên như đã nói, sau khi đắm say trong trò chơi tình dục, cái nhìn của tôi đã đổi khác. Không riêng gì với chị Hai, mà với bất cứ đàn bà con gái nào tôi thấy mặt. Với tôi chỉ có hai loại người: đàn ông và đàn bà. Họ sinh ra chỉ để tiến đến một mục đích duy nhất là đụ. Chức tước, địa vị, ăn học, giàu nghèo, sang hèn… tất cả chỉ là những yếu tố phụ, giúp cho chuyện đụ sướng hơn, hoàn hảo hơn mà thôi. Tôi đang muốn tìm một đứa con gái còn trinh, thì đây, đứa con gái đó đang đứng trước mặt tôi, bộ đồ bộ bằng vải soa phủ ngoài thân thể càng nổi rõ nhân dáng thon nhỏ mềm mại bên trong. Tuyết đứng chỗ cửa ra vào, ánh sáng từ ngoài hất lên thân thể Tuyết, xuyên qua lớp vải mỏng, vạch rõ những đường cong tuyệt mỹ. Chiếc xì líp minh nhỏ xíu sệ xuống gần tới mu ẩn hiện chập chờn. Tuyết đứng dạng chân, tôi tưởng tượng chỗ phần háng của nó chắc là đẹp phải biết. ý nghĩ khiến tôi tê mê sướng khoái. Tôi đến cạnh Tuyết, nói:
“Em vẫn khỏe chứ?”
Tuyết nhìn tôi cười rất tươi. Hai lúm đồng tiền lún sâu duyên dáng:
“Dạ, vẫn khỏe. Độ này em thấy anh hơi ốm đấy?”
Tôi nhủ thầm, không ốm sao được, cứ “đêm bảy ngày ba vô ra không kể” liên tu hồ điệp, chưa quỵ đã là may. Tôi phía:
“à Bài vở năm nay nặng quá, cứ phải thức khuya, mệt phờ cả người.”
Tuyết tưởng tôi nói thật, nó có vẻ quan tâm:
“Liệu mà giữ gìn sức khỏe anh à. Nhỡ bệnh thì khổ lắm.”
Tôi lại nhủ thầm, nếu đụ được em, bệnh đến chết anh cũng cam lòng. Chữ đụ vừa thoáng qua trong đầu, tôi đã thấy bị kích thích ngứa ngáy khắp người. Tôi tìm cách rủ Tuyết lên phòng:
“Tuyết thích nhạc tiền chiến lắm phải không? Đi, lên anh cho xem, nếu muốn, tha hồ mà lựa, anh cho đấy.”
Mắt Tuyết sáng rỡ:
“Thật hả anh?” .
Tôi gật đầu sốt sắng. Tuyết reo lên:
“Thích quá. Anh nói thật nhé, cho em thật nhé?” .
Tôi nói:
“Cái gì còn cho được, nhầm nhỏ gì mấy bản nhạc.”