VN88 VN88

Đừng sờ vào đít tôi đồ pê đê

Việc giao tiếp với anh chàng này thật dễ. Tôi hỏi ảnh nhiều câu hỏi về việc làm, gia đình, đời sống nghề nghiệp của ảnh và cũng bằng cách đó tôi biết được tuổi ảnh. Anh thì hỏi tôi về việc học, về môn thể thao ưa thích.

Chúng tôi tới Beaune , ảnh cất xe giữa một dãy những xe khác. Có đến hàng trăm chiếc trên vùng đất dành riêng cho các tài xế này.

Khi chúng tôi đứng cạnh nhau, tôi nhận ra anh ấy thật sự đẹp trai. Cứ như là người mẫu trong các cuốn sách thời trang. Chúng tôi hướng về phía một quán ăn lề đường có vẻ như thu hút rất nhiều người tới dùng bữa.

Chúng tôi bước vào, Thomas được nhiều người chào hỏi. Một đại gia đình!
– Chào Thomas! Cậu đã đổi em út à? có tiếng cười
Tôi chẳng hiểu câu đó muốn ám chỉ cái gì. Thomas thì kiếm một cái bàn trong góc, nơi mà chẳng ai để ý đến ảnh. Ở đó chúng tôi thấy yên tĩnh và ăn một bữa thịnh soạn. Chúng tôi bàn luận về những chuyện không đâu. Lúc tính tiền, Thomas lấy thẻ tín dụng của ảnh ra còn tôi thì rút ví. Trong lúc cố lấy tờ 100 F, tôi đã để rơi cái ? dùng khi cần thiết? xuống đất. Thomas lượm nó, nhìn nó và khi trả tôi, ảnh cười mơ hồ.
– Đi nào, chúng ta vẫn phải chạy thêm một chút trước khi rời khỏi đường cái , sau đó, anh phải kiếm chỗ nào để nghỉ.
Đó là những gì chúng tôi đã làm. Chúng tôi đã đi trên đường quốc lộ , sau đó Thomas kiếm được một chỗ đậu chiếc xe tải suốt đêm.
– Để ngủ thì chiếc xe này không tiện lắm đâu. Nó chỉ dành cho một người. Nhưng nếu em sợ bị quấy rầy thì em có thể ngủ trên ghế ngồi.
– Không sao đâu , anh yên tâm, sẽ ổn thôi mà, tôi trả lời, chúng ta ngủ sát nhau một chút, thế cũng tốt, như thế đỡ lạnh hơn . Hơn nữa em cũng mệt lắm rồi và em sẽ lăn ra ngủ say như chết.
Thomas cởi áo thun rồi đến quần ảnh. Anh chỉ mặc cái quần lót bó sát. Trong khi ấy tôi chiêm ngưỡng cơ thể gần như hoàn hảo của ảnh. Anh chẳng có tí mỡ nào trong người. Sau đó, ảnh quẳng mình xuống ghế nằm, và? có thể thấy, anh ấy đợi tôi làm như ảnh.
Tôi không có sự chọn lựa. Tôi cởi quần áo và chỉ giữ lại cái quần lót. Tôi trườn vào giữa ảnh và băng ghế ngồi, tôi nằm xoay mặt vô ghế.
– O? chứ, anh ấy hỏi tôi, có lẽ hơi chật.
– O? mà! Ngủ ngon.
– Làm sao em có được những cơ bắp phát triển như vầy vào tuổi của mình?
– À, anh thấy đấy, chỉ cần chèo xuồng gần như mỗi ngày trong suốt 2 năm, cơ thể em đã phát triển tốt. Hơn nữa ở câu lạc bộ, ngoài chèo xuồng chúng em còn tập thể hình. Cái gì cũng có giá của nó.
–  Anh có thể rờ các bắp thịt của em không?
Tôi còn chưa kịp trả lời thì Thomas đã đặt tay lên ngực tôi. Sự tiếp xúc này làm tôi hơi run người, và ảnh cũng nhận thấy:
– Có phiền không, nếu anh chạm người em? Anh hỏi tôi, giọng lo lắng.

Để trả lời được, tôi nhích người về phía sau sao cho lưng và mông tôi hoàn toàn dính vào người ảnh. Cái tay ảnh đặt trên ngực tôi ấn mạnh hơn và siết chặt tôi vào lòng ảnh. Tôi lại run người và ảnh ôm hôn tôi trong bóng tối.

VN88

Viết một bình luận