VN88 VN88

Địt vào khe lồn con bướm xuân của nàng

Khi sự tò mò tìm hiểu cơ thể bí ẩn của người con gái đã được giải tỏa . Hùng đã biết những gì anh muốn biết từ nhiều năm qua thì đến lúc anh phải làm những gì anh cần phải làm ngay sau đó . Hùng vẫn tiếp tục cho Xuân những giây phút vui sướng lần đầu tiên trong đời con gái của nàng, đồng thời anh cũng nhẹ nhàng len lén một cách tế nhị trút bỏ chiếc quần rằn ri trên người của anh ra . Cái lớn rồi tới cái nhỏ . Một sức nóng hừng hừng như lò lửa phát ra từ nơi đó, anh thấy người mình máu nóng chảy rần rần khắp nơi như núi lửa chỉ chờ lúc phun ra ngoài. Anh thấy nóng lắm và cứng lắm. Một sự thèm khát được bao trùm tăng dần trong đầu của anh như muốn nổ tung ra . Anh không kềm chế được bản thân con người của anh nữa , sự kiên nhẫn của anh dường như có giới hạn, nó như đã chấm dứt ở lằn ranh giới này . Bản năng con người đã chiến thắng anh, anh chỉ còn tuân theo cơn dục vọng đang lan tràn khắp thân thể .

Hùng nằm áp sát lên Xuân, anh lắc khẻ thân người để tìm một tư thế tiện lợi nhất ở giữa hai đùi của Xuân. Một cảm giác nóng ấm va chạm ở nơi đó . Anh bỗng thấy sung sướng vô hạn mà chỉ biết lấn tới, lấn tới theo vô thức của bản năng. Xuân dang rộng, nâng cao hai chân và chéo hai gót chân đặt trên lưng eo của Hùng và kẹp chặt lại theo phản ứng tự nhiên của mình để kéo Hùng sát vào mình hơn, để cảm giác tình yêu thực sự của đôi trai gái, giờ phút thiêng liêng thắt chặt sợi dây tơ hồng sắp diễn ra trước mắt.

Khi Hùng ấn sâu người mình xuống thì Xuân như thấy mình đang ở chín tầng mây xanh, nàng chỉ còn nghe tiếng thở “hì hì” và tiếng nho nhỏ văng vẳng bên tai, “Xuân ơi, Xuân … anh yêu em lắm!”. Xuân cũng muốn nói nhưng chỉ còn “Ừ … ừ … hử … hử” trong cổ họng như muốn nói em hiểu được và em cũng yêu anh lắm, những gì mà em quí nhất trong đời giờ đây sắp dâng tặng cho anh rồi đấy . Anh lấy đi ! Anh hãy lấy đi, rồi bỗng nàng buông hai chân ra và dang xa thẳng đứng lên trời để cho Hùng dễ dàng chấp nhận món quà của nàng nguyện lòng dâng hiến. Hùng như hiểu được điều đó, anh bậm môi ép chặt thân người mình xuống tưởng chừng như sức nặng của anh có thể làm sập chiếc giường cây gỗ xoài. Cảm giác nóng rát ở ngay đỉnh đầu khấc làm cho anh trong chốc lát mất đi cảm giác sung sướng, nhưng anh biết là anh cần phải đi sâu hơn nữa thì mới tách được bức màng ranh giới giữa một người con gái và một người đàn bà .

Cảm giác đó cộng chung lại khi anh cố gắng đi vào sâu hơn và thấy mình như bị bó chặt hơn. Dần dà cái cảm giác đau đau hoàn toàn trở nên nhỏ bé so với cảm giác sung sướng lần đầu tiên cảm nhận một thứ nhung lụa mềm dại được trét mật ong. Anh bỗng thấy dương vật mình truột hẳn vào trong một cách êm ái nhẹ nhàng và anh biết rằng bổn phận làm người tình chăn gối với Xuân coi như đã xong ở chặn đầu . Kìa, hãy nhìn Xuân kìa! mắt nàng rớm lệ, không biết nàng đang đau hay đang sung sướng vì kể từ giờ phút này Xuân đã thuộc về Hùng, đã là vợ của Hùng, người vợ chỉ khác biệt ở tờ giấy hôn thú nữa mà thôi . Hùng có hứa với Xuân rồi ! Là anh sẽ cưới Xuân sau khi Xuân ra trường, đậu tú tài. Lời hứa của Hùng như là đinh đóng cột bởi bản chất con người anh là thẳng thắn và trung thực. Xuân tin ở Hùng lắm và nàng không ngại ngần gì để trao thân cho Hùng ngay .

Hùng lòn tay xuống dưới lưng của Xuân để ôm Xuân chặt hơn. Anh muốn nói cho Xuân hiểu là anh yêu nàng vô cùng. Anh hôn lên lông mi ươn ướt của Xuân như hiểu rõ nước mắt Xuân vì ai mà chảy, Xuân chớp chớp đôi mắt nhìn mặt Hùng một cách đắm say rồi nở một nụ cười với Hùng. Hùng cũng bật phì cười khi nhìn thấy hình ảnh dễ thương của Xuân, từ ngày anh quen Xuân đến nay có lẽ đây là lần đầu tiên anh bỗng thấy Xuân đẹp như tiên nga, đẹp hẳn hơn vẻ đẹp bình thường Xuân đã có . Anh cúi xuống hôn lên môi của Xuân, một nụ hôn đằm thắm không có một sự gấp gút nào. Xuân cũng đáp lại Hùng, họ lại bắt đầu tìm ở nhau một điệu nhạc slow mùi du dương trầm bỗng. Sự khoan khoái dâng trào đi từ bờ sung sướng này tới bờ sung sướng kia. Mỗi cái nhịp của Hùng vừa dứt thì cả hai trào ra tiếng “Ư ứ” trong cổ họng, nhưng tiếng của Xuân có phần mạnh bạo và to lớn hơn làm cho Hùng càng thêm hứng khởi. Nhất là những lúc anh bất thần nhịp mạnh xuống thì Xuân lại nấc mạnh lên không còn là tiếng “ư ư” nữa mà là tiếng “hứ hứ”. Hùng đoán biết Xuân thích nhất là những lúc anh thình lình tập kích mạnh vào người nàng nên anh cứ canh năm bảy nhịp đều đều thì anh hấc một mạnh một nhịp . Điệu nhạc cứ thế vang lên “Chập chập chập chập chập … chình chình”, tiếng kót két của chiếc giường gỗ xoài lại hòa âm với những điệu nhạc sập sình của hai người càng thêm hào hứng. Có lẽ đây là lần đầu tiên cùng hòa hợp với Xuân nên Hùng không muốn chấm dứt quá sớm, anh muốn kéo dài càng lâu càng tốt để sau này khi có dịp ngồi nhắc lại cái lần đầu tiên này thì anh luôn hãnh diện với chính mình. Vì thế mỗi lần anh sắp đạt tới đích thì anh lại ngừng, rồi nửa phút sau anh bắt lại nhịp điệu “chập chình” của anh. Thoáng một cái thôi thì hai người đã quần nhau gần cả tiếng, đối với Xuân thì đã quá đủ cho lần đầu tiên, nhưng đối với Hùng anh còn muốn kéo dài hơn nữa

VN88

Viết một bình luận