Một lúc sau, tiếng kót két dường như trỗi mạnh phá tan dòng suy tư của Hùng. Hùng dụi điếu thuốc đã tàn lên cửa sổ và bún mạnh nó ra ngoài đuờng. Anh biết bên kia “chiến cuộc” cũng sắp tàn, sắp trả cho anh cái không khí vắng lặng, trả cho anh một giấc ngủ bình thường. Hùng leo lên giường trùm mền kín lên đầu nhưng anh vẫn còn nghe tiếng gừ gào trong cổ họng Phong khi đạt tới khoái cảm tột độ . Hùng nằm im. Thở dài . Bên kia Phong cũng nằm im thiêm thiếp ôm chặt vợ trong tay để nguyên vị trí cũ, không lấy ra.
Đêm Giao Thừa Tết Mậu Thân 1968, trong tiếng pháo đì đùng là tiếng đạn bay vù vù như mưa phùng sáng cả một vùng trời . Giặc đã tấn công, một cuộc tổng tiến công vào các tỉnh lỵ trong đó có Cần Thơ . Hùng và Phong chưa kịp ăn Tết với gia đình thì được lệnh tập trung tại quân trường chuẩn bị tác chiến. Tình hình càng lúc càng gay go, bom đạn dập dữ dội. Chốc chốc có các toán tiền đồn gởi báo cáo về tình hình ở phía trước. Anh em binh lính trong lòng náo nức tay lăm lăm khẩu súng chỉ chờ lệnh của các Tiểu đoàn truởng. Phong và Hùng được điều động nhập chung vào Tiểu Đoàn 2/534, thuộc Sư Đoàn 24 AA tham gia tác chiến để chống lại sự lan tràn của địch.
Sáng Mồng Một Tết Mậu Thân nhằm ngày 30 tháng 1 năm 1968 . Các tỉnh chung quanh Cần Thơ đều bị tấn công . Cuộc chiến giữa hai phe chính thức bùng nổ khắp nơi . Dân cư di tản còn lại đồ đạc vật dụng vứt vải tứ tung. Đâu đâu cũng toàn là mùi thuốc súng và tử khí . Xác người rải rác khắp nơi , dân cũng có, địch cũng có và quân ta cũng có . Thảm cảnh thiệt là Huyết nhục hoành phi . Không ai dám đem mấy cái xác chôn cả vì sợ bị lạc đạn . Đêm qua địch tấn công bất ngờ nhưng anh em ta chiến đấu dũng cảm giữ vững được các khu hậu cứ quan trọng.
Phong nhìn dáo dác chung quanh lúc nào cũng sẵn sàng chiến đấu . Hùng nhìn Phong một cái nhìn thông cảm. Hùng biết vợ và đứa con còn chưa chào đời của Phong đang chờ ở nhà nhưng thấy Phong không hề lo lắng về chuyện đó, có lẽ Phong nén suy tư vào trong bụng. Hùng biết Hùng đồng cảm với Phong bây giờ vì anh có cùng cảnh ngộ . Xuân cũng đang có mang chờ anh về làm đám cưới . Không biết trận này Hùng có còn mạng để trở về sum hợp hay không . Phong liếc Hùng, bốn mắt nhìn nhau ra hiệu một sự hứa hẹn và bảo bọc cùng nhau chiến đấu . Cùng lúc đó, binh lính ngồi quanh cái máy PRC. 25 để nghe ngóng tin tức của Trung tá Trung Đoàn Trưởng Đoàn v Bang ra thông báo là kể từ lúc này lệnh hưu chiến của địch đã hủy bỏ . Tất cả các đơn vị hãy chuẩn bị sẵn sàng súng trên tay, cảnh giác, và tác chiến với địch .
Giữa trưa Mồng Một Tết, các toán đưa tin về cho biết là các toán phục kích và tiền đồn ở phía trước bị đánh tan vỡ . Địch quân đang tấn công sâu vào thành phố, cần sư chi viện của các Tiểu Đoàn. Hùng được Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 10 thăng chức Đại Úy Đại đội trưởng Đại đội 2 tổ chức một cuộc hành quân tiến về hướng Tây Nam, nơi có vườn cây rậm rạp cách chỗ đóng quân chừng 15 km để sáp trận với địch, tiếp ứng quân chi viện. Phong xin được gia nhập trung đội của Hùng để tiếp ứng và được chấp thuận. Hùng lập tức triệu tập cuộc hợp để bàn kế hoạch chống địch . Buổi hợp kéo dài không quá 10 phút rồi mạnh ai nấy trở về cương vị để kiểm điểm vũ khí , đạn dược súng cối , quân trang và quân dụng .
Lệnh chuyển quân của Tiểu Đoàn răm rắp. Đại Đội 1 được cả đoàn trực thăng bốc mang thẳng ra chiến trận . Đại Đội 2 cũng được chở đi sau đó vừa để tiếp ứng vừa chờ lệnh . Sau đó tin tức báo cho biết Tiểu Đoàn bị địch tấn công từ dưới , địch dùng B40 và B41 để đánh phá xe thiết giáp. Súng AK47 bắn như mưa. Số anh em bị thương vong cũng khá nặng vì chỉ sử dụng Cargine, Garant M.1, trung liên B.A.R. hay súng phóng hỏa tiễn 3.5 . Hai bên giao tranh ác liệt . Đại Đội 1 bị đánh bật trở về phía sau . Quân ta thì ở ngoài sáng, địch như ở trong tối bám chặt vào những nơi rậm rạp um tùm để đánh du kích . Đại Đội 2 được chỉ thị tiến sâu vào lòng địch để tiếp ứng cho Đại Đội 1.
Lần đầu tiên Đại Úy Mạc Cẩm Hùng ra trận cầm quân nên hơi khớp . Lần này thiệt là khác với những lần tập dợt , kẻ địch rất là thiện nghệ trong vấn đề tác chiến . Chuyến đi này của anh có thể không biết có còn mạng sống để trở về với người vợ sắp cưới. Nếu anh chết đi thì Xuân sẽ khổ lắm. Còn cái thai trong bụng của nàng … anh chưa cho Xuân một danh phận nào, rồi người đời sẽ dị nghị . Hai cái chữ “chửa hoang” làm cho Hùng choáng ngợp.
Tiếng súng bỗng nhiên ngừng hẵn. Hùng dẫn quân ngang qua con rạch để đi sâu vào trong ruộng . Tình hình càng lúc càng yên ắng hơn . Nhưng ai cũng không thể nào mà không phòng bị trước sự tập kích của địch . Tay lăm lăm súng dò từng bước một. Có thể đạp mìn.
Trời bắt đầu tối , Đại Úy Mạc Cẩm Hùng vẫn cùng anh em binh lính tiến sâu hơn vào con rạch. Đi ngang qua cánh đồng trống. Thình lình một viên đạn bay vèo qua sướt qua gáy của anh , tiếp theo đó là một tràn đạn AK47 bắn xối xả vào trung đội . Rồi hai bên giáp súng nổ liên tục và dữ dội tưởng như cơn mưa rào chỉ toàn là những đường sẹt sáng của làn đạn.
Hùng quát to cảnh giác các đồng đội:
“Chết mẹ! Lọt vào ổ phục kích của địch. Anh em cẩn thận!”