Về đến nhà vì quá đói bụng tôi nhanh chóng chạy vào lấy đồ ăn chị tôi đã nấu sẵn. A? cơm xong, vì còn hơi sợ, tôi vội vô phòng mình đóng cửa lại rồi nằm nghỉ mệt. Tôi không ngờ tôi đã làm những chuyện điên rồ như vậy. Lòng cũng hơi sợ không biết hậu quả sẽ ra sao. Không biết thằng Josh sẽ nghĩ gì về mình nêu anh ta biết được chuyện này. Tôi cũng còn thương thằng Josh lắm. Tôi cũng biết rằng nó cũng rất thích tôi. Mặc dù như vậy nhưng tôi nghe chị tôi nói lại là có mấy lần chị tôi nói chuyện với Josh trong điện thoại, anh ta có hỏi thăm tôi và gởi lời chào đến tôi. Tôi đoán chắc là nó sợ mất hết danh tiếng ở trong trường nếu người ta biết được chuyện chúng tôi. Và đám bạn của nó nữa cộng vơi cái hội Fraternity (hội của con trai học sinh đại học, sáng lập bởi một nhóm lớn nam học sinh thích ăn chơi tiẹ? tùng và có luật riêng của hội) của nó, không biết họ sẽ phản ứng như sau. Chuyện nầy không đơn giãn như tôi tưởng. Tôi phải làm gì đây để thằng Josh chắp nhận sự thật mà không gây nguy hại cho cả hai chúng tôi.
(Tái bút: Tôi kể truyện nầy rất mất thời gian vì có nhiều từ tôi phải dùng tự điển Anh- Viêt để dịch lại, cho nên viết hơi lâu một chút, kiên nhẫn chờ đợi những phần kế tiếp nghen)
Còn khoảng một tuần nữa là đám cưới anh Hai tôi rồi. Ba mẹ tôi vẫn còn bên California để chuẩn bị đám cưới cho anh Hai. Thứ Sáu tuần nầy chúng tôi sẽ đi qua Cali để dự đám cưới của ảnh. Josh cũng được mời tham dự. Anh ta rất thích đi đám cưới của người Việt. Có lần tôi nghe anh ta nói, ?Vietnamese weddings are fun? (Đám cưới của người Việt vui thiệt). Hôm nay thứ Năm, đang ngồi ở thư viện học bài, thì tôi thấy Josh đi tới tìm tôi. Anh ta muốn nó chuyện riêng với tôi. Josh rũ tôi ra biển chơi. Trong lúc dạo chơi ở bờ biển (Alki Beach). Vì trời hơi lạnh, Josh thấy tôi lạnh bèn cởi áo jacket của mình cho tôi mặt đỡ lạnh. Chúng tôi đi trên bãi biễn rất lâu. Chúng tôi ngừng lại ngồi lên một cái ghế gần đó ngắm nhìn bên kia là trung tâm thành phố Seattle với nhiều tòa nhà chộc trời với cảnh hoàn hôn về chiều của biển Alki rất đẹp. Josh nói là anh rất thích ở Seattle, có điều gì đó làm cho anh lưu luyến thành phố nầy. Ngắm nhìn một hồi thì Josh nói tiếp:
– Adam, I like you a lot. I do. want you to keep avoiding me forever. Can we just be friends? I think it’s better that way.
(Adam, anh rất thích em. Anh không muốn em tránh mặt anh mãi. Chúng ta có thể chỉ làm bạn thôi được không? Anh nghĩ tốt hơn là như vậy)
Tôi không nói gì hết, Josh tiếp tục:
– I really do. wanna jeopardize your sister’s life and ours.
(Anh không muốn phá hoại cuộc sống của chị em và của chúng ta nữa).
Josh nói chuyện với tôi rất lâu. Josh kể cho tôi nghe là anh ta lớn lên trong khu phố có nhiều người Việtnam, cho nên anh ta biết rất nhiều về truyền thống văn hóa của người Việtnam. Lúc nhỏ anh ta thường hay chơi bắn bi với mấy đứa con nít người Việt ở hàng xóm. Sau đó lớn lên, anh ta có rất nhiều bạn gái ở highschool và hầu hết là đã ngủ vàlàm tình với họ. Chị tôi là bạn gái duy nhất là người Việtnam và cũng là người duy nhất chưa bao giờ chịu ngủ với anh với lý do truyền thống của người Á Đông không cho phép làm vậy trước khi cưới, vã lại ba mẹ tôi rất khó. Josh rất quý chị tôi cho nên tôn trọng sự quyết định đó. Sau đó tôi bằng lòng đối sử với Josh như lúc trước. Chúng tôi đồng ý là đôi bạn tốt. Josh mời tôi đi xem baseball (bóng chài) do đội Mariners chơi với đội Tigers. Để tỏ ra là mình hợp tác với Josh, tôi đồng ý chuyện đó. Hơn nữa tôi cũng rất muốn được gần gủi với Josh.
Thứ Sáu đến, tôi cùng chị tôi và Josh ra phi trường để đi Cali dự đám cưới anh Hai. Josh hôm nay nhìn thật quyến rũ, trên đầu đội cái baseball cap (cái nón baseball), nhìn nó dễ thương làm sao, tôi thích nhất là cặp mắt xanh của nó. Chị tôi thật may mắn có người bạn trai tốt, không nói đến là quá đẹp trai. Tôi là con trai mà còn mê Josh, huống gì tụi con gái. Ngồi trên máy bay, lúc tôi đang ngủ, thằng Josh sợ tôi bị đối bụng vì hồi sáng tới giờ tôi không có ăn cái gì, cho nên anh ta nói với người tiếp viên đem đồ ăn cho tôi và đánh thức tôi dậy để ăn. Nhìn cữ chỉ của Josh rất lo lắng cho tôi, chị tôi cũng vui lắm, rồi dựa đầu vào người Josh tỏ vẻ thương Josh nhiều hơn. Khi đến Cali, chúng tôi ngồi nghĩ một lát vì một hồi nữa, chúng tôi phải lái xe đi Las Vegas, vì đám cưới được tổ chức ở đó vào ngày thứ Bảy. Vì chị tôi muốn qua đó sớm hơn nên đi máy bay với mấy người khác, còn tôi và Josh lái xe của anh Hai qua đó sau. Trên đường đi đến Las Vegas, chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẽ và coi như không có chuyện gì xảy ra. Trong lúc Josh lái xe, tôi buồn ngủ và ngủ đi một lát, Josh sợ đánh thức tôi nên không dám mở nhạc to. Sau khi thức dậy, Josh ngừng lại một chổ đổ xăng gần đó để mua nước cho tôi uống và rữa mặt. Cử chỉ ân cần của Josh làm cho tôi càng mến anh hơn. Đến nơi, gia đình tôi đã order khách sạn sẵng cho chúng tôi. Vì hết phòng, anh Hai chọn cho tô? và Josh ở chung một phòng lớn có 2 giường cho tôi và Josh và cái phòng lại có cái spa (hồ tắm nước nóng nhỏ có mạch nước mạnh ngằm phun lên giống như nước sôi đủ cho hai người nằm trong đó tắm). Tôi cười trong lòng vì may mắn đang đến với tôi. Ăn uống xong, mọi người xuống sòng bài dưới lầu của khách sạn để đánh bài. Josh và chị tôi cũng đi thử thời vận. Tôi thì ngồi trong phòng ủi đồ cho đám cưới ngày mai. Khoảng một hồi thì Josh mở cửa đi vào và rũ tôi xuống bơi trong hồ bơi của khách sạn. Giờ nầy mọi người trong khách sạn đều mãi mê đ