Vừa chất những thùng cạc tông lại cho ngay ngắn, tôi vừa khẽ liếc nhìn chàng trai đi dọc giữa những dãy kệ trưng bày đầy hàng hoá. Những trái châu rực rỡ sắc màu, những dải đăng ten, những sợi kim tuyến óng ánh, những cái đèn nho nhỏ lấp lánh, những bức tượng thiên thần xinh đẹp, tất cả đều kém sắc bớt tươi mỗi khi chàng trai trẻ đi ngang qua. Tôi không thể tin nổi trên đời này lại có người đẹp trai đến thế.
Khi chàng trai tiến lại chỗ tôi, tôi không thể dời mắt mình ra khỏi dáng người cậu ấy, mặc dù rõ biết điều đó hết sức khiếm nhã. Tôi hoàn toàn cảm nhận được con cu tôi đang cứng lên một cách nhanh chóng. Tôi hoàn toàn không lí giải nổi, chàng trai trẻ đang tiến về phía tôi, mang đến cho tôi những giấc mơ ước át. Chỉ nhìn cậu ấy bước đi xuyên qua cửa hàng, tôi đã nứng lên khủng khiếp như đang ở điện ngục.
Với đôi mắt nâu mở to, một nụ cười yếu ớt, chàng trai ngập ngừng:
– Em rất ngại làm phiền, nhưng xin anh chỉ giúp em phòng vệ sinh ở nơi nào ạ. Em đang có nhu cầu sử dụng.
Tôi chỉ cho cậu bé đến chỗ góc khuất có chất nhiều hàng. Có một nhà vệ sinh nhỏ ở đó, dành cho riêng các nhân viên bán hàng như tôi.
– Nó không đẹp và sạch sẽ cho lắm, nhưng tôi nghĩ nó có thể hoàn thành tốt chức năng của nó.
– Cảm ơn anh rất nhiều.
Cậu bé khẽ khàng nói, rồi bước vào phòng vệ sinh. Cậu ấy thậm chí không thèm đóng cửa, và điều này khiến tôi phải bỏ dở đống hàng đang sắp ở chỗ vừa rồi mà chuyển sang sắp đống cạc tông gần đó. Tôi chú ý đến từng động tác của chàng trai, ngắm bàn tay cậu ta kéo phẹc mơ tuya xuống, rồi móc con cu ra. Tôi chỉ nhìn thoáng qua thôi nhưng ngay lập tức tim tôi ngừng đập trong vài giây. Hơi thở tôi gấp gáp hơn nhiều và tôi thấy ngực mình nặng chịch. Tôi nứng hết cỡ và con cu tôi muốn bung ra.
Từ nơi tôi đứng, tôi có thể hoàn toàn nghe rõ nhưng âm thanh hoang dã của dòng nước mà cậu trai trẻ đang bắn ra ào ạt vào bồn tiểu. Tay chân tôi run rẩy. Tôi không thể nào tự chủ được nữa.
– Anh mở cửa tiệm này bao lâu rồi? Cậu bé hỏi ướm, bắt đầu cuộc trò chuyện.
Không thể bỏ qua cơ hội, tôi cướp ngay lời khi cậu bé chưa hỏi xong hẳn: “Cỡ một năm rồi” rồi bỏ đống hàng ở đó, đi lại gần cửa phòng vệ sinh. Ngay khi đứng đó, tôi kịp nhìn thấy cảnh cậu bé lắc lắc con cu cho ra hết nước tiểu. Một con cu dài khủng khiếp.
Cậu trai trẻ bắt đầu đẩy con cu vào lại trong chiếc quần lót màu đỏ hoàn toàn tương phản với chiếc quần jeans mặc ngoài xanh thẫm của mình. Khi quay lại, cậu bé bắt gặp ánh mắt đờ đẫn mất hồn của tôi dán chặc vào đũng quần của cậu. Cậu bé xoáy cái nhìn vào dương vật đang căng cứng và nổi rõ trong quần tôi. Bằng cái giọng ưỡm ờ, cậu bé hỏi:
– Anh có muốn nhìn rõ hơn không?
– Anh muốn nhìn thấy tất cả của em – tôi nói trong hơi thở đứt đoạn – anh chẳng thể nghĩ gì khác ngoài điều đó kể từ khi em bước vào cửa hàng này.
– Em có thể hiểu được điều đó. Em cũng mong ước điều tương tự ở anh – Cậu trai trẻ nói, giọng có vẻ mạnh bạo hơn. Vào cái tuổi ba mươi bốn này, tôi hoàn toàn đủ tiêu chuẩn để thành cha của cậu bé. – Em thích những người đã trưởng thành. Những người đã trưởng thành làm em cảm thấy rất đặc biệt.
Cậu bé bắt đầu cởi những những nút áo sơ mi mình ra.
– Có thể những người trưởng thành đối xử với em một cách đặc biệt bởi vì em đặc biệt. Tôi trả lời một cách lâng lâng trong khi đôi mắt cứ dáng vào hai bầu ngực săn chắc của chàng trai. Hai núm vú màu nâu hồng, rất rộng và đang săn lên. Nhìn thân hình trên của cậu ta thật gợi dục hết sức. Làn da mịn màng, trắng trẻo không một tì vết nào của cậu khiến tôi khao khát muốn được nhìn thêm nữa.
– Em tên là Mike. Còn anh tên gì nhỉ?
Tôi hít một hơi thật sâu, tiến gần hơn và trả lời thật khẽ “Brian”. Nhưng mặc kệ, ai cần quan tâm đến tên tuổi làm gì. Cái chúng tôi khao khát lúc này chính là thân thể nhau. Trái tim của tôi đập loạn xạ khi thấy Mike đá phăng đôi giày của cậu bé thoát ra khỏi bàn chân mình, rồi tuột cái quần Jeans và quần lót đỏ xuống. Tôi nghẹn thở. Con cu rất đàn ông của Mike bật lên, đầu cu trắng hồng rất đẹp còn thân cu thì lực lưỡng và có những đường gân chạy dọc theo thân cu. Phía trên gốc cu là một đám lông màu đen, quăn tít nhưng rất bắt mắt và rất gọn gàng. Đẹp không chỗ nào chê nổi.
Sau khi mọi thứ trên người của Mike buông rơi ra hết, cậu ta chống nạnh đứng làm dáng và hỏi tôi:
– Anh nghĩ sao? Có phải em là tất cả những thứ gì đó mà anh khao khát không?