Hai đầu vú hắn săng cứng như cao su, hai bên nách ngứa ngáy, khu da non bên háng rĩ mồ hôi và nhất là khúc thịt ở giửa hai chân hắn như muốn nở dần ra, nếu Sư phụ của hắn không rút lẹ tay ra có lẽ cái khúc ấy đã dựng đứng lên rồi, và như vậy chỉ có nước độn thổ mất. Nằm gối đầu lên cách tay, tưởng tượng chuyện hôm qua, bổng thấy giật giật ni vùng hạ bộ,hắn ngó xuống dưới, khúc dưng cụ đang dựng đứng trong làn vi. Người hắn nóng rang như trong lò lữa. Hắn ngồi bật dậy cởi thật lẹ y phục rồi nhìn thân thể loã lồ của mình trước tấm gưng đồng, với khúc thịt giữa háng cứng như sắt.
Full Cô Long cho Quá nhi thỏa mãn xác thịt đó 18+
cảmNăm ấy, Dưng Quá cũng được mười chín tuổi, hắn đã thành một thanh niên đẹp trai, thân hình cân đối, với những bắp thịt nẩy nở. Tuy nhiên Tiểu Long Nữ xem hắn như đứa con nít, nên không e ngại gì về vấn đề nam nữ gần nhau. Có nhiều lúc nàng tự nhiên cởi bỏ xiêm y trước mặt Dưng Quá, bình thãn xuống suối tắm rửa; còn hắn thì chỉ nhìn cái thân thể với những đường cong bốc lửa của nàng không có một chút phản ứng gì cả, phải chăng vì đã sống bên nhau từ lúc còn bé nên cả hai xem đó là chuyện bình thường.
Truyện Cô Long cho Quá nhi thỏa mãn xác thịt đó 18+
Một ngày kia, sau khi hai người đang tập luyện kiếm thuật trong căn nhà đá rộng lớn, Tiểu Long Nữ bỗng dừng kiếm, buồn rầu nói với Dưng Quá:
– Mấy lúc này ta mắc phi một khuyết điểm lớn là tự phụ, xem thường võ thuật của phái Toàn-Chân biến hóa vô cùng, thật là kỳ diệu. Ngày nay phái này đã nổi danh đệ nhất thiên hạ, với “thất-tinh-bắc-đẩu-trận” uy trấn giang hồ.
Dương Quá đáp:
– Thưa cô Long! võ thuật Toàn-Chân tuy cao siêu, nhưng Tổ sư bà bà đã nghiên cứu tìm cách khắc chế nó rồi, ta chỉ theo đó mà luyện tập, chắc chắn một thời gian ngắn cũng có kết qu mong muốn. Như thế dù võ thuật Toàn-Chân có cao cũng không vượt nổi võ công của phái Cổ-Mộ
Tiểu Long Nữ đắng đo suy nghỉ:
– Kể từ ngày mai ta cần luyện lại “Ngọc-nữ Tâm-kinh” để làm nền tãng vửng chắc cho “Ngọc Nử Kiếm Pháp”
Ngày hôm sau, hai người đưa nhau đến gian phòng đá thứ hai, theo các hình ãnh ghi khắc sẵn trên đá để tự luyện. “Ngọc-Nữ-Tâm-Kinh” được ghi bằng hình chứ không bằng chử, nó trở thành thứ “Vô-Tự-Chân-Kinh”; và hình khắc trên vách đá lại không theo thứ tự vì tưng truyền khi tổ sư Lâm Triều Anh luyện công cảm thấy chỗ nào o diệu, cần thêm bớt trong phép luyện thì bà hoạ hình lại. Vì thế ít người có c duyên lãnh hội được ngoại trừ đệ tử chân truyền.
Sau khi nhìn một đoạn hình khắc trên nóc trần nhà đá, Tiểu Long Nữ bỗng thở dài rồi lặng thinh chỉ lắc đầu không nói gì nữa. Liên tiếp mấy ngày sau nàng cũng chỉ giữ một thái độ yên lặng và sau cùng vẫn lắc đầu rồi thở dài mấy cái.
Dưng Quá e ngại hỏi:
– Thưa cô Long, đoạn này khó tập lắm sao?
Tiểu Long Nữ nhìn Dưng Quá một chập rồi điềm nhiên nói:
– Trước kia nghe Sĩ T° dạy ta phép “Ngọc-nữ Tâm-kinh” này phi có hai người cùng luyện tập một lúc. Ta những tưởng có thể cùng tập với mi nhưng đến nay mới biết không thể được.
Dưng Quá hết sức kinh ngạc vội hỏi:
– Tại sao vậy hở cô Long?
Tiểu-long-Nữ ngập ngừng một chập rồi nói:
– Nếu mi là gái thì mới được!