Tôi nhớ mùi da thịt con gái nồng nàn, nhớ nụ hôn nóng bỏng, nhớ mái tóc bồng bềnh và đôi mắt đưa tình, nhớ cặp vú mềm mại, nhớ cảm giác cực sướng khi cu của tôi ra vào trong âm hộ ẩm ướt và chật hẹp của nàng. Dần dần, tôi bỗng cảm thấy quen dần và còn hiếu kỳ với hình ảnh nàng nằm ngữa trên giường cho mt chú chó vàng phá trinh. Thành bỗng thấy tức vì con chó đó sau may mắn hơn mình, được phá trinh Thanh-Hà, được làm bạn tình đầu tiên của nàng.
Full Tận hưởng tuyệt đỉnh khoái cảm 18+
Tôi được sắp vào Chi Đi Nguyễn Văn Trỗi. Nhờ vóc dáng cao lớn trước tuổị, lại đẹp trai, thông minh lanh lẹ, nên tôi được các bạn bầu lên làm Chi Đi Trưởng. Sau mt tuần sinh hoạt, tôi được gọi lên văn phòng Chi Đoàn để họp Liên Đi. Đây là dịp để tôi gặp mặt làm quen các Chi Đi Trưởng khác, và cũng để Chi Đoàn ra mắt Ban Chấp Hành Liên Đi. Khi mọi ngườI tề tựu đông đủ, chúng tôi sinh hoạt vòng tròn chừng nửa tiếng rồi Đất Ta Ta Ngồi. Trong buổi họp tôi chú ý đến 2 người. Thứ nhất là cô nàng Liên Đi Trưởng tên là Thanh Hà. Thứ hai là Chị Phụ Trách mới của Chi Đi chúng tôi: chị Ngọc Huệ. Liên Đi Trưởng Thanh Hà vốn là con cán b cao cấp trong ngành ngoại giao vưà từ Hà Ni vào. Gia đình cô ta cư ngụ tại mt biệt thự sang trọng do mt tay tư sản đã bỏ lại sau khi di tản hồi 30/4. Thế nhưng cô ta khác hẳn với những học sinh miền Bắc khác. Cô ta có dáng người và nét mặt thanh tú, nếu không muốn nói là khá đẹp. Quần áo cô ta mặc rất đúng mốt, cách ăn nói cũng dịu dàng. Lúc đó Thanh Hà 15 tuổi, vưà học xong lớp 9. Còn chị phụ trách Ngọc Huệ thì vốn là con gái mt gia đình cũng khá giả trong xóm. Chị có vẻ đẹp đài các của các tiểu thư. Năm đó chị 19 tuổi, đang học năm thứ nhất Đại Học Tổng Hợp.
Truyện Tận hưởng tuyệt đỉnh khoái cảm 18+
Hè năm đó phải nói là khá vui. Gia đình tôi vẫn còn khấm khá, lại không có ai bị đi học tập cải tạo nên vẫn còn sống được thư thả. Qua những sinh hoạt văn nghệ, báo tường, bóng bàn trong Liên Đi, tôi có dịp quen Thanh-Hà nhiều hơn và thấy rất mến cô ta. Lần đó có cuc thi báo tường toàn Quận. Tôi nhờ có tài vẽ đẹp nên được tuyển vào Ban Báo Chí Liên Đi. Thanh-Hà thì có tài viết chữ đẹp. Đêm cuối cùng trước ngày hết hạn np báo dự thi, chúng tôi tụ tập ở nhà Thanh-Hà để hoàn thành tờ báo. Đến chừng 10 giờ, ai nấy đều mệt mỏi ra về, chỉ còn tôi và Thanh-Hà. Thanh-Hà mở tủ lạnh lấy bánh ngọt và bia lon mời tôi dùng. Tôi ngạc nhiên. Bia lon trong thời buổi bấy giờ là món hàng vô cùng hiếm quí. Cô nàng tắt bớt đèn rồi vặn nhạc vưà đủ nghe. Tôi nhận ra đó là băng nhạc vàng của Trịnh Công Sơn, lúc có còn bị xem là nhạc Mỹ ngụy đồi trụy, bị cấm hát. Tôi hỏi:
– Bố mẹ chị Thanh-Hà không có ở nhà hay sao?
– Bố mẹ mình đi công tác bên Cng Hoà Dân Chủ Đức. Mãi tuần sau mới về.
Thanh-Hà ngồi xuống bên cạnh tôi, ngã đầu vào vai tôi, nhẹ nhàng nói:
– Buồn ngủ quá. Nhưng phải làm cho xong tờ báo.