Lúc ái ân với chàng, Tử Liên chợt thấy điều lạ: toàn thân chàng lạnh hơn trước, dương khí đã nguội dần. Khi Mộng Côn xuất tinh thì tiết ra hàng loạt âm khí khác lạ xen lẫn dương thể . Biết điều chẳng lành đã đến cho Mộng Côn, nàng quyết định tìm giúp. Trong lúc đó Khoáng Vân núp bên ngoài trông rõ toàn bộ vẻ đẹp của Tử Liên, từ vóc dáng tới diện mạo.
Full Tấm thân ngà ngọc xanh mướt núi đôi của Khoáng Vân 18+
Ngày xưa có một chàng thanh niên tên Dương Mộng Côn, người tỉnh Tô Châu. Từ nhỏ đã bị mồ côi lang thang khắp nơi. Chàng sống gần chợ Đông Hoa Kinh, suốt ngày thui thủi một mình chỉ ra ngoài hai lần một ngày để tìm thức ăn ở một tửu quán gần đó . Còn lại chàng thường ngồi lặng lẽ trong nhà suốt cả ngày đọc sách ngâm thơ , và mộng mơ về cõi huyền bí. Vào một ngày kia, người hàng xóm gọi và hỏi đùa với chàng là có bao giờ sợ loài Hồ Ly Tinh, cũng sống một mình ở nơi hoang dã như chàng. “Ô,” Mộng Côn trả lời và cười, “Con người ở thế trên cao thì làm sao mà sợ loài Hồ Ly bé nhỏ . Nếu chúng đến như là một nam nhân thì lưỡi gươm này đây sẽ giành cho chúng; còn nếu là nữ nhân thì tôi sẽ mở rộng cửa và mời chúng vào.”. Người hàng xóm bỏ đi và dàn xếp với một người bạn. Họ nhờ một vị cô nương quen biết trèo qua tường vào nhà Mộng Côn bằng thang cây, và gõ cửa .
Truyện Tấm thân ngà ngọc xanh mướt núi đôi của Khoáng Vân 18+
Mộng Côn nghe thấy được liền gọi hỏi, “Ai đó?” và vị cô nương đó đáp bằng giọng hoang hồn, “Tôi là yêu tinh đây!”. Mộng Côn sợ điếng hồn, hai hàm răng đánh khớp “lạch cạch” liên hồi. Vị cô nương đó nói xong liền bỏ chạy và sáng hôm sau khi người hàng xóm đến viếng Mộng Côn, Mộng Côn nói với anh ta về chuyện xảy ra tối qua, và ngỏ ý rằng chàng muốn trở về làng quê của mình để lánh nạn yêu tinh. Người hàng xóm liền vỗ tay cười giễu cợt, bảo với Mộng Côn, “Tại sao anh không mời cô ấy vào?” Đến đây Mộng Côn mới vỡ lẽ là chàng bị người hàng xóm chơi khâm, thì buồn rầu lủi thủi vào trong nhà và tiếp tục thui thủi như trước.