Bà Tuyết được gia đình nhà gái mời sang rất mừng. Ba má Sharon đánh tiếng gả con đồng thời tìm hiểu quan niệm gia đình nhà trai ra sao về con dâu?
Đối với bà không gì trở ngại, miễn Đạt ưng thuận và lấy Sharon, theo ý Mum nuôi, bà thỏa dạ nơi suối vàng- như để báo hiếu. Bà hoàn thành nghĩa vụ người mẹ ruột.
Thế nhưng ông Robert có ý thiết thực từ khi Cassandra Master- vợ mất, cần người giao tế trong ngoài phải biết chút kế toán cơ bản xem: thu xuất, khách hàng trả tiền, cập nhật… phụ ông, còn tương lai Đạt sẽ thế ông, lãnh xây cất. Sự thật việc nầy đơn giản nếu có người như Duyên hay Sandra chỉ dẫn, Sharon có kiến thức là thông suốt, tiếp thu dễ chứ không phải loại kế toán chuyên nghiệp.
Duyên hứa với Mẹ chồng và cha nuôi chỉ dẫn đầy đủ. Còn Sandra hứa đem vào thế chỗ cô Receiptionist sắp nghĩ hộ sản, vừa có việc vừa thực hành trực tiếp. Sharon nghe thấu đáo vấn đề, xóa tan mặc cảm sợ các con số tìm ẩn trong đầu.
Bây giờ chỉ còn hai bên gia đình định ngày cưới gả. Một ngại nhỏ nửa là Julianne sẽ tổ chức cưới trước vì là chị. Nhưng mọi sự ở ông Robert quyết định..
Phong tục người Việt tránh trong một năm: vừa cưới vừa gả cùng năm.
Ông Robert muốn tổ chức đám cưới với Julianne sớm, hay ít ra có lễ hỏi. Ông còn sung mãn, nên mơ ước giao hợp với người vợ trẻ ngày đêm cho thỏa lòng.
Còn đám hỏi Đạt tổ chức trước lễ cưới ông. Cưới dời sang năm sau.
Do đó, ông chọn khu nghỉ mát bờ biển Cains, xa thủ phủ Sydney cả hai ngàn cây số, mướn khách sạn “The Mc Laren Hotel” của người Anh đầu tư, mời vợ chồng Micheal Mac Kay đứng ra chủ động. Số quan khách trên dưới một trăm. Còn ông muốn hết mọi người gia đình bên vợ ở lại thêm tuần, sau đêm tiệc tùng và “động phòng hoa chúc”. Mục đích ông muốn Duyên con dâu trưởng phục vụ chu đáo từ tánh tình hay bất cứ điều gì, ông xem trọng người nữ “chị dâu” trong chuyến hưởng trăng mật -Julianne nghe nói chị Hai, chị dâu mình theo sát bên, nàng yên tâm hơn má ruột- bà Tuyết vì tánh lượm thượm.
Tiệc tùng xong, quan viên hai họ ai tuần tự về phòng nấy. Phòng vợ chồng Kiên sát bên phòng ông, đối diện là vợ chồng Micheal như ông yêu cầu. Trong tiệc tùng ông cố tránh uống rượu, từ chối do bạn bè mời, nhận lời chúc mừng thôi, để đôi uyên ương hưởng trọn cuộc chung tình đêm nay.
Nàng dâu thì rất hào hứng bởi chưng diện áo mới, trở thành người đàn bà trong đêm nay, bởi chàng và nàng thoải mái dành thời gian trên giường, bởi không ai ngăn cấm nữa. Bây giờ hai người chỉ còn nghe lời thì thầm ái ân, tiếng lòng, lời âu yếm ngọt ngào rót vào tai nhau.
Khơi nguồn bằng những hành động âu yếm vợ, Robert vuốt ve, mơn trớn để kích thích sự hưng phấn thực sự đợi chờ của hai con tim.
Khác sự việc làm tình với Sandra nàng có đôi vú đồ sộ, kinh nghiệm ái ân, giao hợp với nàng thả giàn; còn Duyên thì lịch lãm nuông chiều “cha nuôi” như tận hưởng của lạ vừa to vừa dài, ăn hiệp âm hộ nàng ấm gây hưng phấn cho người cha cần giây phút giải sầu.
Bây giờ Julianne- Diễm Liên đến với mình dâng hiến trọn vẹn sự trinh nguyên, nàng có làn da mềm mại, thể hiện nét đẹp ngây thơ, trong sáng; một làn da hồng hào, trẻ trung, rạng rỡ. Nàng muốn “trao ngọc thử vàng” với ông Robert chỉ vì muốn báo ân, vì hiếu kính với cha mẹ, chấp nhận lấy ân nhân làm chồng- chứ không phải chút vì danh, vì tiền tài của cải. Nàng nhìn Robert như người tình, người chồng tuyệt vời, họ hòa hợp nhau bởi con tim mà thôi. Thật là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, từ đâu đến giờ nầy họ gặp nhau nên duyên sắc cầm.
-Julianne ơi, cưng hãy nằm nghĩ -cưng mệt không?. Suốt ngày mệt nhòa chứ.
-Cưng kêu anh, là “anh Robert” -bằng tên đi chung, kể từ hôm nay.
Ánh sáng căn phòng ngủ được chỉnh vừa đủ sáng, hương thơm thoang thoảng gây cho không khí gợi dục tăng lên. Robert đưa tay luồn vào tóc nàng, bắt đầu hôn người vợ mới, chúng ta cùng vào giấc ngủ, chúng ta thay đồ ra… ông chưa muốn xáp trận. Cám ơn cưng, bây giờ chánh thức thành vợ anh, bà Julianne-Master hay Leang-Master.
Sáng sớm hôm sau, Duyên hiểu tâm lý em chồng thế nào cũng nhút nhát, e-lệ trước người chồng mới, nàng gọi điện thoại sang phòng hỏi thăm sức khỏe hai người và mời xuống điểm tâm sáng. Cả hai đồng hành đến phòng ăn, mọi người đang chờ, bà Tuyết thấy con gái mừng chạy lại ôm hôn trước, rồi họ nhận lời chúc mừng của thân quyến và của gia đình…
Ăn xong đoàn người lên xe bus đi ngoạn cảnh vùng berrier reef, tức bãi đá san hô ngầm chạy dài từ Bắc Úc đến tận Nam Dương. Tàu có đáy chìm sâu hơn hai mét, quan khách thấy được số sinh vật dưới đáy biển, xong chiều họ mới về.
Chỉ duy còn lại Duyên đại diện nhà gái, bà Emma White -bà con với Robert- đại diện họ nhà trai ở nhà với cặp uyên ương.
Thương vợ, từ tối hôm qua chàng chỉ âu yếm rồi cả hai cùng ngủ nghĩ cho khỏe. Sáng nay, điểm tâm xong hai người lên phòng, khách sạn vừa clean và thay thảm giường mới.
Ông Robert lòng rộn ràng đầy hưng phấn, tỏ vẻ ân cần hỏi Julianne
-Cưng ơi, bây giờ mình vui vẻ với nhau được chưa?!, nàng hơi cuối đầu, không nói nhưng đọc được ý chồng muốn hưởng “tấm trinh nguyên”. Cảnh “Trao ngọc thử vàng”, để lượng giá sự trinh trắng vợ mình
Nàng cởi từng cúc áo, để lộ tấm thân ngà ngọc, bên dưới chỉ còn quần xì. Robert nhanh tay hơn, trần truồng càng khiến Julianne, e-lệ khép-nép không dám ngước mặt nhìn chồng càng làm ông cảm động thương yêu vợ hơn, lại gần nâng mặt hôn. Julianne liếc thấy dương vật chồng to đang cương lên, lòng lâng lâng như sướng trong nỗi lo sợ cảnh mới giao hợp lần đầu, khi con chim to rướn vào âm đạo mình chắc đau dữ tợn hay đê mê tuyệt vời chưa biết..?.
Bằng ngôn từ và hành động âu yếm vợ, ông đưa Julianne sướng khoái từ từ lên đỉnh khoái lạc tình yêu gối chăn. Khi thấy Julianne có vẻ hưởng ứng ông nhẹ nhàng đưa con chim mình để ngay cửa âm môn, khom người xuống hôn vợ trước, nương tay ấn nhẹ dương vật thêm vô sâu chút nữa. Nàng gồng mình hứng chịu, nhưng cũng phát ra tiếng ự…ự.. sướng khoái chất ngất, -chết em anh Robert ơi, chàng quá hứng phấn ấn mạnh sâu thêm, nàng ngả oằn người sang bên tránh cơn đau, một âm thanh:”bựt” da thịt từ bên trong vang ra- “màng trinh-nữ” vừa bị rách- khiến Julianne đau nghiêng người sang bên lần nữa. Robert lấy làm thỏa chí:”vợ trẻ trinh nguyên, thơm tho” cuộc đời thêm lên hương. Chàng tiếp cho dương vật vào thật sâu thì nàng như rúm co người lại, biết không kềm chế được nữa, dòng tinh dịch ấm hiểm bắn thẳng vào tử cung vợ, ông sướng trân người, bèn rút chim ra- một chất nước đục quyện theo máu tươi đỏ lẫn lộn tươm ra cửa mình vợ.
Lòng quá vui vẻ thỏa thuê, ông nhấc điện thoại gọi Duyên và bà Emma đang trực chờ phòng bên, hai người mở cửa chạy vào.
Julianne còn nằm trần truồng, Robert đã vào nhà tắm. Duyên ôm em chồng hôn và an ủi- em cứ yên tâm:”vừa phá trinh nó đau buốt cửa mình”- âm môn em nhỏ, gặp dương vật “cha” khá lớn, thế nhưng qua đôi lần giao hợp nữa, em sẽ sướng khoái, quên hết mọi sự trên đời, chị kinh nghiệm chia sẻ với em.
Bà Emma thay mặt gia đình nhà trai, xin lỗi Julianne- bà ngồi xuống, vén chòm lông cửa âm hộ, để xem xét những giọt máu tươi dính theo tinh dịch, đỏ huét cửa âm môn, chánh là máu ở màng trinh hay không?, bà hả hê đứng dậy, và quyết đoán cô dâu trinh nguyên- đúng là nhà mô-phạm lúc nào cũng giữ thanh danh, bảo vệ tấm tiết trinh cho người tình chung. Bà nói to:”Robert, anh thật phước hạnh song toàn”, và hoan hỷ gọi Julianne bằng chị dâu, đúng theo vai vế gia đình.
Bà nắm tay kéo theo Julianne ngồi dậy, rồi hai người nữ đồng dìu Julianne vào nhà tắm kề bên.
Robert tắm trở ra, Duyên mừng rỡ chạy ôm cha, hỏi thăm rối rít -cha ngủ được chớ, con mừng em Julianne hạnh phúc với cha, gia đình sẽ vui vẻ thêm…
Bà Emma làm nhiệm vụ kế tiếp xem xét “của quý”- của người anh họ- theo đúng nghi thức, tập quán người Hy Lạp xét nghiệm “da quy đầu” người Nam, sau khi giao hợp có từ thuở xa xưa.
Bà vui vẻ nói như khen:-Anh Robert-” của quý” anh tươi tắn như thanh niên” em mừng cho chị sẽ thụ thai, vì số tinh dịch anh xã ra khá dồi dào, khí lực anh hoàn toàn sung mãn.
Nhà hàng do Duyên gọi đã bưng nước cam vắt lên, họ đồng giải lao.
Xong xuôi, Bà Emma đề nghị- anh chị Robert cùng đi dạo phố hay ngoạn cảnh bãi biển, cho thoải mái tinh thần chuẩn bị cữ tối. Cả bốn đồng hành theo thang máy xuống, xe túc trực, họ bước lên chạy viếng khu phố, thị trấn, xem cảnh sinh hoạt khu buôn bán vùng biển, mua quà lưu niệm mãi đến gần xế mới về.
Đám cưới Robert- Julianne và đôi uyên ương hưởng tuần trăng mật tại khách sạn xong. Bây giờ ông Robert đưa cả gia đình về quê cách xa thành phố Cains, ra mắt họ nội.
Vợ chồng Robert và tất họ nhà gái ở trọn nhà cô em bà con chú bác. Họ mở tiệc liên hoan khoản đãi, do bà Emma thuê mướn Hotel địa phương đứng ra lo mọi dịch vụ nấu nướng cho chu đáo.
Ông thị trưởng thị trấn Townsville được mời, cũng như họ hàng bên nội mới biết Julianne là giáo sư, đang là Hiệu phó trường cấp III, họ yêu cầu chuyển về dạy để nâng cấp trường sở lên giúp đa số các em học sinh khỏi phải đi xa vất vả.
Quan niệm ông Robert khi về già hay hưu hạ thì sẽ quay về Cains, địa danh gia đình thân phụ ông di dân đến đây non cả thế kỷ trước, bên mồ mả tổ tiên, bây giờ ông cảm thấy thỏa dạ cuộc đời. Gia đình có tiền do sự cần mẫn tích lũy làm ra, có thêm cô vợ trẻ, tuy địa vị không hơn ai so với nhiều giai tầng trong xã hội. Nhưng nếu về thị trấn nhỏ làm giáo sư, làm hiệu trưởng thì tiếng tăm sẽ lên, tiếng thơm vĩnh viễn. Còn Julianne chắc sẽ hài lòng, về thị trấn nhỏ sống hạnh phúc bên cạnh chồng con, vì nàng còn năng lực làm việc phục vụ ngành giáo dục trên ba mươi năm nữa đáo hạn hưu trí.
Ông như tâm đắc:”Ở đời nầy, có tiếng có tiền là tiên”. Ta là tiên hạ giới.
Bây giờ ông chỉ còn mong muốn vợ mang thai, sanh cho ông đứa con là hoài bão, trai hay gái đều là gia sản của họ nhà Master. Ông yêu cầu cô em họ, cho đôi uyên ương căn phòng riêng, yên tịnh hễ hưng phấn thì ông hú hý với vợ liền.
Người đời thường khen cách không che dấu sự sung mãn của vợ chồng mới cưới:”đêm bảy ngày ba, vô ra không kể”. Ông tới tấp với vợ quả không sai, cảnh “tiên hạ giới” mình giàu có lắm bạc dư tiền: sáng “rượu”, tối “đụ” ai bì kịp.
Đêm động phòng, sau cảnh giao hợp Julianne còn nói “đau âm môn”, ê- ẩm hạ bộ, nhưng sau hai ba lần gối chăn; bây giờ hễ vợ chồng hễ vừa vô phòng là cụp lạc, không còn e- lệ, rụt- rè. Ông cứ áp dụng “kiểu nằm ngửa” cổ điển giao hợp vợ từ từ khoan thai, do ăn ngủ điều độ, thêm tinh lực sung mãn. Tự biết dương vật mình khá to nên khoan thai từ tốn giao hợp với vợ, nắc nắc nhè nhẹ để vợ kích ngất hưng phấn đồng điệu, khi dâm khí vợ tươm ra trơn ướt, thì ông mới bắn tinh dịch mình nhập cuộc vào sâu cổ tử cung. Julianne đón nhận từng cử chỉ nuông chiều, nàng ôm ghì lấy chồng cho âm dương hòa hợp thực sự, khoái lạc cực độ cổ tử cung hé mở tinh trùng chồng thong thả chiếm ngự thế nào cũng thụ thai. Lần nào cũng thế, không rời nhau sớm, ông cứ ngâm dương vật trong “âm cung” vợ, hai người chứa chan niềm hy vọng thụ tinh.
Sau hai tuần lễ ở Cains, họ quay về nghỉ mát nhà của mình ở Yass, nghỉ ngơi thêm. Ông Robert đưa “bà vú” lên phục vụ nấu nướng hầu hạ từng bữa ăn, giấc ngủ cho hai người. Cứ chiều tối Duyên được tài xế đưa lên, Kiên từ phân xưởng xuống vợ chồng ngủ gian phòng kế bên. Vợ chồng ông rất mến chuộng cặp vợ chồng nầy. Nga hay Mina- bạn Duyên từ Melbourne đang thu xếp nghĩ thêm phép cuối tuần, cùng gia đình Sandra lên nghỉ mát chung tại biệt thự Yass với cha- ông Robert. Thật chan hòa niềm hạnh phúc.
Thấy da dẻ vợ ngày càng hồng hào, cặp vú như căng bóng to hơn, nhất là vẻ mập lên cân của vợ. Ông Robert đưa vợ đi bác sĩ gia đình thử nghiệm, “dương tính- positive”- , họ rất vui mừng nàng đã thụ tinh, còn Julianne từ thể chất đến tinh thần đều tốt, khỏe khoắn, trẻ trung niềm hy vọng có con trước mắt đón chờ.
Ai nghe tin đều thầm mừng và nhắn lời chúc tụng ông sắp làm cha tương lai.
Ông tự giảm bớt việc lo xây cất kiến trúc, chuyển trách nhiệm cho con nuôi Đạt đảm nhiệm vui hưởng hạnh phúc gối chăn. Từ khi biết vợ cấn thai, ông hơi tiết độ giao hợp với vợ, sự giao cấu nhiều sẽ gây chấn động tử cung thì nguy hiểm thai nhi vừa kết tinh. Ông cứ ôm vợ mơn trớn, ôm ấp hôn hít thỏa lòng thôi…
Ông tự lái xe đưa vợ đến trường dạy thì chiều lại rước về, đồng thời Julianne làm đơn nạp Bộ Giáo dục xin thuyên chuyển về thị trấn Townsville, quê chồng trong tương lai gần. Chăm non săn sóc, nuông chiều vợ hơn không cho làm gì, trừ việc soạn bài vở- trách nhiệm trước mắt.
Cuối tuần, kể từ chiều thứ Sáu đến Chủ nhật các con nuôi, các cháu tề tựu một nhà, ăn uống nói năng thật nhộn nhịp vui vẻ. Nhà cao, chung quanh đất rộng ban ngày con cháu tự do rong chơi trong ngoài thỏa thích.
Duyên đặt mua thịt bò Black Steak nướng than của Tây Ban Nha ngoài thị trấn để mấy ông nhâm nhi bia lấy sức “đưa vợ đi mây về gió”.
Nga đồng ý, bảo phải ăn cua biển do nàng mang lên đãi mọi người cho hết, nhưng chỉ biết món luộc; cua xào X.O phải nhờ bà vú lo, món nầy khá bắt nhưng không “cương lên” bằng thịt bò chấm với bù- tạt.
Bà vú cho biết còn gà lạnh trong tủ, Duyên ra tay làm món mặn và canh cải.
Cả nhà vào bàn ăn, họ đều no bụng.