Lisa trở vào lần nửa bưng mì gói chế biến ăn liền, tăng cường thêm lồng đỏ trứng hột gà và cà phê sữa; nàng quá ngỡ ngàng tiến thối lưỡng nan, trước cảnh Má mình đang làm tình ầm ỷ với người khách quen. Cậu Micheal quá sung mãn tinh lực, từ gần nửa đêm đến giờ bốn lần chơi, đang cử sáng là năm với Má, khiến Lisa không sao ngủ được. Như vậy, âm dương hai người tương hợp, không khéo Má mình mang bầu kỳ lắm?! Tuổi tác đâu chênh lệch bao nhiêu. Cậu bốn lăm, má bốn sáu, cả hai hồi xuân, sung sức thêm dâm dật, thành chồng vợ chả sao; nhưng ván đã đóng thuyền sao tách rời được? Nhưng mình cứ xem Má hơi chút lăng loàn vì Ba mình còn sống, không kềm chế lòng dục thế thôi.
-Con xin lỗi cậu, xin lỗi Má. Vào quấy rầy hai người.
-Đâu có gì, má đã dặn con phục vụ cứ tự nhiên, nhìn con đôi khi cậu Micheal hứng giúp má thoả mãn, đạt tuyệt đỉnh dục tình chứ sao đâu!.
-Con ngại quá, nàng xin phép lui ra, trưa con lo món ăn tiếp, Má và cậu cứ tự nhiên vui vẻ.
Hai người dành hết sự ái ân mặn nồng cho nhau dù mới gặp, thứ “duyên kỳ ngộ” dặm trường xa-, họ bèn ngưng giây lát ăn sáng do Lisa mang vào kẻo nguội. Cả hai không quan tâm chuyện Nam nữ quan hệ tình dục bất chánh với nhau, trong trí mọi người:”họ sống theo chủ nghĩa hiện sinh” mến thích nhau gần nhau giao hoan, giao hữu giây lát cho tâm tư lắng động, cho dục tình vơi đi sự khát khao mà thôi. Do đó:
Chim to thì lắm bà mê
Nó để một phát thì “phê” cả tuần.
-Chị Emma, đây Peter Marsh tân Giám thị theo sự điều động Công ty lên Queenland phụ việc huấn luyện và theo dõi tiến trình thành lập nhà máy khai thác cây làm giấy. Cùng lên nghĩ mát vùng biển với chúng mình trước.
-Tụi em có chương trình chung, cùng nhau lên khu vực phía Bắc tắm biển, nghĩ mát đôi ngày: ăn thủy sản tươi. Em mời chị cùng theo, tụi mình ngụ khách sạn tiện nghi đầy đủ có thời giờ hú hý thêm, em nhớ chị lắm, sắp xa chị lòng buồn lắm.
Hay chị muốn thay “phở” ăn “cơm mới” với viên tân Giám thị người Tây Ban Nha! Cho anh tạm trú nhà chị đôi ngày được không?. Hằng ngày, chồng Monica chở đi làm chung.
Bà muốn kết Peter như một người “chồng hờ”, nên đồng ý cho tá túc không chút lưỡng lự; lại được Micheal mời đi nghĩ mát chung, bà không từ chối lòng thầm mừng. Thượng sách là cho Micheal thoả thích tấm thân béo xệ đôi ngày rồi chia tay, mình lại có duyên mới, nhưng phải khéo léo dấu “dâm ý”, bà Emma thầm suy tưởng trong đầu.
Bà Emma theo đoàn người nghĩ mát cuối tuần tại Bắc Úc. Khi ra vùng biển quan sát, lúc nào bà cũng nắm tay Peter Marsh sát bên như cảnh vợ chồng, họ ngụ phòng riêng để tự do tư tình theo sự sắp xếp của Micheal.
Tối hôm ấy, Peter Marsh ngủ chung phòng với Emma, lần đầu xa nhà xa vợ con, được viên Thanh tra tốt bụng “ưu đãi” cho mỹ nhân ở địa phương, lòng rộn rã thầm mừng, nhưng còn e-ngại làm tình giao hữu hay “già nhân ngải non vợ chồng”, thật sự chàng chưa bao giờ có giây phút riêng tư trong suốt 25 năm lấy vợ đến nay.
Emma có nét mặt khá thanh lịch, của phụ nữ Tây phương ở thôn trang, da săn chắc, mập mạp khỏe mạnh dù tuổi xấp xỉ ngũ tuần với mình. Nhưng thoáng nhìn đầy vẻ hấp dẫn, cặp vú bự như hấp lực thu hút nhản quan ông ngay tức thì, khiến không còn suy nghĩ, đắn đo hơn thiệt những cơ phận khác.
Ông trút bỏ áo quần thay bộ đồ pyjama, lên giường ngả lưng cho thư giản được đôi phút; vừa lúc Emma cũng xong, bà không ngần ngại xà xuống nằm kề bên, vì tin chàng đủ “tiềm năng” còn Emma có thừa “thiện chí” nên tạm thụ hưởng dịp ngàn vàng gặp gỡ với nhau.
Thật là cảnh “đồ sơn” quả hơn “đồ nhà”. Vừa cỡi hàng nút thì cặp nhũ hoa to tướng như quả dưa hấu tròn lẳng phơi bày ra trước mắt, vẻ rực rỡ càng cuốn hút ông, lòng miên man sướng khoái, mùi da thịt Emma khá thơm tho, dẫn đưa ông tăng dần sự kích thích dục tình. Mặc dù trước khi đi đêm qua bà xã bắt “trả bài”, giờ nó lại ngẩng đầu cao, hùng dũng tìm của lạ.
-Em Emma ơi!?, anh xin phép cuộc gặp gỡ riêng tư, có cho anh lãng mạn, thiếu đứng đắn không?.
Sao gọi là lãng mạn, là lăng loàn; cảnh trai xa nhà, gái có “thiện chí” mình cứ tận hưởng, chắc chắn cả hai là hoa có chủ. Đây “đồ sơn” nếu hơn “đồ nhà” mai kia còn ghé, cơm no bò cỡi nữa! Đặc biệt, còn hai con bò tơ (bê), tức hai con gái nữa…
Peter vừa ôm hôn mơn trớn người tình, thì chiếc lưỡi của bà Emma khá cuồng nhiệt múa may tứ tung trong mồm, tay lúc nào cũng thám hiểm, nào xục xạo mọi nơi, những khu “trù mật” bàn tay bà dừng lại khám nghiệm kỹ hơn…
Dương vật anh khá to, xứng hợp âm hộ em, nhưng khuất lấp bởi bụng mở phệ, anh giao hợp làm sao em sướng đi, chớ chờ hoài, nói hoài biết chừng nào ra đến “bãi bể Đồ Sơn” mà tắm được.
Như lời mời gọi đầy vẻ gợi tình, xuất phát từ ý tưởng người nữ vừa mới quen, ông nhét con chim mình vào âm hộ, nắc tới tấp chừng vài mươi lần mới ngưng. Bà Emma cảm thấy hưng phấn với sự nhiệt tình không vẻ vời, -nắc thêm nữa đi anh ơi, thọt thật sâu vào tận cổ tử cung đi, bà sướng quằn quại người, tiếng rên the thé từ trong họng tắt nghẽn. Peter biết người tình thoả mãn dục tính phần nào, ngưng chút thuận tay thoa, nhào nặn “cặp vú dưa”, nắc nhịp liên hồi, cảm thấy thật lên tuyệt đỉnh khoái lạc, ông cho bắn tinh dịch vào âm đạo, liền ngả người theo ôm chầm hôn như vui mừng.
Thật là:
Không đi không biết Đồ Sơn
Đi rồi mới biết “đồ sơn” hơn vợ nhà (vay mượn lời và ý-, không rõ xuất xứ).
-Cám ơn em, tuyệt lắm âm hộ em hơn bà xã ở nhà, còn khá khít khao, chứng tỏ “bãi biển” ít người tắm. Như vậy, khuya chút mình “tắm”- làm cử nhì có thuận tình hay không?
-Em đến với anh, lòng chỉ khao khát dục tình có bây nhiêu thôi, mong anh cứ tiếp tục bày cuộc mây mưa cho cả hai thỏa dục. E- ngại đâm mất hứng chung.
Sau khi nghĩ mát về, ngành giáo dục trở lại học đường.
Công việc tìm người huấn luyện không khó, Đạt liên lạc hai nơi Trung tâm thất nghiệp (C.E.S) và trường đại học để tìm sinh viên đã tốt nghiệp, kinh nghiệm hành chánh thay viên Giám đốc được chuyển về Goulbourne.
Họ hoàn tất trong thời gian ngắn, với sự giúp sức của Peter Marsh, tuy ông không có cấp bằng cao, học lực trung bình, nhưng trãi qua nhiều kinh nghiệm trực tiếp, đây cơ hội ông giúp ông Peter thăng tiến, thêm bản tánh ông vui vẻ, cởi mở, dễ chiếm đạt cảm tình mọi người
Được bà Emma cho tá túc tại nhà riêng, thêm tài xế là con rễ bà đưa rước, có bà Emma hầu hạ gối chăn-, tự nhiên ông cảm nhận đời lên hương đáng sống, thầm cám ơn Kiên nhiều nhất, đã cất nhắc mình. Do đó, mới được viên Thanh tra Micheal đề bạt lên cấp cao hơn. Bà Emma là cô của Kiên và Đạt, mình phải nể nang và mang ơn giúp đỡ, nhất là tấm lòng hiếu khách, sẵn sàng hiến dâng xác thịt của bà khi làm việc xa vắng vợ nhà.
Bây giờ còn lại vợ chồng Micheal và Sandra. Họ cũng hoàn toàn thỏa mãn: sự nghiệp, con cái, tình dục… trước khi rời hẵn nước Úc- xứ Kangkuroo- về lại xứ sương mù, Anh quốc.
Micheal lòng nhớ bà Emma ra riết, nhớ âm hộ to lớn vừa văïn với dương vật, và những kiểu làm tình như bất tận nên căn dặn khi nào vợ chồng Kiên sang thanh tra, ông chịu tiền vé sang thăm gia đình chơi dài lâu. Ông nhớ thương nhưng không nặng lòng lo cho bà nhiều về sự thiếu vắng dương tinh, vì có người Nam tạm thế ông là Peter Marsh, dương lực sung mãn, làm tình sẽ an ủi bà khuây khỏa. Thôi mọi sự an bài bởi Thiên cơ sẵn định.
Còn Sandra nhớ cha, nhớ lòng hào hiệp- của người đàn ông ban phát cho mình “một tinh túy” để có đứa con, có anh giờ có em, là sợ dây vô hình ràng buộc, -tình chồng nghĩa vợ-. Nhưng nàng thật được an ủi, ông có tiền đầu tư cho con ăn học, hướng tương lai, dù không phải chồng chánh thức- do tại mình ham muốn nhục dục để đạt kết quả có con- chứ Robert đã có vợ em Julianne rành rành, không ai cáo trách ai. Cả hai vui vẻ hài hòa là sống yên tâm.
Còn Kiên lúc nào cùng yêu kiều Sandra, xem như vợ, Duyên không ghanh ghét vì đôi bạn thân -bạn chi giao- sẵn sàng sẻ chia tình ái, mặn nồng dù trước mặt chồng hay vắng, thậm chí giúp nhau tìm tột đỉnh khoái lạc, sống chung, làm chung nhau trên 15 năm, thật thứ tình lãng mạn trong sự tương kính nhau, khó có ngoài xã hội thật sự.
Tuy xa nhưng gần, tuy “cách mặt nhưng không xa lòng”, ngày nay điện thoại viễn liên giúp tình nhân, giúp vợ chồng thông tin, đó là niềm an ủi của Micheal và Sandra.
*
* *
Trước khi rời, về lại thủ đô Sandra dành trọn ngày chót đóng cửa cho cha-anh Robert thỏa mãn dục tình.
-Anh Robert ơi, lòng em quá sung sướng những gì anh cư xử với các con dâu nuôi, nhất là đối với em nói riêng.
-Cám ơn anh, em sẵn sàng xin hiến dâng anh với lòng thiết tha mong đợi. Ông Robert hiểu tâm lý người Nữ. Em Sandra phải nhận quà nầy:”chiếc cà rá hột xoàn” 5 ca-ra để kỹ niệm, ông ướm thử vô tay, vừa vặn. Ông xin phép gọi Sandra là cưng, còn chữ EM là của bà Ánh Tuyết độc quyền. Cưng nên hiểu là trước cưng là Julianne là đủ.
Ông Robert nằm ôm Sandra hôn lấy hôn để, thầm tiếc nuối thì hai dòng lệ của Sandra tươm ướt vì nổi sung sướng. Ông hành xử như người chồng qua màn dạo đầu, đưa dương vật vào tận tử cung. Ông ngâm chim cho âm dương giao hòa, cho tình vợ chồng sống lại với nhau trong tâm thức, dẫu xa mặt nhưng không cách lòng.
-Con sung sướng được gọi tiếng cha mãi mãi.
Ông Robert khom người xuống ấn sâu rồi nắc thật lâu, hai người hoàn toàn sung sướng, ông ngưng rồi rút con chim ra, cứ ôm tấm thân ngà ngọc của con dâu không rời.
-Cha ơi, ơi muốn nuốt dòng dương khí của cha, cho con rờ rẫm chim của cha nhen. Thần tiên quá!, của cha to tát dài, ban tặng cho con lần chót, con xin chiêm ngưỡng tay nàng mân mê, vọc, nặn Robert từ xưa nay chưa ai nắm dương vật mình, hôm nay là biệt lệ. Ông sung mãn, chim cất cao ngang tầm chín mươi độ.
Ông ngồi dậy đè ngửa Sandra đưa dương vật vào giữa hai lõm vú nắc nắc, tay nàng ép hai chiếc vú bự cho chặc dương vật, trong khi nắc tới, thọt lui thì Sandra le lưỡi liếm chạm đầu khấc người cha, khiến ông cong ưỡn người hưng phấn, chuẩn bị bắn tinh khí thì Sandra há to mồm, nuốt trọn, nàng liếm chung quanh mép cho thật sạch. Cha ơi!, xa cách nhau mỗi lần nhớ cha, con nhớ tới hành động liếm miệng, liếm mép… Rồi Robert khom người mút theo chiếc miệng con dâu còn vướn “dư tinh” tanh tanh nồng nồng lổ mũi.
Ông cứ nằm ôm, lâu lâu lại hôn, Sandra hôn trả, cả đêm hai người trần truồng bên nhau, tiếc nuối không rời như Sam bắt cặp vào mùa động tình…
(Hết Truyện 18+ Tại Ditnhau18.com)