VN88 VN88

Nước lồn Thu tuôn trào sung sướng như vỡ òa

Rồi như chợt tỉnh, con Thanh ấp úng nói “quà của ba tao … hồi sáng ba tao nói khi nào rảnh thì gởi cho mày đó Phượng, còn nếu thích thì cứ dùng, ba tao sẽ mua cho mày cái khác” Rồi có vẽ đã bớt mệt nó cười “Hi hi hi đầu tiên tao cũng chẵng biết cái gì, nhưng coi cái cuốn sách hướng dẫn rồi làm thử” im một chút rồi nó cười hic hic … “phải công nhận là tao chưa bao giờ có cảm giác vầy á – mà hai đứa làm gì trong lâu vậy ?”

Rồi hai lần lượt kể cho con Thanh nghe, nghe xong nó suy nghĩ một chút rồi nói “Ba tao sống theo cách phương Tây, nên chuyện đó thoải mái lắm, mà ổng chưa có làm gì hai đứa mày mà, phải không ?” rồi nó bật cười “trái lại tụi bây còn sướng mê đi – Ha ha ha”

“Qủy mày, nhột thấy mồ luôn” nó chống chế.
“Con Dung sướng nhất phải không Phượng”
“Ừa, ê nhưng mà tao thấy nó lạ lắm, ba mày đi ra một hồi rồi, nó còn đứng như trời trồng một hồi rồi mới “wuắc”
“Mày có cảm giác này lần đấu phải không Dung” con Thanh hỏi
“Ừa” nó ngượng nghịu đáp
“Tao cũng vậy” con Thanh tán thành.

“Hi hi hi tụi bây nhỏ hơn tao mà, tao … tao làm hoài à”
“Ủa? mày làm sao Phượng”
“Hi hi hi tối nào tao khó ngủ tao cũng dùng … dùng tay chà một hồi là “đi” luôn”
“Ha ha ha giống như lúc nãy mày vừa nhìn trộm tao với ba con Thanh vừa làm chứ gì”
Dung chọc “Ê mà mày biết không Thanh, con Phượng nó làm từ … sau ra trước á”
“Ái … thua … tao thua đừng có nhéo” Con Phượng nhanh như sóc vòng ra phúa sau của nó
ôm chặt lấy eo, tay kia nó nhéo từ trên xuống dưới. Vừa nhột, vừa đau, vừa tức. Nó cười rũ ra.

Con Phượng buông nó ra rồi đe con Thanh “còn mày, mày mà cười như nó nữa là tao … nhét nó vô nữa đó” rồi như sực nhớ ra điều gì , nó hỏi tiếp “mà mày có thấy đau không Thanh ?”
“Có, ít thôi, sách nó nó là phải lựa đúng chổ mới không đau, cứ nhét đại là đau lắm, còn đi luôn đời con gái nữa ha ha ha …”

Một lát sau, nó đề nghị “thôi tao đi ngủ một tí, không biết sao mỏi quá” vậy là cả ba đứa chất đống lên giường của con Thanh. nó thiếp đi lúc nào không biết …

Mở mắt dậy, nó thấy nắng chiều đã vàng, chiếu nghiêng nhiêng qua cánh cửa trước mở hé. Con Thanh và con Phượng đã dậy từ lâu và đi đâu mất. Nó nghe tiếng nước dội trong phòng tắm, “ha ha … ào ào như vầy chỉ có con Phượng thôi” nó nghĩ và hỏi vọng vô “Phượng hả, con Thanh đâu rồi”

“Nó đi chợ với má nó đem mấy bộ đồ ra sửa rồi”
“Trời, có biết cở của tao bao nhiêu mà đem đi”
“Ha ha, lúc mày ngủ tao với con Thanh lấy thước dây ra đo rồi Ha ha ha” nó tiếp “mày ngủ như chết, tao với con Thanh lột mày ra mà mày có hay gì đâu”
“Con khỉ”

Nó ngượng ngịu, dám lắm chứ, áo quần nó được cài lại cẩn thận, mà lúc đi ngủ nó có vậy đâu. nghĩ một lúc nó mỉm cười … “có gì đâu, của mấy đứa nó cũng như mình mà”

Ngồi bần thần trên giường một lát, nó tò mò lấy cái cuốn sách hồi trưa con Thanh đọc ra xem, lật mấy trang sách mà nó đã cảm thấy nhộn nhạo trong người. Mấy cái tấm hình cứ đập vào mắt nó, không thấy gì làm rõ nhưng như vậy lại cànng kích thích nó dữ. Rồi cảm thấy xấu hổ, nó gập mạnh tập sách lại, nhét vô hộc bàn cùng với cái vật màu hồng kia. Vừa đi ra lan can, nó vừa hít một hơi dài khoan khoái. Nó nhìn vô cái cửa sổ lá sách lúc nãy, thấy con Phượng đang lau tóc, bộ ngực căng cứng của nó cứ nẩy lên khi nó dũ cái mái tóc dài ngang lưng. Bộ lông đen nhánh của nó sũng nước, bết lại. Con Phượng mở mắt, thấy nó nhìn vào, nhe răng cười tự nhiên. Nó cũng cười lại, rồi cái hình ảnh sáng nay cứ chập chờn, nó nhớ lại cái vẽ mặt thèm khát của ba con Thanh, nhớ cái bộ râu bị đẩm ướt khi ba con Thanh hôn nó … đang miên man thì con Phượng đã ra tới nơi, nó chỉ mặc quần lót và khoác hờ hững cái áo đồ bộ, tay vẫn cầm cái khăn xoa xoa lọn tóc.

“Ê, Dung mày có thấy cái chị đó không ?”
“Có ai đâu ?

“Đó” theo tay con Phượng chỉ, nó nhìn qua khoảng trống giữa hai mái tôn xanh vào nhà bếp. Cái chị hồi trưa mang nước vào cho nó, tên Trang, nghe con Thanh nói là cháu của bà người làm cũ mấy nay về làm thay – đang đứng xắt mấy trái dưa và cà rốt. Chắc là tối nay má con Thanh làm món hầm. Nhìn cặp mông mủm mỉm đung đưa theo bước đi của chị người làm từ bếp đến tủ lạnh, nó nói.

“Cái mộng mày sao bằng bả được, thấy không”
“Hứ, tại bả hơn tao cả năm sáu tuổi, với lại cái bản mặt quê thấy mồ, tóc lại ngắn ngủn, cột túm phía sau như cái cọ quét sơn” Dùng tất cả các lời chê bai, con Phượng ra sức tranh hơn với cái chị dưới kia, nó tủm tỉm cười không phản đối gì …
“Mày có thấy ngực bả không ? nhỏ hơn của tao nhiều”
“Tại bả mặc tạp dề chứ bộ”
“Cũng vậy à … ê, ba con Thanh kìa”

VN88

Viết một bình luận