VN88 VN88

Nhún đi cưng, nhún cho đã đi

Akiko lăn tròn cặp mắt và tiếp tục bưng ly thứ hai vừa mang đến, lên uống.
“Bạn bố vui tánh,” lão nói “Con đừng ngại”.
“Vui tánh chứ,” khứa trả lời. “Đặc biệt với phụ nữ đẹp”.
“Bạn bố khen con đẹp”, lão nói, đưa tay xuống bàn, xoa lên đùi cô và bấu vào đầu gối. “Con nên cám ơn ông ta mới phải chứ !”.
Dưới bàn, lão bấu chặt hơn, có ý buộc cô phải nói lời lão muốn cô nói. Cô nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu nhưng cũng buộc miệng, “Cám ơn ông”.
“Nói cho lịch sự một chút mới thấy được lòng thành”, lão nói, bàn tay lão bấu xuống, ép cho cô nói ra, và cô lập lại lời “Cám ơn ông!”
“Con có muốn nhảy với bạn bố một bản ?” lão hỏi.
“Nếu bố muốn con …”, Akiko cúi đầu đáp. “Thì con làm”.
“Vậy sao không mở miệng hỏi”, lão gằn giọng.
Má Akiko đỏ bừng vì xấu hổ. Càng tệ hơn là khuôn mặt của khứa nhìn cô tỏ vẻ ra thừa hiểu mối quan hệ bậy bạ của hai người. Nên khứa chỉ việc ngồi yên chờ cho Akiko chủ động trước.
“Chú …! Chú có muốn nhảy với cháu,” cô hỏi, gọi bằng cách kính nễ, vai vế, để chắc rằng khứa không có ý nghĩ bậy bạ với cô.
“Được không ông bạn, ?”, khứa quay sang tỏ ra xin phép lão.
Lão cười gật đầu, đưa bàn tay vỗ vỗ đầu gối Akiko, đoạn xọt vào trong váy ngắn, chộp nhẹ vào bẹn của cô. “Miễn sao đừng đi quá xa tầm mắt tôi,” lão cười, đưa một ngón tay vào quần lót cô kéo nó sang một bên. “Dù sao, ông bạn ạ, nó cũng là con dâu của tôi, tôi phải trông chừng nó khi thằng con tôi đi vắng”.
Khi lão nói, nhìn thẳng vào mắt khứa bạn, lão ấn ngón tay giữa mập ú vào cửa mình Akiko. Do thiếu sự kích thích trước, dâm thủy khô, nên cái đâm này hơi xót. Nhưng cái xót này vẫn không bằng sự sỉ nhục mà cô đang gánh chịu. Cô thực uất ức vì không thể làm cách nào khác hơn. Bàn tay lão cứ tiếp tục cọ quẹt lên xuống, trong lúc nói chuyện, làm cho một ít nước nhờn bắt đầu tiết ra.
Run run, Akiko bưng ly rượu nốc cạn. Cô chùn lưng xuống một ít và dạng hai chân xa hơn cho lão. Trước mặt bao nhiêu người, cô thấy thật mắc cỡ, nên chỉ đành cúi đầu nhìn xuống mà không dám làm gì khác hơn. Lúc đó, cô thấy váy bị tốc lên gần tới đùi, bàn tay lão thụt đều đặn vào ngay điểm giữa, càng lúc càng dễ dàng.

Thật bối rối, những gì đang diễn ra ở công cộng không khác trong phòng ngủ, cô mong rằng lão sẽ ngừng nó ngay, nhưng sợ nói ra, khứa bạn kia biết được, là chắc cô phải độn thổ.
Hai tên đàn ông tiếp tục bàn chuyện chính trị, chuyện thể thao, và chuyện của cánh đàn ông, không mấy được Akiko quan tâm. Khứa đã nói chờ một bản nhạc tình slow mới ra nhảy với cô, thay vì điệu Cha Cha Cha không được nắm níu và va chạm. Cô có ý e dè về điều đó, vì biết khứa sẽ táy máy chân tay. Khứa thực giống típ người dê xồm ! Cô hy vọng rằng họ không chơi bản slow mùi nữa, và lão bố dượng sẽ nóng lòng để mang cô về nhà, tiếp tục màn “thủ dâm” cho cô!
Thở đều đặn trong khoái cảm, Akiko cứ ưỡn người sang hai bên một cách không bình thường. Cô có ý nhắm mắt lại để hưởng thụ ngón tay lão, nhưng sợ bị đoán trúng tẩy, cô mở trừng mắt ra. Môi cô bật thành hốc, lưỡi đưa ra liếm vành môi.
Vừa ngay khi cô bắt đầu hưởng thụ cái cảm giác ấy, lão lại lấy ngón tay ra, quẹt lên váy cô và nói, “Thôi về !”.
Chớp chớp cặp mắt nai, Akiko phát giác mình đang nhìn về phía khứa bạn của lão.
“Ăn vụng ngon hơn ăn thiệt, phải không ?”, khứa bỡn cợt nhìn Akiko nói.
Akiko nhíu mày với khứa, vờ như không hiểu.
“Được rồi,” lão nói. “Uống hết rồi đi ! Ở đây ồn quá!”
“Con uống đủ rồi”, cô đáp, cố nhịn cái hớn hởù lòi ra mặt, bởi vì cô không phải nhảy với khứa bạn.
“Uống hết rồi mới được đi !”, lão nói như ban lệnh.
Akiko nhún vai và uống hết, dù cho đã biết rượu đã vô quá nhiều. Có lẽ cô không muốn tranh cải với lão làm chi, rồi cuối cùng cô cũng phải nghe lời. Hơn nữa, cô cũng muốn tranh thủ và không muốn bỏ qua cái cơ hội mà lão còn đang làm dang dở.

Khứa bạn lão theo họ ra ngoài, tới bãi đậu xe.
“Xe mày đâu ?”, lão hỏi.
“Không có lái theo,” khứa đáp. “Định uống cho thật say nên đi taxi”.
“Phải, phải !” lão đồng ý, “nếu không coi chừng rắc rối, dạo này cảnh sát phạt dữ lắm”.
Lúc đó, Akiko không hiểu tại sao khứa lại đi chung với họ với chỗ xe của lão.
“Cho phép tôi ga-lăng mở cửa cho người đẹp”, khứa nói, và chạy nhanh tới cửa.
“Ồ, … à … cám ơn ông”, cô nói, hơi ngạc nhiên vì sự lịch sự đó.
Khứa không những mở cửa mà còn dìu cô lên xe.
“Ông thật là người tỉ mỉ”, cô nói, cười tươi và ra hiệu cho khứa đóng cửa lại.
Lão bố dượng bước lên xe và đóng cửa. Ngay khi đó, khứa bạn cũng bước lên cửa sau. Akiko thầm tưởng lão sẽ đưa khứa bạn về nhà. Cô không nghe họ nhắc qua về điều đó, cũng không mấy quan tâm đến.
Khi họ dừng xe trước nhà lão, khứa bạn vẫn còn ngồi đó. Akiko còn đang ngờ vực. Suốt dọc đường, không khí im lặng thật khác lạ, khác lạ như có một âm mưu nào đó sắp diễn ra. Không ai mở miệng nói với cô tiếng nào. Cô định hỏi nhưng lại im, khi khứa bạn bước theo cô và lão tới trước cửa.
“Ông không định ngủ lại ở đây ?”, Akiko buộc miệng hỏi, khi lão tra chìa khóa, mở cửa cho cô bước vào.
Bát !
“Ui da !”, Akiko la toáng lên, quay lại xoa xoa bàn đít khi lão vả mạnh vào. Cô để ý đến cặp mắt ham muốn của khứa bạn nhìn cô chằm chằm.
“Có khách … Bố làm gì kỳ quá !”, Akiko kêu lên để chửa thẹn.
Mặc kệ cô, lão bước vô, đóng cửa và cài khóa lại. Lão đứng cạnh bạn, cao hơn khứa kia cả một cái đầu và nặng hơn cả 20 ký. Cả hai tên đàn ông đều nhìn cô từ dưới lên trên. Họ làm cho Akiko thấy sượng sùng, gần như đứng trần truồng trước mặt họ.
Cuối cùng, lão lên tiếng nhờ cô đi lấy nước, giải thích rằng bạn lão ở gần đây và chỉ định ghé qua chơi một lát. Thở phào, Akiko đi làm nước cho hai người. Rồi cô tìm một cái ghế định ngồi xuống.
“Lại đây ngồi”, lão đập đập xuống sofa, chỉ tay xuống, nơi hai người đã ngồi sẵn.
“Được. Con ngồi ở đây được rồi nếu bố cho phép”.
“Không cho!”, lão đáp.
“Bố sao …thôi con …”, cô cằn nhằn.

VN88

Viết một bình luận