Có lẽ vì khoảng thời gian khá lâu, kể từ khi có chuyện xung khắc với chồng đưa đến tình trạng hai người không còn màng đến đụ nhau nữa, thì Thoa cũng đành phải lãng quên, nàng cũng đành khép kín cửa lồn lại trong những đêm khuya phòng không gối chiếc, xác thân lên tiếng kêu gào nàng cần được thỏa mãn. Những lúc cơn bão nhục dục nổi lên mãnh liệt như vậy, Thoa đành cắn răng chịu đựng, nàng nằm lăn lộn thao thức trên giường với những đòi hỏi sinh lý càng lúc càng như một con quỉ dữ kéo tới hành hạ nàng, cho nên Thoa chỉ còn biết nghiến răng khép kín hai đùi lại, cố tìm quên bằng cách tự kỷ ám thị cho đến khi điều đó cũng không thể chế ngự được những cơn dâm đầy thống khổ của nàng Nhưng hắn là người dày kinh nghiệm và khôn khéo, cho nên Thoa không thể nhận ra được điều này, nàng cứ cho rằng Phúc đã làm cho nàng được hoàn toàn thỏa mãn. Bằng chứng là hắn vẫn ra chiều thèm khát bú liếm hoặc tận tình trước tất cả những đòi hỏi dâm đãng nhất của Thoa. Thoa thật không biết rằng, hắn chỉ liếm bú lồn nàng, làm tình với nàng cho có lệ, hắn giả vờ vò siết tấm thân rực lửa của nàng bằng những giả dối gian ngoa, khác hẳn với những tâm cảm và hành động của Phúc ở những lúc ban đầu. Thậm chí, Phúc còn dụng mưu kềm giữ không để cho tinh khí của hắn xuất ra, mặc dù Phúc biết khôn ngoan “quần thảo” đủ mọi cách thế để cho Thoa được thỏa mãn tận cùng, nhưng Phúc thì nhất định giữ cho tinh khí được nguyên vẹn để cứ sau mỗi lần đụ Thoa đến thất điên bát đảo, Thoa đã được tận hưởng tất cả những khoái lạc tột cùng, tả tơi cả thân thể, nàng nằm vật ra giường chìm vào giấc ngủ, thì Phúc len lén bò dậy, biến nhanh sang phòng ngủ của Lyly đang nằm chờ hắn sẵn để Phúc tiếp tục đụ Lyly. Và Phúc chỉ chịu xuất tinh khí ra với Lyly chứ không cho “ra” trong lỗ lồn của Thoa như trước.
Đó chính là biện pháp “dưỡng quân” khá hiệu quả của Phúc, nên hắn mới cùng một lúc thỏa mãn được cho Thoa, đồng thời, hắn vẫn còn đủ sức để đụ ìuôn cái ìồn tươi ngon của Lyly nữa. Hoa thơm phả ỉ bứng cả cụm. Lồn trẻ của Lyly vẫn luôn có nhiều hấp dẫn hơn cái lồn già của Thoa mà hình như Phúc đã bắt đầu cảm thấy ngán ngẩm, nếu không có sự đòi hỏi của Thoa hàng đêm, thì chắc Phúc cũng sẵn sàng lờ đi luôn, đợi cho những khi Thoa không có mặt ở nhà thì Phúc sẽ lén về để đè Lyly ra đụ một cách tự do sung sướng.
Thêm nữa, ngoài chuyện Lyly còn trẻ, thân thể còn mới mẻ phì nhiêu, có lẽ nhờ phim ảnh và sách báo khiêu dâm, cô bé rất sớm khôn ngoan hiểu biết, sớm lãnh hội được những cách thế làm tình đầy văn minh tiến bộ, khác hẳn với Thoa, Phúc thường phải hướng dẫn từng ly từng tý, nàng mới biết bú liếm và làm cho Phúc được tận hưởng khoái lạc Lyly thì khác tuy mấy lần đầu cô bé còn tỏ ra hơi mấc cở. Nhưng đến lúc cô bé đã bén mùi, đã biết thèm khát những cơn làm tình rục lửa với Phúc, thì Lyly sán sàng trổ hết tất cả những gì cô đã học được để bú cặc hoặc áp dụng những kiểu làm tình mới lạ.
Làm sao Thoa biết cách phải tự nằm ngửa lồn ra, dốc đầu xuống cái mặt ghế nệm, hai chân buông ngược ra bên ngoài cái thành ghế tựa, để cho Phúc đứng thẳng người đâm con cặc của hắn xuống thẳng cái lỗ lồn của Lyly. Đụ theo kiểu này, người đàn ông không bị mất sức, cứ việc đứng thẳng động háng xuống lồn của người đàn bà, trong khi cả thân thể người đàn bà như bị kéo ‘căng ngược ra, nhất là tại khu vực cái lồn, thì cảm giác kích thíc và khoái lạc sẽ dâng lên tột đỉnh. Chính “bé” Lyly đã “bày” cho chú Phúc đụ nàng theo kiểu này. Cô bé thường nằm dạng ngửa ra, nằm dốc ngược đầu xuống mặt” ghế, hai chân móc lên thành ghế rồi bảo chú Phúc hãy dộng mạnh con cặc vào lồn để cho cô bé cuống cuồng đón nhận từng chập lại từng chập khoái cảm dâng lên, lồn vú của Lyly giãn ra như cái mặt trống căng. Đôi khi hứng chí, Phúc cũng xoay người, hết đứng đụ cho giáp mặt với Lyly, hắn lại quay lưng lại. Nói chung, Phúc đứng đụ kiểu nào thì Lyly cũng tận cùng sung sướng. Có khi vừa bị chú Phúc dộng thẳng con cặc to hồng vào lỗ lồn, Lyly vừa tọc mạch tra hỏi chú :
– Mới vừa rồi chú Phúc có đụ mẹ giống vầy không?
Phúc vừa dộng cặc vừa hổn hển lắc đầu:
– Mẹ không dám để cho đụ kiểu này ? Có vài lần chú cũng đụ thử, nhưng mẹ bảo làm vậy bị nhức đầu lắm, nên chú không làm.
Tấm thân trần truồng của Lyly tưy chưa nẩy nở đồ sộ như nhiều người, nhưng Phúc phải nhận rằng, Lyly có một thân hình rất đẹp, rất cân đối với một nước da trắng mịn hồng hào. Đã bao nhiêu lần đụ Lyly xong, sinh lực đã tiêu hao thật nhiều mà Phúc vẫn còn muốn được đụ tiếp, vẫn còn muốn bú liếm lên từng tấc thịt tấc da mát mịn của Lyly. Nước lồn của Lyly cũng có vẻ thơm tho hơn của Thoa hay của những người đàn đàn bà mà Phúc đã từng chơi, rồi cô dùng những ngón tay vô tình để tự kích thích lấy những nơi nhạy cảm chung quanh và ở ngay bên trong cái lồn của Lyly ứa ra nhễ nhại ở chung quanh miệng lồn. Nhiều khi nàng còn rất muốn cố tình cúi gập người xuống chơi như Phúc đang đụ Lyly bây giờ.
Bên căn phòng ngủ của Thoa vừa vọng sang tiếng ho khan của nàng làm cho cả Phúc, cả Lyly đều lo sợ sau giấc ngủ ngắn, Thoa đã lại sức và tỉnh ngủ, cho nên Phúc cúi xuống cố húc nhanh hơn con cặc của hắn vào lỗ lồn của Lyly như muốn kết thúc cuộc chơi cho sớm, sợ Thoa có thể hay biết. Lyly cũng cùng một tâm trạng với Phúc, cô bé thu gọn hai chân lại, kẹp chặt lấy hai bên hông của Phúc, hai tay của nàng ghì chặt lấy hai bên vai của Phúc để cho hắn có điểm tựa để đụ cho nhanh và mạnh hơn. Với tư thế này, cả Lyly, cả Phúc đã đều phải rùng mình thật mạnh rồi Phúc nghiến lấy người của Lyly để cho luồng tinh khí của hắn vọt mạnh ra trong lỗ lồn sâu của Lyly, trong khi cô bé cũng quíu cả toàn thân, trọn vẹn cái lòng âm hộ của Lyly bị kích động ghê gớm, bóp thắt liên hồi mạnh mẽ khiến dâm thủy của cô bé ứa ra dầm dề chảy ra ngoài cả mép lồn. Hai thân thể trần truồng cùng rịn ra những giọt mồ hôi trộn lẫn với niềm khoái lạc tận cùng. Bỗng cả hai người, chú Phúc và cô bé Lyly đều nghe thấy tiếng nói của Thoa cất lên bên ngoài khung cửa:
– Đồ khốn nạn!
Nàng chỉ thốt lên được có vậy rồi Thoa quá giận, nàng đùng đùng bỏ đi, không muốn đứng lại để tiếp tục nhìn hình ảnh hai con thú hoang vẫn còn đang tham lam nghiến chặt lấy thân thể trần trụi của nhau, vẫn còn đang run rẩy từng cơn vì khoái lạc vô cùng…
Thoa nhann chóng quyết định xua đuổi hẳn Phúc bước ra khỏi cuộc đời của nàng để lấy lại sự bình yên cho cả hai mẹ con. Cho đến phút này, Thoa vẫn không thể
khẳng định được, đó có phải là một qllyết định, đúng đắn hay không?
Vì dù sao, nghĩ cho cùng tận, đứa con gái của nàng cũng đã bị thất thân với hắn rồi. Hoa tươi Phúc đã bứng nguyên cụm. Những ngày tháng chung sống trong một mái nhà, Thoa cứ nghĩ nàng đã dành cho Phúc tất cả, kể cả tấm thân xác của nàng. Nàng đã coi hắn như một người tình đáng tín nhiệm, nànhg không hề từ nan hắn bất cứ điều gì, kể cả ái tình và tiền bạc, nếu điều đó có thể làm cho Phúc vui lòng mà cư xử lại với Thoa như một người tình nhân hậu. hưng hắn đã phản bội nàng, phản bội lại tấm chân tình mà nàng đã dành cho hắn cũng chỉ vì Thoa là đàn bà, một người đàn bà còn nhiều sức sống, còn cần đến những sinh hoạt dục tình. Thoa chọn hắn để làm người bạn tình vì nghĩ rằng, hắn cũng cô đơn và khao khát nhục tình như Thoa, cũng cần đến thân thể khác phái của nhau để thỏa mãn những nhu cầu thường lệ của một con người, và khi đã tìm đến với nhau thì điều kiện tiên quyết là cả hai người cần dành cho nhau sự tín nhiệm, cho nên, Thoa không hề ngờ vực Phúc bất cứ điều gì, kể cả đứa con gái duy nhất của nàng, Thoa cũng không bao giờ cho rằng hắn có thể phạm tội. Thoa cứ đinh ninh rằng, sinh hoạt dục tình được kể là đầy sôi động giữa nàng với hắn, cũng đã đem đến cho hắn những thỏa mãn điên mê.
Nhưng có một điều Thoa không thể ngờ được rằng, bản tính con người là sự tham lam vô độ. Thoa đã quá vô tình để cho hũ mỡ ở gần miệng mèo. Cho đến bây giờ, nàng mới tự trách mình là đã quá vô tình vô ý vào những khi Thoa lên cơn động cỡn lên, đụ đéo với Phúc tưng bừng mà không cần để ý gì đến Lyly, đứa con gái của nàng đang chập chững bước vào ngưỡng cửa của tuổi dậy thì, sức sống đang bừng lên dữ dội và rất dễ rơi vào cái bẩy vô cùng màu nhiệm của tình dục.
Đến lúc Thoa hiểu ra được điều này thì mọi việc đã trở thành quá muộn. Kết quả là Phúc đã nhẫn tâm phá trinh Lyly, đã làm tình với Lyly thường xuyên hơn cả với nàng. Và cũng từ điểm này, Thoa mới nhận chân ra rằng, mấy lúc chung đụng thể xác sau này, Phúc không còn tỏ ra nồng nhiệt hăng hái như trước. Hắn chỉ đè ra đụ nàng như đụ một cái hình nộm, chẳng tỏ ra có cảm xúc gì Nhưng vì đặt tin tưởng nơi Phúc, vì trong lúc ngụp lặn trong điên mê, Thoa chưa kịp nhận ra điều đó? Đến lúc nhìn ra mặt trái của vấn đề, không cần suy nghĩ sâu xa, Thoa quyết liệt đuổi cổ Phúc ra khỏi cuộc sống của hai mẹ con nàng, để rồi từ đó, không khí trong căn nhà lại trở về với vẻ tĩnh lặng và buồn nản hơn xưa.
Đuổi Phúc đi rồi, Thoa những tường thế là giữa hai mẹ con nàng sẽ yên bình như cũ, mặc dù nàng đành phải chấp nhận cuộc sống đơn côi với những ngày đêm những cơn khao khát dục tình lại có cơ hội bùng lên dữ dội. Thoa vẫn phải cương quyết cắn răng chịu đựng. Nàng quyết không thể ngã lòng để phải lép vế đi tìm Phúc. Và sự kiện “chay tịnh” như vậy đã trở thành một nỗi khổ tâm lớn lao đối với một người đàn bà còn nhiều sức sống như Thoa. Nàng chưa thể tìm quên, dứt đỗ những chuyện thèm khát ái tình. Những cơn khát khao điên dại quay về hành hạ thân xác của nàng từng đêm, rồi từng đêm nàng nhất định phải kiên gan chịu đựng, không thể chùn bước trước sức cám dỗ kinh khiếp của xác phàm.
Nhưng với Thoa thì dù sao nàng cũng vẫn có đủ lý trí cộng với niềm oán hận Phúc thì nàng mới có thể kéo dài được tình trạng bình ìặng đó.