Nàng nhún vai, cười và chỉ vào chiếc ghế củ
-Anh ngồi xuống đi
Hắn không có vẻ gì là một tay chuyên hiếp dâm con gái hay xiết cổ giết người, hắn chỉ là một người khách không mời. Nàng ngồi đối diện với hắn và cười với hắn . À há, đúng thế hắn nhìn dể coi, cái đầu trọc đầy nam tính, vóc dáng gồ ghề nhưng đúng ý nàng thích. Ðôi mắt nàng lấp lánh nhìn vào cánh tay khỏe mạnh của một dân lao động chân tay chân chính. Hắn mặc một quần Jean và chiếc áo sơ mi màu xanh da trời ướt đẩm mồ hôi của hắn. Hắn đang bận một bộ đồ đồng phục. Nàng bắt đầu hiểu. Nàng nói thẳng:
-Anh trốn từ trại lao động cưởng bách ??
Hắn gật đầu xác nhận. Hắn có vẻ mỏi mệt, mồ hôi còn ướt đẩm gương mặt. Hắn thích thú được ngồi yên một lúc trong không khí mát và sự thân hữu của nàng. Nàng biết thêm rằng , hắn dể thương, thành thật, chăm làm lao động và có một ông bố nghiện rượu. Nàng cất tiếng hỏi
-Anh có kế nào để chạy thoát đây chưa ?
Hắn không trả lời, nhìn nàng và nói
-Tại sao cô không kêu cứu ?
Nàng nhún vai. Nàng trả lời một cách châm biếm:
-Tôi nghĩ rằng còn các tội phạm khác đang chạy trốn ào ào bên ngoài kìa.
Hắn có vẽ ngạc nhiên
– Cô nói đúng qua đi
Hắn nhìn nàng chăm chú hơn. Mảnh mai, tóc vàng xõa hờ hững trên mặt. Chân và tay nàng nâu nâu vì nắng. Chiếc aó chẻn trở nên lỏng lẻo hơn khi nàng ngồi. Lúc nẫy hắn không để ý đến sự kiện nầy.
-Trời đất, cô có cặp vú đẹp quá đi
Nàng thích thú. Từ lâu rồi không ai chú ý và khen nàng một cách thẳng thắn như vậy. Nàng ngẫm nghỉ nhìn hắn. Ít nhất Kurt củng một tiếng nữa mới tới.
-Anh không được nhìn thấy đàn bà từ bao lâu rồi ?
Hắn khịt khịt nói:
-Tôi bị nhốt trong cái xó khốn kiếp ấy hơn hai năm rồi. À, tôi có nhìn thấy đàn bà chứ. Những mụ già mang kinh thánh chó đẻ. Mấy mụ ấy đến thăm bọn tôi với vú cột giây nhợ chằng chịt cứ chĩa vào mắt người ta, và nếu tụi tôi chịu khó ngó một chút và tin vào kinh một chút thì mấy mụ có thể nói tốt và đuợc tha có điều kien liền. Lũ chó đẻ!
Hắn lại khịt khịt đầy bất mãn. Hắn nhìn vào vú nàng
-Nhưng tôi chưa thấy ai dịu dàng như cô
Nàng đứng dậy lấy một điếu thuốc châm hút, mời hắn một điếu. Hắn hút dăm hơi một cách biết ơn rồi ngả người vào thành ghế
_Này cô, tin tôi đi, cô có đôi chân tuyệt lắm
Nàng hỏi:
-Thế mấy bà mang kinh thánh anh nói đó có chân hay không?
-Ồ, có chứ –hắn phì cười-mấy mụ ấy có chân
Hắn ngưng một chút
-Và cái âm hộ bằng xi măng đúc
Cả hai cùng phá lên cười vì lối nhận xét ngộ nghĩnh của hắn. Hắn lắc đầu và cười với nàng:
-Hạ bỗ của cô chắc chắn không phải là xi măng rồi. Tôi dám cá là vậy.