VN88 VN88

Hai bờ âm môi ướt nhẹm

Nghe tiếng xe hai người đàn bà linh tính biết ông Giám đốc Xuân đã đến.
Ông đi thẳng vào phòng khách phía trước ngồi chờ. Vợ tài xế từ nhà sau lên chào báo có người muốn xin gặp ông.
– Cám ơn chị cho mời cô Nhi lên gấp, vừa bước lại còn xa ông đưa hai tay như đón nhận trong sự vui mừng, khiến Nhi bước nhanh đến ôm nhau gục đầu vào ngực ông, nàng sung sướng đến muốn rơi lệ.
– Anh nghe chú tài xế nói qua rồi.
– Cám ơn Nhi có nghĩa có tình mặn nồng với gia đình anh quá, đang trong sự ưu- tư bực dọc nàng đến với mình đúng lúc, rồi hôn vào má cô gái thật lâu. Nhi cảm thấy cuộc đời đáng sống vì đức tánh chơn thật của mình và biết bắt mạch ông Xuân, tình yêu nẩy nở đúng lúc.
– Em yên tâm tụi mình đi ăn tối bàn thảo chi tiết nhiều hơn. Anh về nhà tắm thay áo quần sẽ lại ngay, em nói thiếm Năm –vợ tài xế- anh mời đi ăn chung cho có đủ cặp chắc vui hơn.
Xe về cơ quan bỏ cặp giấy tờ vào buồng, ông tắm rửa thay áo quần khác. Bà vợ đang ở phòng bên, ông biên mảnh giấy nhỏ để trên bàn
– Anh đi ăn cơm khách.
Cho biết chứ vợ chồng chưa hòa giải với nhau.

Cả bốn ra nhà hàng ở Cầu tàu An- Hóa, ngồi trên lầu cao thưởng món cá lóc nướng trui, đang mùa tháng Ba tát đìa với tôm càng nướng, quấn bánh tráng rau sống, kèm chuối chát, khế chấm với mắm nêm.
Màn đêm xụp xuống không khí trở nên mát dịu, họ nhìn xuống dòng sông Tiền từng cơn sóng nhỏ lăng tăng như chạy đùa giởn vào bờ, ngồi cạnh Hạnh Nhi ông cảm thấy an dạ, nhưng không biết cách nào thuyết phục hiền thê ở nhà.
Chú thiếm Năm giúp ý kiến xem sao việc nầy, Hạnh Nhi thành thật tôi cảm động nhưng nàng là gái có chồng đàng hoàng. Tôi cần kiếm con trai nàng đáp trả không đặt điều kiện dễ cảm thông. Nhà hàng chuẩn bị bưng rau, các phụ kiện ra trước, ngắt quảng lời nói của ông. Khi anh phục vụ vừa rời, chị Thế nói để em mai dò hỏi luật sư nhờ pháp lý bảo vệ hạnh phúc của ông và cô như thể nào.
– Còn chồng cô có đồng ý không?

Dạ, vì khi rời nhà cô Hoa tôi đi lên đây tìm ông Xuân, chưa bàn với nhau, nhưng việc ấy theo em nếu chị hỏi luật sư, nếu chồng cản ngăn, khó dễ mình làm sao? Nhưng tối nay em nói với anh, năn nỉ anh Thành hạnh phúc là chỗ cảm thông, em biết tánh chồng em…
Hai lon “bia Foster large”- do Úc đầu tư, sản xuất từ thành phố Mỹ Tho, đã ướp lạnh đậm đặc cho hai nam, hai lon nước 7- up cho nữ. Cá bưng ra kế, chị Thế lo banh hai con cá lóc to hơn hai ký lô, phơi thịt trắng hế tràn đầy cả đĩa, Nhi gắp cho vào dĩa bánh tráng với rau quấn tròn giao ông Xuân, mời ‘dượng’ dùng, nàng để vào dĩa trước mặt, làm cuộn thứ hai cho mình.
Bốn người cùng thưởng thức ngon lành.
– Ngày mai tôi hứa sẽ chở bà xã hỏi nhờ luật sư kín đáo sẽ báo cho ông hay sau. Mời ông, mời cô vui đi. Kìa món tôm càng nướng tới rai lai tiếp. Ông Xuân khát nước nốc một hơi cạn hơi nửa ly, lấy lon bia rót đầy đưa mời Nhi uống ngay chỗ miệng ông, tuy không biết uống rượu nhưng cô hiểu phải chiều ý lấy lòng nhau. Cô quay ra bóc tôm nướng bỏ vào dĩa của ông sẵn. Món chim rô- ty mang lên sau cùng, mọi người no say.

Ăn xong xe chạy về đầu phố chợ An Hóa cô rảo bộ vô nhà, ông Xuân dúi vô tay Nhi món quà, trong khi vợ chồng anh Thế chẳng để ý. Cả ba cùng tháp tùng, anh chồng đang ở hàng xóm xem Tivi thấy có người lạ đi ngang, trong khi mình trần, mặc quần xà- lỏn bở ngở chạy về thấy khách lạ. Bật đèn lên, ánh đèn tròn yếu ớt tỏa màu đỏ, không đủ sáng phòng khách vì giờ cao điểm của mọi gia đình mở nhạc, radio, Tivi rút hết năng lượng.
– Ông Giám đốc, tôi biết nhà ngày mai quay lại bàn thảo nhiều hơn, để cô cậu ấy nghĩ. Chị Thế nói nhỏ vào tai Nhi điều gì không ai nghe được. Cả ba bước trở ra xe.

Vợ chồng Nhi- Thành đêm nay bên nhau họ kể hết “bí mật cuộc đời của cô bồ nhí” Tuyết Hoa của “dượng Xuân” cho chồng nghe.
Lâu vợ chồng anh Thành mới có dịp gối chăn bên nhau, sau hơn ba tháng theo tàu đánh bắt cá ở Rạch Giá vừa về, còn vợ thì phụ giữ trẻ chăm sóc cô Hoa hộ sản. Cưới nhau gần năm cứ lo mãi mê làm dành dụm mua căn hộ nhỏ gần chợ An Hóa hơn một cây vàng, ai thuê mướn gì làm nấy, nhất là tánh tình hai vợ chồng Thành hòa đồng chân thật.
– Anh bằng lòng miễn em sướng thân, dựa chút “thế lực” còn “chuyện ấy” anh đâu bị ngăn cấm, tối em về ngủ thì “anh đưa em về dinh”, mà lại có tiền cho anh mở tiệm sửa máy “đuôi tôm” là vinh danh gia đình.

Hạnh Nhi vừa dạng chân rộng hơn, phơi bày trọn vẹn cửa âm môn- đỏ hồng, hai bờ âm môi ướt mẹp. Anh Thành bèn bú liếm, hôn, kích thích mơn trớn đầy đủ, tô điểm cho giây phút “hành sự” cùng nhau sẵn sàng bước chân lên “phà An Hóa” vượt sóng nước qua bờ đất liền bên kia, như đang đi cấy mạ, cấy lúa thuê. Chàng ấn vào ngâm một chút, cho có đà rồi mới nắc mạnh cảm xúc thăng hoa đến độ Nhi rên la chóa- lóa, sợ hai vách phố phát giác cuộc tình, bèn khom mình hôn miệng mớm môi vợ để “chế ngự” bớt niềm khoái lạc đang dâng tột đỉnh. Vú, lồn của Nhi mới “hấp lại” vì xa nhau đi làm mùa cá ở Rạch Giá, là niềm khởi trong sinh hoạt tình dục, chỉ có hoàn cảnh cho phép “đột- xuất” với hiền thê dễ thương đêm nay… trông mượt mà, mềm và ấm.
Cặp vú Hạnh Nhi bầu bỉnh như chiếc bánh bao to như quả bưởi, tròn trịa trắng ngần săn chắc, hai núm tươi hồng to bằng hạt bắp, người chồng bắt đầu nút thật sướng. Dưới âm hộ bị dương vật của Thành căng cứng đang ngâm chặc cứng như nêm. Trên vú, miệng chàng ngoạm lúc buông, lúc nhăn nhăn chõm vú, Nhi sướng khoái ưỡn cong mình, rồi chàng khom mình nắc xối xả chập, cho lửa dục thêm cao, khiến dâm thủy chị trào ra, hơi thở trở nên hổn hển. Thành xả bầu tinh dịch sung mãn đầy ấp trong âm đạo vợ.
Chàng ngả người nằm bên, cảm thấy khoảnh khắc tận hưởng đủ, bèn đưa tay Nhi gối đầu, cùng nhau trần truồng ôm nhau ngủ suốt đêm.

* * *

Vợ chồng anh Thế có tấm lòng lai láng nhạy cảm với ông Giám đốc Xuân, dễ đau cùng cái đau của chủ mình, sau phiên tòa nghị án hôm ấy.
Sáng 7 giờ, anh Thế đến cơ quan sớm hơn mọi ngày vô nhà gặp ông lấy chìa khóa xe treo ở vách. Lái xe nhanh về rước vợ, rồi tăng ga chạy thẳng xuống An Hóa rước Hạnh Nhi cùng lên văn phòng luật sư, nhưng vì không báo trước trong lúc người chồng đi sửa máy Kohler, máy tàu của Nhật trước đó rồi.
– Để em ra tiệm điện thoại cho ông xã hay.
Cô đọc số bấm máy của tôi kêu đi đâu mất công
– Anh Thành đó hả, có người gặp…
– Em đây, ông “dượng lớn” xuống đón để đến gặp luật sư. Xe đang chờ, chìa khóa em gửi dì Ba ngoài tiệm nhen. Thương anh, chiều tối em về.
– Chào cô tôi muốn gặp luật sư bây giờ.
– Dạ thưa về việc gì: nhà đất, tranh tụng, thương mãi hay gia đình
– Thưa việc gia đình. Mời hai bác ngồi chờ, ông luật sư còn bận khách.

Mới 9 giờ sáng, vị khách đầu vừa bước ra, ông dặn cô thư ký thu tiền ra biên lai hẵn hoi, ông là khách số hai vào kế thấy trên bàn còn chồng hồ sơ cao nghệu.
– Chào quý vị
– Muốn luật sư giúp cho việc gia đình.
Tôi hơi có tuổi chỉ sanh đứa gái lớn 16 tuổi, muốn kiếm “thằng cu”, sẵn cô cháu “ưng thuận” mới kéo nhau ra đây.
– Đây là bà xã, còn kia cô cháu.
Phải ông anh muốn có con, còn cô đồng ý cho mượn “chỗ” chớ gì. Vì vợ không đáp ứng nhu cầu sinh lý do… đau yếu hay do vấn đề tuổi tác chớ gì? Tôi sẽ thảo ba phần. Lý lịch của hai bên, phần giao kết hai bên thi hành. Phần chót nhờ luật pháp bảo vệ, nếu đổ vở (bà hoặc chồng cô cản ngăn hai bên chiếu theo điều cam kết sẽ bồi thường cho bên nguyên đơn bên kia.

Đó là pháp lý. Ông muốn “cấy mạ”ï vô ruộng người khác; phải thử máu bác sỹ công hay tự do ông bà tự chọn hay tôi giới thiệu.
– Nội vụ tốn chừng nửa triệu: giấy mực phần tôi, công người cầm hồ sơ (tôi không gửi bưu điện vừa kín vừa lẹ)ï; công khám bác sỹ và phòng thử nghiệm, do mình yêu cầu. Nếu tiến hành mang căn cước lại đây, tôi photo lập hồ sơ ngay tức khắc. Nội vụ tôi và y tế lo xong trong 4 ngày.
– Thưa luật sư nếu tôi thuận ông “dượng” đây, còn chồng tôi “mập mờ”ø thì sao?.
– Mời lại tôi giải thích, như nhân chứng trước pháp lý nhưng chỉ việc phụ chị đừng quan tâm. Hai nhân vật chánh cũng dàn dựng thành “cốt chuyện” rồi.
– Còn nếu có bầu con trai thuộc về ông con gái thuộc về gia
đình tôi.
– Dạ thưa, được, đoạn hậu tự văn bản nói rõ theo yêu cầu.

VN88

Viết một bình luận