VN88 VN88

Gã đàn ông hung tợn và dâm dục

Dĩ nhiên là rất khó khăn Liên Cơ mới có thể nói được ra những lời dâm loạn này. Nàng thân là Vương hậu mà phải quỳ mọp xuống xin tên loạn thần phản tặc làm cái trò gieo giống với mình hòng mong cứu con, còn nỗi nhục nhã nào lớn hơn thế. Liên Cơ định bụng sẽ làm cho gã họ Sĩ này mê mệt trên giường không có thời gian để nhận ra Thái Tử đã bỏ trốn. Và nàng dã thành công ban đầu bởi lúc này lửa dục trong lòng Sĩ Kỳ đã bốc lên tới tận đỉnh đầu. Gã thầm nghĩ dù gì Thái Tử cũng đang nằm trong nôi kia đâu thể có cánh mà bay mất được, nàng Liên Cơ nõn nà thì đang ở trước mặt gã. Gã tính sau khi chiếm đoạt thân xác nàng rồi mới giết thái tử sau, đôi mắt gã loé lên ánh dâm dục rồi gã bật cười khi nghĩ đến cảnh gã giết Dự Văn sau khi ân ái với Liên Cơ, gã sẽ làm cho nàng mất cả chì lẫn chài. Nghĩ đến đây, gã lao về phía nàng như một con hổ đói, chực vồ lấy thân hình nõn nà ngồn ngộn sau làn vải mỏng đang phô bày ra trước mắt.
Chiếc áo ngủ mỏng manh không thể giúp cho Vương Hậu Liên Cơ chống đỡ lâu hơn trước gã đàn ông hung tợn và dâm dục, y xé rách toác phần trên chiếc áo để lộ ra phần ngực trắng nõn nà cùng hai bầu vú trắng ngần vươn cao ngạo nghễ của Liên Cơ. Họ Sỹ áp ngay cái mồm hôi hám vào hai núm vú nhỏ xinh màu hồng tươi của Liên Cơ mà mút chùn chụt. Vốn dĩ gã đã mơ tưởng tới nàng từ rất lâu rồi, và nay ước mơ ấy đang trở thành sự thực. Sỹ Kỳ hấp tấp tự lột hết bộ áo giáp dính đầy máu tươi đang mặc trên người cho tới khi trên người gã chỉ còn lại cái khố nhỏ không đủ để che cái vật dị hợm đang phồng lên thành một đống giữa hai chân. Liên Cơ thật sự hoảng sợ khi cặp mắt nhung huyền của nàng bị buộc phải chứng kiến cái của nợ ấy của họ Sỹ. Nó đen đúa và đang co giật, cái đầu khấc màu đỏ tím chỉa ra trông thật bỉ ổi.

Liên Cơ đau đớn vô cùng, nàng chỉ muốn cắn lưỡi tự tử để tránh phải chịu nỗi ô nhục này nhưng nàng không dám khóc lóc vì sợ gã họ Sỹ phát hiện ra trong chiếc nôi đặt giữa phòng không phải là Thái Tử con trai nàng. Cái áo ngủ bị lột hoàn toàn ra khỏi người Liên Cơ, cả nàng và gã họ Sỹ giờ đều đã trần truồng không có mảnh vải nào trên người. Sỹ Kỳ vừa bú mút liếm láp khắp thân thể nàng đoạn bế thốc Liên Cơ về chiếc giường mà vốn dĩ trước giờ nàng và Tiên Vương luôn dùng để hành lạc. Gã cười sung sướng ha hả, con cặc chỉ chờ đến đúng lúc này để đút vào cửa động thiên đường của Liên Cơ, người đàn bà mà vốn dĩ sinh ra chỉ để dành cho một người đàn ông duy nhất. Có điều, giờ gã đã đè ngửa người đàn bà ấy trên giường với tất cả sức nặng của một gã võ tướng.

Nếu như trước đó một tuần trăng, có lẽ không một ai dám tin được cho dù có được tận mắt chứng kiến cảnh tượng nơi Ngô Cung ngày hôm nay. Trên chiếc long sàng vốn chỉ được dành riêng cho Ngô Vương, Sỹ đại tướng quân đang bày ra cuộc truy hoan cùng người Vương Hậu mới trở thành goá phụ chưa lâu. Sỹ Kỳ vừa ra sức hà hiếp người đàn bà tội nghiệp vừa cất tiếng cười đắc thắng, giấc mơ mà bao nhiêu năm qua gã ấp ủ giờ đã trở thành hiện thực. Hắn đã phải chờ đợi giây phút này quá lâu bởi cái bóng của Tiên Vương quá lớn, chỉ đến giờ khi cái lão Ngô Vương đáng ghét đó qua đời Sỹ Kỳ mới có thời cơ để biến giấc mộng của bản thân trở thành hiện thực. Gã hiểu cái giờ phút mà gã thâu tóm tất cả quyền bính đã đến thật gần, không chỉ là kẻ quyền dưới một kẻ trên muôn người mà giờ là lúc để gã bước lên đỉnh cao tột cùng của quyền lực. Ngai vàng ngô Vương giờ họ Sỹ đã có thể cảm nhận được thấy trong bàn tay, như thể gã đang sờ vào nó, được ngồi trên nó và ngắm nhìn đông đảo quần thần quỳ mọp xuống đất hướng mặt về hắn mà hô vang ” Vạn Tuế “. Sỹ Kỳ cất tiếng cười dài, tiếng cười của gã không những không bị chìm lẫn vào những tiếng la hét ồn ào bên ngoài tẩm điện của Vương Hậu mà ngược lại, những thanh âm rung bần bật xuất phát từ cổ họng gã càng khiến cho không gian đậm mùi chết chóc. Họ Sỹ cười như một thằng điên, không phải chỉ vì cảm giác của kẻ chiến thắng mà hơn hết là gã đang tận hưởng cảm giác mê li khi được dầy vò thân xác của Liên Cơ, người đàn bà mà Ngô Vương hết mực sủng ái. Chưa bao giờ trong lúc hành lạc họ Sỹ lại tìm thấy được những cảm giác sung sướng Đế Vương tột cùng khoái lạc đến vậy. Chiếm được đất nước từ tay kẻ mà gã mang nỗi hận bao năm qua, giờ lại chiếm nốt cả người đàn bà của lão, còn gì khiến Sỹ Kì sung sướng hơn nữa. Gã thúc mạnh bụng dưới đập vào người Liên Cơ trong lúc nàng chỉ biết cố nén nước mắt chịu đựng trò chơi dâm ô của kẻ phàm phu. Giờ thì gã là chủ của Ngô quốc, của cung điện, của Vương tộc và là chủ của cả tấm thân ngà ngọc của nàng. Ở chốn thâm cung này tất cả ba ngàn mỹ nhân mà nàng cũng chỉ là một trong số đó đều có nghĩa vụ và bổn phận phải hầu hạ thân xác cho Ngô Vương cũng như đem lại cho người những vui thú khoái cảm của một người đàn ông.

Kể từ lúc được tiến cung năm mười sáu tuổi và chỉ là một tỳ nữ thân phận thấp kém ở Hậu Cung, Liên Cơ đã được những người cung nữ già lão luyện chỉ dạy cho tất cả những thủ thuật hòng làm đẹp lòng cho người đàn ông giao phối cùng mình. Tất cả ba mươi sáu tư thế giao hợp cũng như những kiểu bú cặc mút dái để đưa cả nàng và người đàn ông vào cõi thiên thai đầy hoa thơm cỏ lạ Liên Cơ đều buộc phải thuộc lòng trong tâm trí. Và cũng đã không ít lần Liên Cơ đem những gì nàng được học năm xưa giở ra để hầu hạ cho Tiên Vương và cả hai cùng được hưởng những phút giây cùng cực của sung sướng hoà hợp. Tuy có trong tay ba ngàn mỹ nữ chốn hậu cung, tất cả đều là giai nhân tuyệt sắc và sẵn sàng làm tất cả mọi trò trên giường khi được ra lệnh, tuyệt đối không dám chống lại nhưng Ngô Vương Dự Kha chỉ thực sự sủng ái một mình Liên Cơ. Có lẽ bởi giữa Ngô Vương và nàng có mối mối lương duyên tiền định, nhất là trong chuyện chăn gối. Không bao giờ biết đòi hỏi ân sủng hay nũng nịu quá đáng, Liên Cơ luôn ân cần chăm sóc cho Ngô Vương những lúc tan buổi chầu trở về, đem lại cho ngài sự bình yên khi đã quá mệt mỏi với những chuyện chính sự và tấu chương. Sự chủ động trong một chừng mực nào đó khiến cho mỗi lần Tiên Vương hoa bướm với nàng đều cảm thấy thực sự thích thú và say sưa đắm mình vào bể dục nàng bày ra trước mặt ngài.

Lần này thì gã đàn ông đang hành lạc cùng nàng cũng vậy, cũng như Tiên Vương, gã cũng không thể nào cưỡng lại những cám dỗ to lớn của tấm thân nõn nà như được đúc bằng ngọc bằng ngà của Liên Cơ. Những động tác thuần thục của họ Sỹ chiếm hữu thân thể trần truồng ấy như được trợ giúp cổ vũ bởi những tiếng la hét chém giết bên ngoài của binh tốt họ Sỹ giờ này đã chiếm cứ lấy Ngô Cung, tiếng la hét thất thanh của đám thái giám và cung nữ đang bị chém giết và hãm hiếp không nương tay. Chưa bao giờ Liên Cơ phải hầu hạ một gã đàn ông khác ngoài Tiên Vương, trước giờ nàng luôn tâm niệm tấm thân ngàn vàng của nàng suốt một đời này sẽ chỉ thuộc về một mình Tiên Vương vậy mà lúc này nàng đang thất thân với gã họ Sỹ, lại chính là kẻ đã chiếm cả đất nước của họ Dự và dìm nó vào biển lửa biển máu. Chưa bao giờ Tiên Vương hành hạ nàng theo cách mà gã họ Sỹ đang làm với nàng, gã đè ngửa nàng ra trên long sàng khiến cho người Vương Hậu cả đời được nâng niu yêu chiều suýt chút nữa thì chết vì ngộp thở. Liên Cơ không nén nổi ho sặc sụa khi họ Sỹ không ngừng đút cái vật quái gở ấy vào trong người nàng như một kiểu tra tấn khiến người đàn bà đau đớn nhất. Nàng chỉ biết kìm nén nước mắt không dám ho he để mặc tình cho họ Sỹ chiếm đoạt nàng. Gã vừa địt nàng theo cách của một gã võ tướng, thô lỗ và bỉ ổi, không thèm chú ý chút gì đến cảm xúc của người đàn bà mà chỉ hòng đem đến sung sướhg cho bản thân mình. Giờ điều mà Liên Cơ lo lắng nhất không phải là việc tấm thân của mình bị họ Sỹ làm cho ô nhục mà điều nàng quan tâm là việc làm sao kéo dài được thời gian, cơn chăn xô gối lệch cùng họ Sỹ càng lâu thì Thái tử Dự Văn con trai nàng sẽ càng có thêm nhiều thời gian để chạy trốn đến nơi an toàn. Chỉ sợ đến lúc chán chê tấm thân của nàng thì họ Sỹ sẽ quay sang con trai nàng và sẽ phát hiện ra dưói tấm chăn bông kia chỉ là một chiếc gối còn thái tử đã chạy khỏi cung. Chính vì vậy Liên Cơ thay đổi một cách đột ngột thái độ của nàng, ngay bản thân nàng cũng không thể ngờ được việc một thân gái yếu ớt như nàng lại có thể hất gã võ tướng đang hì hục thì thụt trên bụng nàng lăn về một phía. nàng muốn làm một cái gì đó cho gã họ Sỹ thêm hứng tình nhưng bao nhiêu nỗi cay đắng và căm phẫn cùng với tâm trí luôn hướng về đứa con trai đã ngăn không cho Liên Cơ nở cùng gã nụ cười đưa tình dâm dật nào đó.
– Xin Sỹ đại nhân dừng tay cho thiếp được thở một chút, ngài làm cho thiếp suýt nữa thì chết dưới tay ngài. Không biết đã biết bao nhiêu người con gái yếu đuối như thiếp vì ngài mà phải chịu cảnh ngọc nát châu trầm rồi đây.

Liên Cơ nói và bàn tay nàng ngượng ngùng lần sờ xuống bên dưới háng của gã, chạm vào cái vật khủng khiếp vừa mới tuột ra khỏi cửa mình của nàng. Không phải là lần đầu tiên nàng được sờ tay vào cái vật ấy, nhưng áo với của Tiên Vương thì cái của họ Sỹ không những dài hơn mà nó nóng hổi và rất cong, cái đầu khấc tím bầm hằm hè như bực tức vì đang được đánh chiếm cửa động của nàng lại bị kéo tuột ra.
– Nàng thấy của ta so với của cái lão già Tiên Vương thì hơn đứt chứ hả ? Đàn bà vào tay ta thì luôn được sung sướng đến tột cùng. nàng ráng chiều chuộng hầu hạ ta,khi đăng ngôi ta vẫn sẽ giữ nàng làm Vương Hậu, vẫn làm mẫu nghi thiên hạ.
– Thiếp đa tạ Sỹ đại nhân, giờ để thiếp chăm sóc ông tướng con của ngài nhé.

Miệng nở nụ cười như hoa hàm tiếu lúc vào xuân song trong lòng Liên Cơ như có trăm ngàn nhát dao đang đâm vào tim gan dày vò nàng. Ngay bản thân Liên Cơ cũng chỉ biết tự mắng chửi mình vì ngay cả với Tiên Vương mà nàng hết mình yêu quý nàng cũng chưa bao giờ dám buông những lời dâm dật của bọn thị dân hạ tiện như vậy lúc ân ái. Có lẽ chính bởi gã đàn ông đang chiếm đoạt nàng cũng chỉ là một kẻ hạ lưu không hơn kém vậy nên nàng nói ra những lời đó là rất phù hợp với gã. Đầu ó Liên Cơ lúc này chỉ hoàn toàn nghĩ đến đứa con trai đang trên đường chạy trốn của mình, hoàn toàn không để ý chút gì đến việc mình đang dần cúi đầu xuống, chiếc miệng xinh xắn mở to dần ngậm lấy cái vật đen đúa của họ Sỹ đút vào. Trong đời nàng, đây là cái vật bẩn thỉu nhất trước giờ được đút vào trong mồm nàng, mùi vị tinh khí nơi đầu khấc rỉ ra cùng cái mùi đàn ông nhớp nhúa chút nữa khiến Liên Cơ nôn oẹ. Mồ hôi và tinh khí có lẽ từ những lần hành lạc trước vẫn còn lại nơi thân cặc họ Sỹ, vốn dĩ có lẽ đến cả tuần trăng bận bịu với việc điều binh khiển tướng nổi loạn tiếm quyền, chẳng màng đến việc vệ sinh hay tắm rửa, càng khiến cho cái vật đàn ông của gã có cái mùi khó chịu đến vô cùng.
– Bú đi, nút mạnh lấy….đó vậy đó, nàng làm khéo lắm, làm cho ta thích thú rồi ta cũng sẽ sủng ái nàng.

VN88

Viết một bình luận