“Anh không thể nói đó là việc làm đúng hay sai. Chỉ có em và mẹ em mới có thể trả lời được câu hỏi đó. Dù sao đi nữa thì anh vẫn yêu em. “
“Cám ơn anh “Liên nhìn thẳng vào mắt Phúc, hít một hơi dài rồi nói tiếp “Cũng từ đó mẹ em không còn quan hệ tình dục với người đàn ông nào khác nữa. Nhưng cách đây một năm mẹ em gặp một người đàn ông đàng hoàng, đứng đắn, có công ăn việc làm vững chắc rồi hai người yêu nhau. Một hôm mẹ em nói với em là chúng ta không nên tiếp tục cuộc sống chung này mãi, nên đã gửi em về học ở Cần Thơ. Mặc dầu vẫn yêu em nhưng mẹ cũng không cho em biết tên của ông chồng và ngày hôn lễ của hai người em cũng không được dự. Mẹ em vẫn gửi tiền và thư cho em đều đặn. Bà nói bà vẫn thương em nhưng bà rất xấu hổ về những hành động đã qua. Sáng nay em gọi điện cho mẹ thì thấy bà khóc và cho biết mặc dầu bà đã hy sinh tình mẹ con để sống hạnh phúc với chồng, nhưng ông ấy đã phản bội bà, đi theo một cô tình nhân trẻ đẹp khác. “
Nghe Liên tâm sự về hoàn cảnh của mẹ con nàng, Phúc động lòng trắc cẩn vì chính chàng cũng giống ông dưọng của Liên, mặt chàng nhợt tái “Chia buồn với em. Anh tự nghĩ không biết anh có sai lầm hay không, anh vẫn yêu Loan mà cũng yêu em không kém. Anh đã làm Loan buồn, không biết tính sao đây ? “
“Anh vừa nói Loan nào ? “
“Loan, vợ anh “
“Bà ấy là Trần Thị Quỳnh Loan phải không ? “
“Đúng rồi, Vợ anh là Trần Thị Quỳnh Loan. Em quen bà ấy hả ? “
“Vâng, bà ấy chính là mẹ em. “
“Nhưng em họ Nguyễn mà ? “
“Như em đã nói, người đàn ông tốt bụng đã giúp mẹ con em, nhận em là con nuôi nên em mang họ ông ấy “
Thình lình chuông điện thoại reo vang, Phúc vội vàng chụp ống nghe.
“Hello “
“Hello Loan. Anh đây, Phúc đây “
“Oh Phúc, chúng ta có thể nói chuyện với nhau được không ? “
“Được em ạ. Chúng mình có nhiều chuyện để nói, nhiều hơn em tưởng đấy. Anh yêu em lắm…..”
“Thật không anh ? “
“Thật em ạ. Chưa bao giờ anh yêu em hơn lúc này. “
“Anh chưa rõ em thật sự là ai, nên anh đã tìm thú vui với người khác phải không ? “
“Không, anh rất yêu em. Xin lỗi em. Đó là lỗi lầm của anh. Anh không muốn làm em đau lòng “
“Anh có định trở về nhà không ? “
“Có, nếu em cho phép “
“Vâng. Anh về nhé. Xin lỗi anh. Vì quá yêu anh, em mới ghen, nên có thái độ bất nhã với anh. Đừng giận em nhé. Em yêu anh. Tha lỗi cho em “
Phúc gác điện thoại. Nghe cuộc đối thoại của hai người, Liên vui mừng, biết mẹ yêu Phúc và cũng còn yêu mình, thì cuộc tình tay ba sẽ được giàn xếp một cách ổn thỏa, liền quay số điện thoại gọi mẹ.
“Mẹ, con đây, Liên đây “
“Liên hả, khỏe không con ? “
“Con ngoan của mẹ khỏe lắm. Tối nay con đến gặp mẹ nhá ? “
“Việc gì đó con ? “
“Chuyện không thể nói trên điện thoại được “
“Mẹ rất yêu con, nhưng lúc này mẹ không thể gặp con ở nhà được. “
“Nhân dịp nghỉ lễ, con về thăm mẹ, con đã về đến gần nhà rồi “
“Mẹ khó nói quá, mẹ kẹt là chồng mẹ đã sắp trở về nhà, mẹ không muốn con gặp ông ấy “
“Con nghĩ, nếu con gặp ông ấy thì có sao đâu vì con là con của mẹ mà “
“Mẹ yêu con lắm. Thôi, đành vậy, con cứ về gặp mẹ càng sớm càng tốt “
Liên gác máy, mỉm cười, sửa soạn hành lý của cả Phúc và Liên đem ra xe. Phúc lái xe đưa Liên về gần nhà, dừng lại, để một mình Liên gõ cửa vào nhà trước.
Loan mở cửa với con mắt xung húp, đỏ ngầu, nhưng vẻ đẹp giảm xút không đáng kể. Loan đảo mắt, nhìn quanh con đường trong khi kéo Liên vào nhà và đóng cửa ngay lập tức.
“Mẹ. Con muốn nói chuyện với mẹ “
“Mẹ biết. Nếu có thể, con hãy ra ở khách sạn, ngày mai chúng ta sẽ gặp nhau và nói chuyện ở đó. “
“Con muốn nói chuyện với mẹ, rồi sẽ ra ở khách sạn trước khi ông ấy về. Mẹ đừng lo. Con không làm mẹ mất mặt với ông ấy đâu. Mẹ để con chải đầu cho mẹ, đừng để cho ông ấy thấy mẹ đầu bù, tóc rối như thế này. “
Loan cảm động về lòng yêu thương, săn sóc của con nên đi đến quyết định “Mẹ không cho con ra ở khách sạn nữa. Đến lúc này mẹ phải cho ông ấy biết rõ sự thật về mẹ. Sống trong sự dối trá mẹ đau lòng lắm “
Sau khi chải đầu và trang điểm xong, Liên hỏi “Mẹ mặc cẩu thả thế này thì dễ mất chồng lắm. Con có mấy bộ đồ khêu gợi chắc mẹ mặc vừa. Mẹ phải mặc để đón ông ấy trở về. Để con giúp mẹ tân trang lại, làm cho ông ấy mê mẹ, hết nhòm ngó đến người khác. “
Liên cởi áo và nịt ngực của mẹ, đứng nhìn và khen “Mẹ còn đẹp lắm “Hai tay Liên xoa lên bờ vai, vuốt xuống cánh tay, vòng ra phiá bụng Loan.
“Không…..Đừng làm vậy…Liên…”
Liên cúi xuống hôn lên gáy Loan, tay từ bụng tiến lên nắm hai bầu vú săn cứng của mẹ, ngón tay cái và ngón trỏ mân mê hai đầu vú.
“Ngưng lại….Liên…đừng tiếp tục những việc làm sai trái ….”
“Nhưng mẹ thích, con thích. Tại sao lại là sai trái khi chúng ta chỉ làm những gì mang lại nhiều khoái cảm hơn mà thôi. Không ai bị thiệt hại. “
“Phúc sẽ không yêu mẹ, nếu ông ấy thấy mẹ con mình trong tình trạng này. “
“Ông ấy yêu mẹ nhiều hơn là mẹ nghĩ. Con không tin ông ấy sẽ hết yêu mẹ khi biết mẹ con mình yêu nhau “
Liên cởi quần Loan để trật chiếc quần lót bằng vải cũ kỹ. “Oh, mẹ mặc chiếc quần lót xưa quá, ông Phúc không bỏ đi luôn là may mắn cho mẹ lắm đấy “
Đã hai tuần lễ vắng chồng, thiếu những vuốt ve âu yếm nên Loan không còn kháng cự, để Liên cởi nốt chiếc quần lót.
“Đã lâu, con không được thưởng thức hương vị cái lồn ngon lành này. Hôm nay con phải nếm thử xem còn ngon như xưa không “