VN88 VN88

Em ngoạm lấy đầu cặc mút bú say sưa miệng không rời cực dâm đãng

Rồi không đợi thằng Kiệt trả lời, nàng đi vào toilette. đóng cửa lại thở cái phào. “không biết nó biết mình biết không đây” nàng nghỉ. Bên ngoài thằng Kiệt cũng chưa hoàn hồn, bổng nó nghỉ tới điều gì nó mở cửa phòng Lan nhìn vào. Nó tái mặt:cái khuông hình đang nằm trên đầu tủ. Như vậy là má nó đã chứng kiến từ đầu đến cuối cái chuyện nó chơi dì nó trong phòng khách nhưng má nó làm bộ như không thấy gì hết. Nó chắc chắn như vậy.

– Mầy nói thiệt hả? Kiệt hỏi thằng Hùng, vừa hỏi nó vừa gắp miếng phở bỏ vô miệng. Hồi sáng nầy thằng Hùng phone nó rủ nó đi ăn phở, cái gì chớ ăn phở thì thằng Kiệt chịu liền, như đại đa số người việt, nó mê phở, ít ra mỗi tuần phải có tô phở vô bụng nó mới cảm thấy thoải mái, kèm theo một cái phin sửa đá nửa xong rồi thì chơi một điếu thuốc vô thì còn gì bằng. Đối với nó nhứt đ… nhì ăn phở hay nhứt ăn phở nhì đ…. Những cái còn lại chỉ là thứ yếu.
– Tướng tao giống nói chơi lắm sao? Thằng Hùng cau mặt gắt.
– Tao chỉ hỏi vậy thôi, không cần nổi nóng mau vậy chứ mậy. Rồi mầy tín sao hả? Ở với ông già hay bà già?
Giọng thằnh Hùng dịu lại:
– Tao cũng chưa quyết định, nhưng tao thấy tao hợp với bà già tao hơn, có lẽ tao ở với bả. Hơn nửa ông già tao ở chung với con ghẹ nhí của ổng, tao có chịu chưa chắc ổng chịu mà. Tao nói có đúng không?

Thằng Kiệt gật gù ra vẽ hiểu biết, tán đồng ý kiến của thằng bạn. Hùng là cháu của Huân, con rể bà Tư, cũng trạc tuổi nó. Huân chỉ có một người chị, tức là má của thằng Hùng, thằng Kiệt mỗi lần gặp thì nó gọi dì Thảo. Thật ra chẳng có bà con gì, nó gọi dì chỉ tại bởi chị của Huân đồng trang lứa với má nó, hơn nữa lại là má của thằng Hùng nên nó cứ gọi dì cho thân mật. Đã từ lâu nó nghe phong phanh ba thằng Hùng có bồ nhí, thật ra có lần nó đi dưới phố thấy ba thằng Hùng xà nẹo với một cô coi cũng được đỉ lắm, chừng hai bảy hai tám thôi cũng không phải nhí đâu nhưng so với ba thằng Hùng thì quả là nhí thật, Ba thằng Hùng dù sao cũng xấp xỉ 50 rồi, tuy tướng tá coi phong độ ông già lắm nhưng không biết có còn đủ gân cốt để hầu hạ con bồ nhí hay không. Chắc có lẽ ông là kép sộp rồi, dù sao cũng là kỷ sư kỷ siếc gì đó lại làm việc cho chính phủ, thiếu gì tiền… Đố với thằng Kiệt, dì Thảo mới là hết sẩy tuổi cở má nó, tướng lại sang và đẹp nửa, thân hình thì khỏi nói, nghỉ tới là thằng nhỏ… ngóc lên liền. Nó không hiểu sao ba thằng Kiệt ngu vậy..
– Hai tuần tới tao đi Chicago nghỉ hè bên nhà bà dì, qua hè mới về.
– Mầy đi với má mầy hả?
– Đâu có, bả đi sau, tháng bảy bả mới lấy vacation, tao đi trước bả một tháng. Tụi mình chỉ còn học hai tuần nửa thôi là bãi trường rồi
mầy có đi đâu không?
Kiệt cười ruồi;
– Đi đâu? tiền đâu mà đi? tao đâu phải như mầy con nhà giàu. Tao phải đi làm hè kiếm thêm tí tiền xài đó anh hai.
Hùng xăng xái:
– Nè, đừng nói tao không chiếu cố anh em nhe mậy. Bà già tao đang kiếm người sơn lại căn nhà đó. Cậu Huân nói mầy rảnh rổi phụ việc sơn nhà cho ông bà già vợ cẩu nên tao có ý giới thiệu job nầy cho mầy với bà già tao. Mầy chịu không?
Hùng cả mừng:
– Được đó, tao sạc rẽ thôi, công việc bảo đảm đẹp, nhanh gọn. Chừng nào làm?
Hùng cười hô hố:
– Thì cũng phải từ từ chờ tao nói qua một tiếng với bà già tao chứ mậy, làm gì tươm tướp vậy, cái thằng…

Thằng Hùng không đợi tới lúc bãi trường, sáng vừa thi xong đợt chót thì chiều nó đã bay qua Chicago liền. Cái chuyện sơn nhà cửa cho má nó thì Ok rồi, má nó nói không thành vấn đề, dù sao má nó củng biết Kiệt mà. Thằng Hùng coi vậy mà hiểu biết lắm, nó nói:”tao biết mầy chưa có bằng lái lại đâu có xe, mà sơn tòan bộ cái nhà bà già tao tệ lắm cũng 20 thùng sơn, mầy đừng lo, bà già tao chở mầy đi mua sơn với bả. Như vậy ok chứ mậy. Nhớ để dành tiền khi tao về mầy đãi tao một chầu đó nhe. Thứ bảy nầy sau 10 sáng giờ mầy tới đi mua với bả đó nhe, nhớ đừng tới sớm hơn, bả nướng dử lắm “.

Bởi vậy hôm nay thằng Kiệt theo lời thằng Hùng nói. Nó tới trước cửa nhà bấm chuông thì củng mười giờ rưởi rồi. “Như vậy là ok, không trể củng không sớm. Chẵng mấy chốc Thảo ra mở cửa. Hôm nay nàng cũng dậy sớm hơn một chút, vừa thay đồ xong thì thằng Kiệt tới. Cái quần Jean bó sát người cộng với cái T Shirt màu xanh làm Thão trông trẻ đẹp ra nhất là dưới ánh mắt của thằng Kiệt. Nó chưa kịp nói gì thì Thão đã nhanh miệng:
– Vào đi Kiệt, dì cũng vừa mới thay đồ xong. Uống ly café xong rồi mình đi. Kiệt ăn sáng chưa?
– Trước khi đi cháu có làm tô mì gói rồi, dì cứ thong thả, cũng vẫn còn sớm. Kiệt đáp.
Thảo cười :
– Không cần phải mắc cở đâu nhe. Cứ coi đây là nhà của cháu vậy.
– Cháu không ngại đâu, khi cần ăn uống gì cháu nói liền, chỉ sợ tủ lạnh nhà dì thiếu cho cháu ăn thôi. Kiệt cười mỉm chi đáp.
Tuy đã có dịp nhiều lần gặp mỗi khi Kiệt tới nhà tìm Hùng nhưng ít khi chuyện trò, chỉ là thưa gởi qua loa. Hôm nay Thảo thấy cậu thanh niên nầy củng hoạt bát lắm. Nàng càng có thiện cảm hơn:
– Má cháu, chị Lan vẫn khỏe chứ? má có thường đi đâu chơi không?
Thằng Kiệt cũng cãm thấy thân mật hơn, nó dường như tâm sự:
– Má cháu ít đi đâu lắm, có điều hôm nay dì hỏi tới thì má xuống Québec hồi sáng nầy thăm dì ba, thứ hai mới về. Rồi nó nghỉ tới cái chuyện má nó thấy nó và dì Tư nó làm cái chuyện con heo. Hai ba ngày nay thái độ của má nó hơi kỳ kỳ, nó biết là má nó thấy rỏ nhưng nhứt thời nó chưa biết phải làm thế nào.
– Vậy sao, vậy là Kiệt ở nhà một mình, sướng rồi, tha hồ làm loạn. Có dẩn bạn gái về không. Thảo vừa nói vừa nhìn nó nheo mắt như trêu chọc.
Cái lối chuyện trò của Thảo làm thằng Kiệt cảm thấy thoải mái, bao nhiêu dè dặt lúc ban đầu dường như tan biết hết:
– Nếu Kiệt có bạn gái thì đở rồi, đâu cần phải đúng lúc hôm nay Kiệt tới đây sơn nhà, Kiệt phải ở nhà làm loạn chứ. Rồi nó cười, Thảo cũng cười theo. Hai người cảm thấy hợp khẩu. Thảo cảm thấy vui ra, thằng Kiệt cảm thấy phấn khởi hơn, nó len lén nhìn hạ bộ của Thảo, cái quần Jean bó sát ôm cái mông no tròn, khêu gợi. Cặp ngực củng to lắm và hình như vẫn còn săn lắm đang ẩn hiện sau cái TShirt… Nó không dám nhìn lâu chỉ thoáng một chốc nó sợ Thão biết nó đang nhìn lén thì bỏ mẹ… Nhưng nó có biết đâu đã muộn… Cái nhìn của nó chỉ thoáng qua thôi nhưng không tránh được cặp mắt của Thảo, “cậu nhỏ nầy cũng dữ nhe”nàng nghỉ trong bụng. Đối với Thảo đây không phải là lần đầu bọn nhóc nhìn nàng với vẽ thèm khát, nàng thừa biết mình cũng có nét lắm, thừa sức thu hút, xưa kia nàng rất yêu chồng, yêu gia đình, nên chưa bao giờ có cái ý nghỉ ngoại tình, nhưng cuối cùng nàng lại được cái gì? Mấy đêm rồi Thảo suy nghỉ nhiều, nàng tức không phải vì chồng bỏ mà là tức vì tại sao mình không tiên hạ thủ vi cường: bỏ chồng trước có phải hay hơn không? Nhưng bây giờ cũng chưa muộn màng, nàng vẫn còn trẻ chán, vừa bước qua 40 mới vài tháng thôi. Người ta nói ở cái tuổi nầy thì cuộc đời mới thật sự mới bắt đầu quả thật không sai. Thảo cảm thấy mình không còn bị bó buộc vì gia đình nửa, thằng Hùng cũng đã lớn rồi, mình phải lo cho mình mới được, cuộc đời ngắn ngủi lắm. Nghỉ vậy nên nàng cảm thấy yêu đời hơn và phấn chấn hơn. Cái việc đầu tiên cần làm là xoá tan cái củ, càng nhiều càng tốt và cái việc đầu tiên là tân trang lại cái nhà, làm cho cái nhà mình mang một sắc thái mới của một cuộc đời mới… Thảo nhìn thằng Kiệt, đã nhiều lần rồi nó lại nhà chơi với con nàng nhưng bây giờ nàng mới có dịp nhìn kỷ nó:dóc người dong dõng cao lại đô con nhưng không thô kệch như mấy thằng vai u thịt bắp khác, nét mặt cũng điển trai lắm. Nàng mỉm cười…
– Dì Thảo cười gì vậy? Hùng nhìn nàng hỏi.
Thảo nói dóc nịnh thằng nhỏ:
– Dì thấy Kiệt cũng giỏi dang lắm đó chớ, biết đi làm kiếm tiền túi xài rồi, thằng Hùng thì khác hẳn, chỉ biết xài tiền nhà thôi.
Thấy Thảo khen mình như vậy, thằng Kiệt phấn khởi lắm nhưng cũng biết khiêm nhượng nói giúp cho bạn:
– Không phải đâu, hồi xưa khi ba cháu còn sống cháu cũng như thằng Hùng thôi, không biết cái gì hết. Sau nầy qua đây rồi thì cái gì cũng phải làm lấy. Riết rồi quen…
Thảo bổng tò mò hỏi:
– Ngoài cái việc sơn nhà Kiệt còn làm gì nữa?
Thằng Kiệt chỉ chờ có vậy, nó nói:
– masage dì Thảo, cháu làm massage có thớ lắm nhưng chỉ là để cho vui thôi chứ nghề ngổng gì. Tại cháu thích nên có học hỏi chút đỉnh..
Nó vừa nói vừa liếc nhìn Thảo. Thằng Kiệt mánh mun lắm, nó đang ra chiêu độc trong khi vẽ mặt thì làm như là ngây thơ lắm vậy. Khi nó nói câu nầy, trong thâm tâm nó chỉ hy vọng má thằng Hùng muốn thử tay nghề của nó thôi, nếu mà như vậy thì còn gì bằng. Nó đang thèm ôm cái thân hình đang đứng trước mặt nó, tuột cái quần Jean kia ra, cởi cái áo kia ra… Quả nhiên Thảo rơi ngay vào cái âm mưu của nó:nghe nó nói vậy Thảo trố mắt:
– Vậy sao? vậy thì dì phải thử tay nghề của Kiệt mới được đó.
Thằng Kiệt hồi hộp, mừng mừng nhưng nó thủng thẳng đáp:
– Vậy bửa nào dì thấy mệt mõi dì gọi cháu…
– Bửa nào là bửa nào? ngay bửa tối nay đi. Thảo nhanh nhẩu. bây giờ mình đi mua sơn, về, dì cháu mình dọn dẹp chút đỉnh chuẩn bị cho ngày mai rồi sơn. Tối nay Kiệt ngủ đây cũng được mà, phòng thằng Hùng đó. Kiệt không cần về nhà bú vú mẹ chứ hả? ụa quên nửa, mà chị Lan đã xuống Québec rồi. Thảo vừa nói vừa cười hì hì. Sao thấy có được không?
Thằnh Kiệt mừng run, kết quả ngoài tầm mong đợi của nó. Nó cười sung sướng:
– Dì Thảo nói sao thì cháu nghe theo mà.

Quả thật cái ngón nghề xoa bóp, tẩm quất đối với thằng Kiệt là nghề của chàng. Số là ngay cái đêm đầu tiên làm chủ được cái thân thể của Trinh thì thằng Kiệt nhận thấy biết rành cái ngón nghề nầy thiệt là có lợi, dể… dụ và dể… chơi đàn bà. Nó quyết chí tìm sư… học đạo:hể nghe ai có tay nghề là nó đi thử ngay, vừa thử vừa học lóm rồi thì về áp dụng với Trinh, thành thử ra chổ nào sướng, chổ nào nhạy cảm, làm thế nào để kích dâm, nó biết hết và rành sáu câu vọng cổ. Tối nay, nó sẻ trổ tài của chàng, nó mừng rơn, xúc động, hồi hộp, chờ trời tối… lòng dâm… gợn sóng…
Thảo từ phòng tắm bước ra, trên người nàng khoác một bộ đồ ngủ tuy không mõng manh nhưng qua dưới ánh đèn thằng Kiệt cũng thấy ẩn hiện các đuờng nét bên trong của cơ thể nàng. Nó không nhìn trực diện, làm như vô tư lắm vậy, mắt dán vô màn ảng Tv nhưng Thảo làm gì không qua khỏi cặp mắt của nó. Hồi nãy nó vừa tắm xong bây giờ thì đang nhâm nhi chai bia lạnh.
– Kiệt không mệt sao? Thảo hỏi.
– Dạ không cháu quen rồi, dì mệt lắm sao? dì cứ vô phòng nằm nghỉ đi, cứ để mặc cháu được rồi.
Thảo cười:
– Ê, nếu cậu nói vậy thì đừng quên tẩm quất cho dì đó, hồi trưa có nói rồi.
Thằng Kiệt chỉ chờ có vậy, nó tức thì đứng lên nói:
– Được mà dì, dì vào phòng đợi cháu một chút.
Thảo vào phòng mình, ngồi nơi bàn trang điểm hơi hồi hộp chưa kịp nghỉ gì thì thằng Kiệt đã bước vô trên tay cầm một cái túi nhỏ mà hồi chiều nầy trước khi mua sơn về nàng chở nó ghé nhà lấy. Nó nói tỉnh bơ:
– Dì phải nằm sắp xuống trên giường mới được. Rồi nó lấy cái khăn rộng bung ra chờ…
Thảo hơi ngần ngừ nhưng rồi nàng cũng nắm xấp xuống. Nàng chưa kịp vén áo lên thì thằng Kiệt đã phũ cái khăn lên mông nàng, không nói không rằng, nó vén áo nàng lên. Thằng Kiệt làm ra vẽ thản nhiên, nó thoa kem vào tay rồi ngồi xuống bên cạnh bắt đầu ra tay xoa bớp… Lưng Thảo trắng ngần, no tròn, bàn tay thằng Kiệt di động khắp lưng nàng, Thảo cảm thấy thoải mái. “thằng nhóc nầy quả thiệt có tay nghề”Thảo nghỉ bụng. Cảm giác thoải mái càng lúc càng gia tăng, bổng Thảo cảm thấy người run lên, hai má rân đỏ như người say rượu khi thằng Kiệt không hiểu vô tình hay cố ý chạm phải hai bên vú nàng… “không phải đâu, chắc nó chỉ vô tình thôi”nàng nghỉ… Chợt Thảo cảm thấy bàn tay xoa bớp của thằng Kiệt càng lúc càng di động về phía bên dưới mông của nàng thường xuyên hơn, rồi thì Thảo cảm thấy một nữa phần mông bên trên của nàng đang lộ ra… Tay thằng Kiệt không ngừng di động…

VN88

Viết một bình luận