Nhẹ nhàng nâng mình dậy, khúc dương vật của tôi tách ra khỏi lồn Thím, một khúc dương vật vẫn cương cứng to sù ướt đẫm tinh trùng và nước dâm thủy của thím hoà quyện vẫn giương cao, vẫn chỉa thẳng lên trời khi tôi nằm ngửa trên giường. Thím xoay người với chiếc khăn dưới chiếc gối lau khúc dương vật của tôi. Ôi thật tuyệt vời! Thím lau mới điệu nghệ làm sao, Thím lau mà tôi cứ ngỡ thím đang âu yếm, đang vuốt ve để cái tê tê, cái đê mê sau một cuộc phóng tinh như được cộng hưởng, cộng hưởng lên để tôi lại bước vào cái đê mê, cái đê mê đến tột đỉnh. Tôi rùng mình để thím phải ngước lên nhìn tôi.
– Sao thế anh?
– Tuyệt vời quá! Em làm anh sướng quá … Sướng rùng cả mình đấy thôi … Mà em hôn nó đi, để anh được xuất tinh lần nữa trong miệng em … Thủy nhé!
– Ứ ừ! Tham thế … Mà em đã được ngậm Bé By của anh đâu! Phải để cho em được hưởng cái cảm giác đó chứ!
Rồi! Cái cảm giác tê tê ấy chạy rần rần từ thằng nhỏ của tôi lan tỏa khắp người trong cái cộng hưởng, cộng hưởng sau cuộc phóng tinh từ miệng Thím đang mơn chớn, đang âu yếm vuốt ve trên thằng nhỏ để tôi đi vào chốn hoan lạc trong quên lãng tất cả.
Bạn biết không? Đêm đó sau cuộc lên tiên bằng cuộc phóng tinh đầy trong miệng thím tôi, Thím còn tiếp đưa tôi lên đỉnh vu sơn bằng đôi tay mơn man vuốt ve khắp người, bằng chiếc lưỡi diệu kỳ để thím liếm, thím quét, thím rê và bằng đôi bầu vú săn cương thím rê, thím trườn, thím cọ trên khắp người từ ngực xuống tới tận cùng đùi non và cả quanh thằng nhỏ nữa cho tôi cái cảm giác nóng ấm, cái tê tê lan tỏa. Tôi chỉ biết nằm yên, mắt lim dim chịu trận mà đê mê trong thiên đường tình ái.
Thế rồi! Dù mới đó thôi tinh trùng của tôi vừa xuất đầy trong lồn, trong miệng thím mà giờ đây nó lại giật giật, lại bắn lên khắp ngực thím những luồng tinh khí âm ấm, dù không nhiều, dù rây rớt nhưng nó cũng đủ để nhoe nhoét trên ngực thím ….
– Mệt không anh. Thôi! Mình thế thôi anh nhé …
* *
Trăng khuya đã ngả dần. Tôi và Thím lại trở về đúng nghĩa thím cháu với giấc ngủ vô tư.
Sáng hôm sau mọi người có công chuyện nên đi vắng hết chỉ còn lại tôi và thím ở nhà chăm sóc Bà.
Tôi và thím trong căn phòng, bên chiếc bàn bên cạnh giường Bà nằm bàn tay tôi lại lần tìm trên trái đào nguyên để mà nhâm nhi cái cảm giác ham muốn của thằng con trai. Một lúc thím tôi khẽ khàng:
– Lại muốn rồi hả? Cả đêm qua chưa đủ sao?
– Thủy tuyệt vời quá! Mãi mãi là không đủ.
– Ứ ừ! Tham thế. Bây giờ ban ngày mình không thể như đêm qua được! Để Thủy mút, anh xuất trong miệng Thủy nhé…. Mà anh phải canh chừng mọi người đấy.
– Thủy chiều đưa cháu “Yêu” của Thủy đi! Nứng quá Thủy ơi!
– Ứ ừ! Gì mà dâm thế!
Miệng thì ứ ừ mà tay thím thì lần cởi khóa quần kéo thằng nhỏ của tôi ra ngoài – Một khúc dương vật cương cứng lại nằm trọn trong miệng thím, một khúc dương vật lại đón nhận cái tê tê trong đê mê từ miệng thím, một khúc dương vật lại nhả ra đầy miệng thím những dòng tinh khí nóng ấm, những dòng tinh khí tràn trề theo những nhịp giật giật …
Và những ngày sau nữa, nơi miền quê có cô em bên vợ của tôi với những cuộc tình bất tận. Xin được hầu các bạn trong những phần sau.
Tiếp theo
Buổi chiều, sau cái buổi sáng mà chỉ có tôi và thím ở nhà trông Bà. Mọi người lại về tập trung đông đủ quây quần bên Bà, em đưa tôi đi thăm họ hàng trong họ.
Người ta thường nói: “Bố đánh không đau bằng ngồi sau con gái”, nhưng tôi, tôi chẳng thấy đau chút nào, chỉ thấy tuyệt vời. Trên chiếc xe, tôi và em vi vu cái gió liu điu, cái nóng đất lửa miền trung càng làm cho con đường làng như dài hơn, vắng lặng hơn, tuyệt vời hơn với tôi. Ngồi sau em, bàn tay tôi mơn man trên đôi bầu ngực căng tròn, đôi bầu ngực rung rinh theo nhịp xe em chạy.
Em chiều tôi, em cho xe chạy thật chậm. Con đường chiều vắng lặng, bàn tay tôi lần qua lớp áo ấp chọn lên bầu vú em trong vòng tay ôm ghì.
Em! Em cho xe chạy chậm hơn nữa gần như muốn dừng lại. Ngả người về sau ngước nhìn tôi em nũng nịu:
– Nghiện rồi hả? Mới từ chiều tối qua đến giờ mà đã …
– Thì … Thì em tuyệt vời quá …. Gần em là anh thấy nao nao người …
– Ứ ừ … Mà để bên ngoài thôi, ngoài đường ai nhìn thấy thì chết … Để em đưa anh đi thăm mọi người đã …
Vâng! Tôi chỉ mơn trớn bên ngoài vậy thôi, trên con đường làng chiều hè vắng lặng. Cùng em tôi đi thăm mọi người trong họ, mỗi nhà chỉ mươi, mười lăm phút thôi mà trời đã vội ngả sang xế tà. Vẫn trên con đường làng thưa thớt người qua lại, em và tôi chầm chậm, vi vu trên chiếc xe em cầm lái. Còn tôi, bàn tay vẫn mơn man trên bầu ngực em căng tròn, rung rinh theo nhịp xe….
– Bây giờ mình đến nhà Lý anh nhé!
– Lý là ai vậy? Tôi nhẹ nhàng hỏi lại.
– Lý là cô em con gì bên mẹ cũng là bạn của em. Em và nó thân nhau như hình với bóng, chả giấu nhau chuyện gì!
Trên chiếc xe chạy chầm chậm, em chậm trãi:
– Anh biết không? Lý cũng trạc tuổi em mà sao cuộc đời nó lại buồn vậy!
Thế rồi em kể:
Hai năm trước Lý cũng như bao cô thôn nữ phơi phới tuổi xuân thì, cũng rung động, cũng nao lòng đến lặng người trước một tia nắng ban chiều với ánh hoàng hôn đỏ rực cuối chân trời buông mình trong sóng biển êm đềm. Nó cũng mơ, cũng rung động, cũng đỏ mặt khi bắt gặp ánh mắt người con trai nhìn trộm.
Phải nói rằng Lý là một cô thôn nữ khá xinh, là mơ ước của nhiều chàng trai trong làng ngoài xóm.
– Và anh biết không? Em hỏi tôi một câu hỏi không chủ định để dẫn dắt tiếp câu chuyện.
Một chàng trai xóm ngoài, nhà gần đường quốc lộ đến trồng “Cây si” trước nhà Lý. Họ quyến luyến nhau, mới chỉ 2, 3 buổi gì đó thôi. Chàng trai – Sau này cứ gọi là chồng của Lý – Ngồi trò chuyện trong nhà khi ra về, Lý tiễn chân ra cổng, vui chân họ đi bên nhau trên con đường làng vắng lặng, thanh bình. Câu chuyện với tình yêu chớm nở cứ níu kéo, níu kéo để họ bên nhau không rời. Trên con đường làng ấy bước chân họ như vô định, như định mệnh đưa họ đến rặng phi lao chắn sóng rìa làng.
Bất chợt, chàng trai ôm ghì và đặt môi lên môi Lý. Với Lý đó là nụ hôn đầu đời nên không biết phản ứng ra sao, chỉ ú ớ đẩy chàng trai theo một phản ứng tự nhiên, yếu ớt của người con gái:
– Ơ.. ơ .. Anh .. Anh đừng làm thế? Đừng …đừng …anh …
– Em .. Em .. Anh yêu em mà… Cho anh được tỏ tình với em bằng nụ hôn đầu đời này. Anh yêu em thật lòng mà.
Sau câu nói ấy, lại là vòng tay ôm ghì và nụ hôn lại quyện chặt trên bờ môi.
Lý chỉ còn biết trân người để đón nhận hay thụ động bỏ mặc cho nụ hôn trôi theo chàng trai thổ lộ tình yêu, lúc này Lý cũng không biết nữa.
– Thế rồi anh biết không? Em lại hỏi tôi một câu như vô định để tiếp nối cho câu chuyện em đang kể.
Ngay trong buổi tối đó thôi, cùng với nụ hôn là bàn tay, bàn tay của chàng trai lần xuống, lần dần xuống đôi bầu ngực trinh nữ của Lý. Còn Lý như một con sên yếu ớt, run rẩy trước cái táo bạo, cái dũng mãnh của người con trai.
Lý run rẩy, Lý yếu ớt, Lý đờ đẫn trước cái cảm giác của lần đầu ấy.