Thật đúng kịch bản, tôi tỏ ra một chút đăm chiêu trên khuôn mặt:
– Chiều nay … Chiều nay mình kẹt một chút …
– Chắc chị ghét bỏ em chứ gì … Nên chị không đi với em … Lan nhẹ nhàng hỏi lại.
– Không ! Chiều nay mình phải đến chỗ … Ấy một lúc, chiều nay chỉ mình anh …. ở nhà …
– Á ! Chị chiều anh ấy ghê ! Thế chị không dành cho em một lúc được sao ?
Một chút tỏ vẻ đăm chiêu, tôi tỏ vẻ miễn cưỡng
– Thế này nhé … Chiều nay em cho chị điểm hẹn đi khoảng 3h chiều chị đến.
Chiều đó đúng hẹn, tôi đến. Tôi đến với mái tóc tôi cố tình dùng tay bới để ngầm cho Lan biết tôi và anh vừa làm chuyện ấy.
Chiều tĩnh lặng, ly Cafe tý tách nhỏ, chậm rãi từng giọt, từng giọt.
Tôi và Lan mỗi người một tâm trạng, tôi thì “mang thính đi câu” còn Lan thì tìm đường đến mục đích của mình.
Nhâm nhi ly cafe đắng chiều tĩnh lặng, câu chuyện vòng vo, cuối cùng Lan cũng đưa ra được cái mục đích của mình, còn tôi, tôi cũng “rắc thính”, tôi tỏ ra rất thân tình với Lan, thân tình bạn gái “Con chấy cắn đôi” và rồi bên ly Cafe chiều ấy tôi đã kể cho Lan nghe chuyện làm tình của tôi và anh, chuyện tôi chiều anh với những pha ngoạn mục, với anh tôi luôn để cho anh thoải mái phóng tinh trong lồn tôi để anh được cảm nhận trọn vẹn cái cảm giác “Chốn thiên thai” mà không bao giờ biết “ăn độn” là gì. Hơn nữa tôi còn dùng miệng để mút, dùng tay để xóc, để vuốt cho anh xuất tinh trọn vẹn trong miệng tôi, để anh được hưởng cái thú ngắm nhìn tinh trùng của anh phóng nhoe nhoét đầy trên mặt tôi, trên ngực, trên đôi bầu vú tôi.
Nghe xong Lan không biết là ngỡ ngàng hay để nịnh tôi mà Lan đưa đẩy:
– Eo ơi ! Chị tuyệt vời thật đấy, chị chiều anh ấy thật hết mức.
– Thì … Yêu nhau mà … Còn hơn thế nữa cơ …
Tôi bỏ lửng câu nói và nhìn Lan như thăm dò, ánh mắt Lan đôi chút thẫn thờ. Tôi “Rắc thính” tiếp:
– Ngoài những điều ấy, Lan biết không ? Tôi lại bỏ lửng câu nói. Không để Lan trả lời tôi tiếp:
– Thỉnh thoảng để đổi gió cho anh, mình còn bố trí để anh ấy được hưởng cái cảm giác lạ ở người con gái khác …
– Thật vậy chị ! Chị thoáng thật đấy …
– Không thoáng đâu, ông ấy mà léng phéng thì có mà chết với mình … Ở đây là … có cả mình bên cạnh để cùng vui với anh ấy.
….
Ly Cafe đã gần cạn, Ly Cafe như vô tình trầm tư với tâm trạng của tôi và Lan.
Và sau những chuyện vòng vo ấy, Lan đã đồng ý để anh sẽ được “đổi gió” với Lan. Đổi lại Lan sẽ nhận được sự ủng hộ của tôi trong cái vòng đua, trong cái vòng xoáy của cuộc đời mà Lan đang phải theo bám.
Ngay trong tối đó, vẫn quán cafe chiều mà tôi và Lan đã ngồi, một mái lá cuối vườn, chúng tôi ngồi trong tĩnh lặng nghe ly Cafe nhỏ từng giọt, từng giọt ẩn hình trong mờ mờ từ những bóng đèn trang trí treo rải rác khiêm nhường ngoài vườn, đêm tĩnh lặng, gió hè nhè nhẹ mơn man. Sau vài tuần bông lơn mang tính xã giao ban đầu, tôi chủ động vào đề để Anh và Lan nhập cuộc.
Khi tôi chủ động kéo khóa, trật chiếc quần của anh xuống ngang đùi và bàn tay tôi, vâng bàn tay tôi mân mê để thức dậy thằng nhỏ của anh thì cái e lệ, cái rụt rè nữ tính của con gái “nhà lành” trong Lan đã mất. Thay vào đó là cái táo bạo, cái chủ động, không biết Lan chủ động vì cái điều mà Lan đang cần, điều mà Lan chấp nhận đánh đổi hay vì cái ham muốn muôn thưở của con người trước thằng nhỏ của anh đang hùng dũng vươn cao. Nhanh chóng, Lan trút bỏ xiêm y chỉ còn lại duy nhất chiếc áo ngoài với hàng khuy đã bật gần hết, ngồi lên lòng anh với đôi chân rộng mở vắt sang hai bên. Tay Lan cầm, Lan nắm khúc dương vật của anh mà xoe xoe, mà gẩy gẩy lên vùng nhạy cảm rồi Lan ke nó đúng tâm điểm, Lan nhấn xuống:
Ngả đầu về sau, ngực ưỡn lên tỳ đôi gò bồng đảo vào người anh, Lan khẽ rên “Úi a !” trong cái ngút ngàn của cảm giác mới lạ với anh.
Rồi ! Ở tư thế ấy, Lan nhấp, Lan day, Lan uốn éo trong điệu nhạc “Úi a” du dương để đưa anh và Lan vào chốn thiên đàng tình ái.
– Tuyệt vời ! … Tuyệt vời quá … Anh ra đây em ơi ! …
Trong cái đê mê đến tận cùng của cảm giác mới lạ với Lan, Anh tỉnh táo hay anh nói theo bản năng để cho Lan biết cái thời điểm, cái khoảng khắc tuyệt đỉnh vu sơn và cũng là điểm nguy hiểm để lại hậu quả cho Lan, Lan có thể mang bầu khi mà Anh và Lan nhập cuộc một cách “trần trụi” không một giải pháp an toàn, nhưng:
– Em cũng sướng quá … Sướng quá anh ơi – Lan trả lời trong âm điệu đứt quãng của đê mê – Cho ra đi anh, em sướng quá … !
Rồi, Lan như cong mình tỳ xuống ép sát hơn lên lòng anh như muốn để “cái ấy” của anh ngập sâu hơn nữa trong lồn.
Vòng tay họ như ôm ghì lấy nhau chặt hơn trong cái đê mê như bất tận….
Và đêm đó, các bạn biết không Lan đã cùng Anh, Lan đã chiều anh hay chiều tôi, Lan đã đánh đổi lấy mục đích của mình bằng cái bất tận đê mê của anh để tối đó anh đã không chỉ phóng tinh trong lồn Lan mà anh còn phóng tinh trong miệng Lan, lên khuôn mặt con gái của Lan.
Sau lần đó và một số lần sau nữa, Lan đã trở thành nhân viên chính thức của cơ quan tôi, Lan giờ cũng như tôi, Lan lại có quyền nhận xét nhân viên mới …
Còn anh và Lan ư ? Bí mật tôi không bật mí đâu …
Giờ thì cũng khuya khuya rồi, xin hẹn được tái ngộ cùng các bạn trong những lần gặp sau.
Chúc các bạn ngủ ngon.
Đêm 25/01/2007
Phần 4
Như đã hẹn. Tôi xin lại được hầu các bạn phần bốn câu chuyện, vẫn với tựa đề xưa cũ: Chuyện bây giờ mới kể.
Nhưng lần này xin được hầu các bạn một câu chuyện tình, một câu chuyện tình nơi làng quê. Một chuyện tình không phải của tôi cũng không phải của anh – Những nhận vật trong những phần trước mà tôi đã “Hầu” các bạn.
Xin được vào chuyện bạn nhé:
Lễ vu quy !
Cô dâu thướt tha trong trong tà áo cưới sánh bước cùng chú rể trong tiếng pháo vu quy, xác pháo hồng rải thảm đầy ngõ vấn vương theo tà áo cưới, tiếng chúc tụng mừng hạnh phúc cho đôi uyên ương … Cô dâu mang khuôn mặt thôn nữ đầy mãn nguyện bước vào tiệc cưới ….
* *
Căn buồng hạnh phúc !
Chiếc giường cưới với tấm nệm ga trắng, cô dâu khẽ khàng ngồi bên mép giường, Mắt ngó quanh, nàng cứ loay hoay với khuôn mặt như mang một tâm trạng – Một tâm trạng như xa xăm, như mơ hồ như không biết mình sẽ phải làm gì cho đêm tân hôn với tân lang nơi miền quê đầy giá trị đạo lý ….
Bên chiếc bàn nhỏ, chén trà đang tỏa khói, hương thơm lan tỏa nhè nhẹ, chú rể đang ngồi đó cũng với một khuôn mặt đầy tâm trạng. Có lẽ chén trà chưa đủ khỏa lấp tâm trạng của chú rể đêm tân hôn nên bên cạnh đó còn có chai rượu, chai rượu đã mở nắp ….
Đêm đi vào tĩnh lặng, lặng yên, lặng yên cho đôi bạn trẻ bước vào đêm tân hôn. Ánh đèn đã được tắt nhưng vẫn còn một thứ ánh sáng, ánh sáng yếu ớt, khiêm nhường từ phòng bên hắt sang. Một thứ ánh sáng mà chú rể cố tình tạo ra trước khi họ bước vào chốn thiên bồng ….
Trên giường cưới, họ ngồi bên nhau, cô dâu e lệ nép vào chú rể … Có lẽ họ muốn kéo dài đến bất tận cái giờ phút thiêng liêng này, giờ phút vu quy, giờ phút động phòng.
– Mình nằm đi anh – Cô dâu khẽ khàng nũng nịu.
– Anh muốn …. Anh muốn đêm nay mình làm một điều gì đó khác người để nhớ mãi, nhớ mãi mình đã có phút bên nhau, có phút là của nhau …..
– Em không biết …. Cô dâu lại e lệ.
Thế rồi !