– Chưa mở mắt mà đã …. – Tôi ngước mắt nhìn anh nũng nịu.
– Thì chờ từ đêm qua đến giờ ….
– Tội chưa kìa ! Ai bảo đêm qua không chịu cho bọn em cơ …
– Để bây giờ bù …
Tôi nhẹ nhàng gỡ tay anh ra khỏi bầu vú:
– Hương nó sẽ chiều anh, Để Hương nó khai ấn ngày mới … Còn em đi vệ sinh sáng chút đã rồi em vào.
Tôi nhẹ nhàng trườn khỏi giường. Còn Hương và anh trên giường, nó ngồi lên người anh, dương vật anh cắm ngập thật sâu vào lồn nó, tỳ bàn tay trên bờ vai anh nó ngả người để đôi bàn tay anh ấp trên bầu vú, nó nắc, nó nhấp, nó uốn éo mông trên khúc dương vật anh.
Tôi làm vệ sinh buổi sáng đâu có nhanh, khi tôi vào nó vẫn đang nắc, đang day trên người anh, rồi dường như chỉ có riêng mông nó thôi, mông nó gồng lên, nhấn xuống để tỳ sát hơn nữa trên lãnh địa một loại chim của anh, để dương vật anh cắm sâu hơn nữa trong lồn nó, ngả đầu về sau nó khẽ rên:
– Ôi ! Sướng … Sướng quá … Anh ra rồi … Anh đã ra rồi trong em …
Thêm một vài cú nhấp nhè nhẹ nữa nó nâng mông nhả dương vật anh ra khỏi lồn nó, một khúc dương vật nhầy nhụa tinh dịch vẫn cương cứng chỉa thẳng lên.
– Sao ? Rút ra sớm thế …Tôi khẽ hỏi.
– Anh ra rồi … Nó đáp lại như một cái máy, như một phản xạ tự nhiên, như muốn khoe vừa lập được chiến công.
Vẫn nằm nguyên với khúc dương vật cương cứng, nhầy nhụa, anh nhìn tôi với ánh mắt như si mê, như thèm muốn. Tôi cúi xuống ngậm trọn khúc dương vật đang nhầy nhụa ấy vào miệng, mặc kệ cái vị tanh tanh, nồng nồng. Tôi cứ mút, cứ bú, cứ vần vũ bằng miệng, bằng đôi bờ môi trên khúc dương vật anh để mang đến cho anh cái dư âm còn lại sau phóng tinh để anh được nhận trọn vẹn khoái cảm một cuộc tình.
Nhưng không, khúc dương vật anh không trùng xuống, khúc dương vật anh vẫn cương cứng, vẫn hùng dũng chỉa thẳng trong miệng tôi.
Hương đã đi ra ngoài để vệ sinh cá nhân, còn tôi với anh với vũ điệu của một nghệ sỹ thổi kèn, tôi bú, tôi mút, tôi nắc mái đầu để khúc dương vật cứ trơn trượt theo bờ môi tôi mút chặt thò ra thụt vào trong miệng tôi.
Và tuyệt vời chưa kìa ! Trong miệng tôi khúc dương vật anh giật giật, từng luồng tinh khí anh phóng ra, nóng ấm phủ kín vòm miệng tôi. Tôi lại nhận thấy cái vị ngậy ngậy quen thuộc để tôi và anh lại vào đê mê, bù lại những gì mà đêm qua anh chưa chịu hưởng. ….
Suốt thời gian chị tôi đi công tác ấy, ngày nào tôi và Hương cũng đến với anh, đến với những cuộc làm tình ngút ngàn khi chị tôi vắng nhà.
Chuyện tôi kể đến đây có lẽ cũng đã dài dài rồi, xin được tái ngộ trong những cuộc tình sau, những cuộc tình vượt ra ngoài sự sắp xếp của tôi.
Phần 3
Như đã hẹn. Tôi xin lại được hầu các bạn phần ba câu chuyện, vẫn với tựa đề xưa cũ: Chuyện bây giờ mới kể.
Vâng ! Sau lần tôi và Hương trọn vẹn với anh một đêm, một đêm làm tình tập thể, một đêm một mình anh phải chống chọi với hai đứa con gái chúng tôi – Không hai con quỷ dâm dục thì đúng hơn – Thay nhau quần thảo anh. Tôi đi công tác theo công việc của cơ quan, hơn một tuần tôi không được gặp anh.
Mới một tuần xa anh thôi, mà trong tôi cứ vời vợi xa như đã lâu lắm rồi. Đâu rồi ! Cái vị ngậy ngậy, đâu rồi cái vị tanh tanh trong miệng tôi ! Đâu rồi cái cảm giác đê mê khi tôi nhún nhẩy trên người anh ! Đâu rồi dương vật anh ngập sâu trong lồn tôi, đâu rồi cái ấm nóng của tinh khí anh phóng ra thật sâu, thật sâu theo từng nhịp giật, nhịp giật dương vật anh trong lồn tôi … Ôi tất cả ! Tất cả đâu rồi mà giờ đây cứ vời vợi xa trong tôi.
Đi công tác về, vừa về nhà một lúc tôi đã tìm cớ để đến với anh.
Thật may ! Anh có nhà, chị tôi đi làm vắng.
Ngay trong phòng khách, sau màn chào hỏi, dương vật anh đã nằm trọn trong miệng tôi. Đôi bờ môi chun lại tôi bú, tôi mút như một đứa trẻ khát sữa gặp bầu sữa mẹ.
Còn anh, anh chỉ biết trân người với đôi tay ấp trên mái đầu tôi mà đưa đẩy theo theo nhịp mút của tôi.
– Em ! …Em … Tuyệt vời quá …Tuyệt vời quá … Em !!!.
Nhả miệng khỏi dương vật, ngước nhìn anh, anh vẫn đê mê trong chốn hoan lạc tình ái tôi mang đến cho anh. Có lẽ lâu anh không làm chuyện ấy ! Mà khi tay tôi vừa nắm tròn khúc dương vật nâng lên và lưỡi tôi vừa mới gẩy nhẹ lên đầu khấc dương vật, anh đã phóng tinh.
Một chút giật mình nhẹ theo phản xạ tự nhiên nhưng vẫn đủ để tinh trùng anh phóng ra trọn vẹn, nhoe nhoét đầy mặt tôi.
– Khiếp ! Có bao nhiêu xả hết vào mặt em thế hả ? Không cho em nữa sao ?
– Vô tư đi ! Chuyện nhỏ như nước giếng thơi…!
– Thôi đi ! Đừng sỹ diện. Em sẽ truy lĩnh đủ đó ! – Nhẹ nhàng ngồi nép mình bên anh tôi thủ thỉ.
– Mình lên phòng trên đi em !
– Ứ ừ … Gian thế …. Lên phòng để tới bến đấy hả ! … Một chút nũng nịu tôi với anh.
Trong phòng khi cánh cửa vừa khép lại. Tôi và anh đã trở về nguyên vẹn dáng Adam, Eva.
Hai cơ thể như “mèo cái” khát tình, chúng tôi quyện chặt lấy nhau, dường như chiếc giường không đủ rộng cho những vòng lăn, những vòng lăn với đôi bờ môi gắn chặt.
Cuối cùng như bao lần trước, anh nằm ngửa để lồn tôi ngậm trọn khúc dương vật, để tôi lại đón nhận cái cảm giác nóng ấm thật sâu trong tử cung lồn tôi, trong cái tê tê, đê mê đến bất tận.
Và cũng trong chiều ấy thôi, trong miệng tôi lại đón nhận cái vị ngậy ngậy, cái vị tanh tanh quen thuộc anh xả ra tràn trề đầy miệng tôi.
Vẫn nguyên vẹn của hình hài Adam, Eva, ngồi thư giãn bên anh tôi thủ thỉ:
– Mệt không anh ?
– Thế còn em ? Em có thích không ? – Anh nhẹ nhàng hỏi lại !
– Ứ ừ ! Lại còn hỏi … Mà hôm nào em sẽ bù, sẽ tặng anh món quà thật đặc biệt ….
– Gì vậy em ?
– Rồi ! Hồi sau sẽ rõ ….
Vâng ! Hồi sau sẽ rõ, tôi muốn tạo cho anh một sự bất ngờ.
Cơ quan tôi đợt đó có chỉ tiêu tuyển thêm nhân viên. Tôi được cơ quan giao điều hành và thử việc một nhân viên nữ. Lan – Nhân viên nữ đang thử việc chỗ tôi là một nhân viên không thuộc diện hoa khôi, hoa hậu nhưng là một cô gái trẻ, ưa nhìn.
Việc Lan có được vào biên chế chính thức hay không phải có ý kiến nhận xét và đồng ý của tôi, nên trong công việc cũng như sinh hoạt Lan luôn tìm mọi điều kiện để lấy lòng và tranh thủ sự cảm tình của tôi.
Lan thì đang lao vào vòng đua. Còn tôi, tôi sẽ chẳng ngần ngại gì mà không tranh thủ dùng Lan làm món quà tặng anh.
Ngày cuối tuần.
Vẫn chuyện xưa như trái đất, Vẫn chuyện “Xuân thu nhị kỳ” đến hẹn lại lên với cuộc giao ban cuối tuần, với chuyện nhận xét về những nhân viên tạm tuyển. Nhưng với tôi đây sẽ dịp, là cơ hội để tôi thực hiện kế hoạch của mình.
Với Lan nhận xét của tôi không có gì là nặng nề vẫn theo đường mòn xưa cũ: Nào là có nhiệt tình trong công tác, có chí học hỏi để tìm hiểu công việc … Nói chung là tốt, nhưng cuối tôi kết một câu: Tuy nhiên với khả năng hiện tại cần phải có một bước đột phá, mới có thể đáp ứng được yêu cầu công việc.
Vừa nhận xét tôi vừa nhìn Lan. Tôi đã bắt gặp cái nhìn của Lan, cái nhìn thoáng chút âu lo, cái nhìn như cầu cứu, như chơi lơi.
Huyệt đã được điểm. Ngay chiều đó thôi Lan đã chủ động đến bên tôi:
– Chiều nay, cuối tuần mình ngồi đâu thư giãn cafe chút đi chị … !