Liễu tính sáng hôm sau đáp xe đi thăm con, thì tối hôm đó có xe cứu thương chở thằng Cận về nhà.Vì uy thế của ông Tư , nên nó mới được tận tình chiếu cố. Cũng may nó không bị gẫy xương, chỉ bị trật khớp bong gân đầu gối .
Liễu ứa nước mặt nhìn thằng con chống nạng vaò nhà. Nó mặc cái áo xanh của bệnh viện cho , cái quần cộc, quấn băng suốt từ đùi xuống chân ở bên trái . Chị y tá nói với Liễu:
– Nó còn ngất ngư vì thuốc tê thuốc mê , chị trông coi cho cẩn thận nha!.
Nàng ôm con khóc thút thít:
– Khổ cho con tôi quá! Mẹ cứ tưởng con còn bé không biết gì! Ai ngờ! Mà sao con dại dột đụng vào vợ công an thế không biết cơ chứ ! Để vài năm nữa đủ tuổi mẹ lo lấy vợ cho con!
Thằng Cận lừ đừ không nói gì . Nó kêu buồn ngủ, muốn nằm. Liễu dìu nó lại giường của nàng đỡ cái chân bó bột cho nó nằm xuông:
– Thôi con nằm giường này với mẹ đi. Cái giường coi thế mà rộng chán . Chân như thế nằm ghế bố không được.
Vừa cho thằng Cận nằm ngủ xong, thì có mấy người đến thăm hỏi.Cái huyện lỵ nhỏ này, tiếng đồn thằng Cận lẹo tẹo với vợ anh công an , bị đánh gẫy chân lan ra rất nhanh. Người ta dến vì lòng thương thì ít, mà tò mò thì nhiều. Liễu nói chuyện đưa đẩy cho qua, nàng cũng nhân tiện nhờ Thìn bạn cùng làm ở hợp tác xã xin chị chủ nhiệm cho nghỉ ít lâu để săn sóc cho con. Thìn đon đả:
– Ừ phải rồi, ở nhà mà lo cho nó chứ!! Mà cái anh Thức cũng ác thật , con trẻ nó còn nhỏ bị vợ anh ta dụ dỗ là caí chắc, đâu có phải tại nó. Tôi đã nói mà, caí nhà chị Rậu, cứ im thin thít như thịt nấu đông, ít điều ít nhời, nhưng mà hai con mắt him híp mắt lươn, y như cái con em chồng tôi, thấy trai là cái trôn cứ long lên sòng sọc nhấp nhổm không yên .
Thìn về rồi, Liễu dọn dẹp nhà cửa xong thì cũng đã khuya, nàng sửa soạn buông màn tắt đèn di ngủ. Cái giường rộng, nên nàng leo lên giường , lồm cồm bò qua thằng con vào phía trong ngủ hãy còn rộng rải.Cả mấy hôm trước nàng với Trần Hùng vần nhau trong khách sạn bất kể ngày đêm làm nàng mệt lử người ra vì thiếu ngủ, nên vừa đặt mình nằm là ngủ say không còn biết gì nữa. Trong giấc ngủ mệt nhọc, nàng vật mình quay qua quay lại,tới khi trở mình tay chân ôm lấy thằng con cũng không biết mà cứ thế ngủ ngon lành.
Thằng Cận ngủ được một giấc , nó mơ mơ màng màng hãy còn say thuốc chích ở bệnh viện, nó nửa mê nửa tỉnh thấy chị Rậu đang ôm nó , da thịt đàn bà mềm ấm thân thuộc nần nẫn bên mình, nó thấy hơi nứng lên, mới đưa tay qua sờ soạng lách qua vạt áo rờ lên bụng Liễu mà nó cứ tưởng là Rậu. Cũng nhu những lần trước nằm với Rậu, bàn tay nó từ bụng rà rà mò xuống tới mu lồn. Mu mẹ nó múp mẩy , qua lần vải lạo xạo lông lồn loăn xoăn rậm rì hơn của Rậu, nhưng nó có tỉnh đâu mà biết, ngón tay nó cứ lần tới giữa khe hai múi lồn mà thọc vào , nước lồn ứa ra ướt cả đầu ngón tay nó.. Trong cơn ngủ, Liễu thấy rờn rợn sướng, da nàng sởn gai mà cái hông tự động cứ hích dướn lên ưỡn cái lồn ra . Bàn tay Liễu tự nhiên ôm đè lên bàn tay thằng Cận, Liễu sướng quá chợt mở mắt ra , bấy giờ nàng mới thấy đang cầm tay con mình. Thoáng trong cơn nứng rạo rực bùng bùng như lửa cháy khắp người, cứ giựt lên nhhư điện làm cho nàng sướng tê dại cả người ,vú lồn cứ tưng tưng hết cả lên , Liễu rên lên gừ gừ , nhưng nàng cũng gắng nín cái cơn dâm mà kéo tay con ra bên người rôi buông ra . Thằng Cận thì sướng rởn cả người, nhưng khi mở mắt ra thấy không phải Rậu, mà là mẹ nó đang nằm ngửa tơ hơ bên cạnh áo bung cả vạt ra ,con lợn lòng nó cuồng lên, nhưng nó sợ quá nên rụt tay lại .
Liễu như người mê chợt tỉnh. Nàng ôm lấy con kéo nó nằm nghiêng lại rồi hôn lên má nó:
– Ngủ đi con, ngủ đi cho khỏe!
Thằng Cận rất hoang mang . Cánh tay tròn lẳn của mẹ nó ôm ngang ngực, mà trong bóng đê m lờ mờ , hai cái vú của mẹ nó trắng nhễ nhại lấp ló nơi cổ áo xốc xếch làm nó cứ bấn lên , nhưng mà đây là mẹ nó, đâu có phải là Rậu, đâu có phải là Hoa, nó không dám nghĩ gì thêm , chỉ mong ngủ đi mà không ngủ được . Nó hồi hộp không biết mẹ nó có biết hồi nãy nó rờ rẫm hay không. Nhưng nó yên tâm, vì không bị la mà tay mẹ nó còn xoa lên lưng trần của nó, vì ban đem nó ở trần chỉ có cái quần đùi. Bàn tay êm ái làm nó lại nghĩ đến những lúc trần truồng với Rậu, con cu nó lại ngỏng lên , sáp đụng phải mẹ nó rồi. Nó vội nằm nhích ra xa. Liễu thấy thằng Cận nhích ra, quá tầm tay, thì lại áp gần lại , tiếp tục xoa cho nó. Nhưng nàng nhích quá đà, cái đầu rùa ngong ngỏng của nó bỗng chạm ngay vào mu lồn, làm Liễu rởn da lên mà hai cái mép lồn thì mấp máy hé mở. Liễu thấy nóng cả mặt , nàng ôm chặt lấy con thủ thỉ:
– Mẹ xoa lưng làm con thích hả?
Thằng Cận mắc cỡ qua ùkhông biết nói gì, Liễu xoa thấp dần xuống lần tới hai cái mông rắn chắc của thằng con. Hai cái mông gồ lên chắc nich cơ bắp, y hệt như mông Trần Hùng.. Liễu hỏi nó:
– Xoa như vầy có thíchkhông con? Con ngủ đi cho khỏe nhé.
Thằng Cận sướng quá, buồi nó vươn dài đội quần lên đụng đậy phơn phớt rà rà ngay lồn mẹ nó qua lần vải, nó khẽ gật đầu . Liễu thấy choáng váng mờ người đi vì cơn nứng râm ran khắp người, nhưng nàng cố tự kìm hãm để khỏi cong mông mà hích cho lồn mình rịt lấy cái đầu rùa cọ cựa mơn man kia, nước lồn cứ ứa ra rỉ rả , nàng tiếp tục xoa lưng cho con ngủ, bàn tay run rẩy miết mạnh lên lưng trần rắn chắc của con. Thằng Cận thì cũng thao thức vì da thịt đàn bà thơm tho gần kề, mà cái vú mẹ nó lồ lộ ngay tầm mắt . Nhưng được bàn tay êm ấm mẹ nó xoa đều đều như người ru ngủ, lúc lâu sau mệt quá nó ngủ thiếp đi. Thằng con ngủ say rồi, Liễu chỉ muốn ôm nghiến lấy nó cho thỏa cơn nứng, nhưng rồi nàng cố cầm lòng , hôn hít lên má nó, nựng nịu, trước khi nằm sang bên để giỗ giấc ngủ.
Những đêm hôm sau, hai mẹ con vẫn ngủ chung giường, nhưng Liễu làm cho nó caí gối ôm, nàng nói với con là để nó gác caí chân đau , nhưng thực tâm là tránh đụng chạm khi ngủ. Tuy vậy trai tơ nằm cùng giường với đàn bà trẻ, dù là mẹ ruột đi nữa, cái khí âmkhí dương nó cứ hừng hực , làm cho động dục không yên. Đang đêm thức dậy , lúc nào Liễu cũng thấy con cu thằng con ngỏng lên đội quần như cái lều, tệ hơn nữa, thỉnh thoảng lại lòi ra ngoài ống quần dựng đứng như cột nhà làm cho Liễu cứ nóng he`t cả người. Thàng Cận trai trẻ ngủ đẫy giấc tới sáng, nhưng suốt ngày nó cứ len lén nhìn liếc nhìn mẹ nó , không phải cái nhìn như trước kia mà là nhìn người đàn bà ăm ắp xuân tình hệt như khi nó mới mê chị Rậu. Cho nên vẫn mẹ mẹ con con đấy, mà cái dục vọng như cơn bão ngầm làm cho cả mẹ lẫn con lúc nào cũng rạo rực . Thằng Cận thì vừa mới hưởng đời với Rậu quen mùi, nay bị treo giò. Liễu thì từ ngày có anh công an mới về thay Thức, hắn nói rõ không cho nàng đi khỏi huyện này , không gặp được Trần Hùng người tình nóng bỏng, mà chơi tạm cái anh chàng Thức cũng chẳng có, nàng thấy cứ bứt rứt nôn nao, đêm đêm cái lồn lên cơn nứng , nàng phải kiên trì lắm mới không ôm đại lấy thằng con bên cạnh.
Hai tuần sau , thằng Cận hết đau , không phải chống nạng nữa . Buổi tối nó xếp cái ghế bố ra, nhưng Liễu bảo nó:
– Thôi con cứ ngủ trên giường với mẹ. Có chật chội gì đâu!.
Mấy hôm nay trời vừa nóng vừa ngột ngạt ẩm ướt , đêm khuya mà còn ướt đẫm mồ hôi. Liễu luôn tay quạt cho con ngủ. Đến sáng nay, gió bắt đầu nổi ùn ùn kéo mây đen từng tảng lón về kín cả bầu trời. Tuần này lại là giỗ bão, cả mấy chục năm nay cứ cữ này không bão thì cũng mưa to gió lớn. Thằng Cận đi đến trường thì được về, vì nhà trường nghe đài báo sẽ có bão vào buổi chiều. Gió giựt từng cơn đập mạnh làm rung các cánh cửa , cành cây gẫy rơi xuống đường lá cây bay xào xạc. Mẹ con Liễu khẩn trương lo đóng kín các cửa , lại còn lấy bàn, lấy giường ghế chặn cửa cho chắc. Gió đổi chiều , rú lên từng hồi càng lúc càng mạnh thêm , cửa rung ào ào , gió lọt qua các khe cửa rít lên , bay tung đồng hồ chén đĩa trên bàn . Mưa bỗng nhiên từ đâu đổ xuống rầm rập đập vào mái nhà , vào cửa như những bàn tay ma kêu rùng rùng . Liễu gọi con ra nhìn qua khe cửa về hướng cánh đồøng sau nhà, nước tràn qua con đê cuồn cuộn dâng lên , kéo theo những thân cây chảy băng băng. óc. Chợït nghe như một tràng súng liên thanh đùng đùng , nhìn ra trước nhà , hiệu Tường Phát mái ngói bị bay tuốt hết xuống đường vỡ tan tành. Mưa đổ xuống căn nhà lầu trống hốc không còn mái . Mẹ con Liễu nhìn nhau xanh mặt, vừa lúc đó, một cơn gió đập bùng bùng vào cái cửa sau. Liễu gọi con ra cùng đứng xây lưng tựa vào cái bàn chặn cửa ghìm lại, nhưng vừa được mấy phút thì cánh cửa bung ra đẩy cả bàn thốc vào cùng với gió mưa, cả Liễu với thằng Cận ngã dúi về phía trước . Thấy Liễu sắp ngã, thằng Cận với theo ôm lấy mẹ nó , cả hai mẹ con cùng ướt đẫm nước . Mái tóc dài của Liễu bết nước xõa xuống mặt, Liễu đưa tay vuốt mặt vuốt tóc, run rẩy vì lạnh bảo thằng Cận:
– Mẹ lạnh thấu trong xương rồi, mà con cũng ướt hết đây này, đi kiếm quần áo khô thay đi.
Mẹ nó run lên đi không vững, nó phải dìu ra phòng ngoài. Nó ôm mẹ trong vòng tay, lại nhớ đến những khi ôm Rậu , mà nước mưa thấm ướt hết áo làm cho thân hình mẹ nó cứ như là mặc giấy bóng phô bày hết cả ra, từ đùi từ bụng trở len , nhất là hai cái vú phưỡn ra tròn đầy. May mà quần áo ở gian ngoài không bị ướt, Liễu lục được cái mền trong rương bảo con cầm che gió cho nàng thay đồ . Liễu xây lưng lại phía con mà thằng Cận cố gắng không dòm mẹ nó ở truồng, nhưng rồi cũng nhìn thấy trong bóng đêm cả tấm thân mẹ nó ngồn ngộn , lúc cúi xuống hai cái vú thõng thẹo lúc lắc , khi lau mình mẩy dang chân ra thì mờ mờ đen đen cái mảng ba góc lông lồn hiện ra gỡua hai đùi trắng hếu. Nó nứng quá chừng, con cu cứng ngỏng lên trong cái quần ướt . Vừa lúc mẹ nó xong rồi, bảo nó đi thay đồ. Hai mẹ con khô ráo rồi, lo dọn giường đi ngủ. Nhưng gió lạnh lồng lộng trong nhà , phải đắp mền mà ngủ. Liễu lạnh run lên, bảo con:
– Con ôm mẹ cho đỡ lạnh đi !
Thằng Cận xây người ôm lấy mẹ nó. Liễu quàng tay xiết nó lại:
– Con cũng lạnh như băng đây này. Mẹ con mình ôm nhau lấy hơi ấm mà ngủ.