Cũng may là Liễu ngồi bên một đồng chí thứ trưởng, nghỉ phép vào thăm gia đình trong Nam trở về, nên cũng đỡ bở ngỡ.
Đồng chí này tên Phúc, dáng chững chạc, đẹp mã, chừng bốn mươi,. Phúc là thứ trưởng nội vụ , vào Nam công tác ngắn ngày, nhân dịp thăm họ hàng gốc ngụy để xin quầ mang về, có vợ đi theo, nhưng vì mang nhiều quà cắp lỉnh kỉnh, nên cho vợ đi tàu thủy . Phúc gặp được Liễu thì mừng lắm, trước vẫn đi xem những màn ca múa của nàng , chàng ta mừng thầm là không có vợ đi theo, thôi mình tha hồ tán tỉnh người đẹp.Nói lại chuyện cũ, Liễu nhớ lại thời còn trong đoàn, nàng hy vọng trở về Bắc có dịp đi Hà nội gặp lai các bạn cũ, nhất là Trầøn Hùng, người đã từng đi Liên Xô học với đoàn Bolshoi. Liễu mơ màng nhớ lại lúc đang còn là diễn viên tập sự, đã bao lần ân ái với Hùng sau caí đêm lưu diễn ở Hải phòng ,Hùng cho nàng ngây ngất biết caí thú vui của người con gái biến thành đàn bà.Sau đó , tuy biết Trần Hùng là nghệ sĩ hàng đầu quá tầm với của nàng , lại hào hoa có nhiều đào, nhưng sao cứ ở gần , là Liễu lại dễ dàng sa vào vòng tay chàng như mê muội đi, mãi cho đến khi đi lấy chồng.
Thằng Cận bực bội ra mặt. Nó đã toan trốn ở lại mà rồøi không dám. Mẹ nó dỗ dành, thôi về Bắc một hai năm, khi bố nghĩ lại rồi mẹ con lại vôNam. Nó phải xa lũ bạn ăn chơi, lại vừa nếm mùi gái, bây giờ bắt nó tu ở cái huyện Kiến xương quê mùa, nó chịu sao được. Đã vậy caí nhà anh Phúc lại còn cứ bảo nó: Kiến xương phong cảnh đẹp lắm đấy cháu! Đẹp hơn Thành phố Hồ chí Minh ấy cứ lị! Rồi cười với mẹ nó: phải không chị? Coi vô duyên tệ! Vâạy mà mẹ nó cũng cứ tươi cười tiếp chuyện được.
Tàu chuyển bánh thì đã tối. Mẹ con lấy cơm ra ăn uống xong , ngồi ngủ gà ngủ gật. Thằng Cận ngồi ép bên mẹ nó, tâm trí không yên. Sao mà từ caí hôm nó đi chơi gái, , cứ khi ở gần đàn bà con gái là nó cứ nứng con cặc lên, vì đầu óc nó cứ chờn vờn vú vế da thịt trắng trẻo, , nó hình dung ra cái lồn với mớ lông đen den giữa cặp đùi trắng phóc của nàng Hoa…Ngồi bên mẹ,cánh tay nần nẫn của Liễu ép vào nó , mà bàn tay mềm mềm của nàng có lúc để ngay trên đùi nó làm nó cứ xốn sang cả người. Nó liếc nhìn sang, ngực mẹ nó căng phồng hai cái núm nhu nhú dưới lớp vải áo trắng . Con cặc nó cứng lên, cục cựa, cũng may mà nó mặc caí quần bò mới mua được ở chợ trời, nên ống quần không ngỏng lên. Nó không dám nhìn sang mẹ nó nữa, nó cố nhắm mắt ngủ, chỉ còn nghe tiếng mẹ nó với đồng chí Phúc cười nói , mỗi lúc một nhỏ dần….
Đêm về khuya, toa xe tối mò mò. Liễu chuyện trò vớiPhúc cũng thấy vui vui, nhưng vì mấy hôm lo dọn dẹp để về Bắc nên mệt quá nàng ngủ lúc nào không biết. Đầu nàng ngả ra , tựa lên vai Phúc, khuôn mặt trắng mịn tóc lòa xòa chạm vào má Phúc làm cho chàng ta cứ bấn lên. Hắn ngồi yên để hưởng cái cảm giác lâng lâng kề cận người đẹp, người ngưa ngáy như kiến đốt, con cu cương lên cựa quậy. Lâu sau, nhịn không nổi, Phúc liều đưa tay để lên đuì Liễu . Thấy Liễu vẫn ngủ, hắn rờ rờ lần lách bên trong cái quần lót , qu alaqàn vải mềm ngón tay hắn chạm vào mấy sợi lông lạo xạo. Trong cơn ngủ, Liễu dướn hông lên như hưởng ứng làm cho làm cho Phúc sướng rợn người lên , bàn tay run run. Hắn liều đẩy ngón tay tới, móc vào cái khe mềm ướt, Liễu chợt giật mình ,còn nửa tỉnh nửa mê, đưa tay gạt một cái mạnh.Phúc rụt tay lại, giả bộ nhắm mắt ngủ. Liễu mở mắt ra, thì toa xe tối om , tiếng người ngáy chung quanh ồn ào, thằng Cận cũng say ngủ. Liếc qua thấy Phúc đang nhắm mắt, nhưng Liễu chắc chắn là anh chàng vừa mò mình . Tự nhiên Liễu thấy rạo rực, cái anh chàng đạo mạo thế mà cũng dám… Nhắm mắt lại dỗ giấc ngủ nửa chừng , Liễu thấy bàn tay của Phúc nhè nhẹ đưa lên , luồn vào áo đặt lên vú nàng. Liễu thở phập phồng, nhưng không cựa quậy, bàn tay Phúc bóp nhẹ. Liễu thấy vú nàng cương lên , cái cảm giác thích thú nhẹ nhàng dâng lên trong người. Thấy êm, Phúc lần cởi thêm cái khuy cổ áo của nàng ra, rồi lách bàn tay vào mà mân mê đầu vú. Liẽu thấy sởn da gà cả người, mà bên dưới thì mép lồn mấp máy nhỉ ướt cả ra. Nàng thở mạnh, dướn ngực lên rồi đưa tay ôm lấy bàn tay Phúc. Được thể, anh chàng xoay người lại , vòng tay ôm cổ nàng, rồi tiếp tục xoa nắn rờ rẫm hai bầu vú, làm nàng oằn oại người lên . Liễu chỉ sợ thằng con tỉnh dậy. Phúc cúi xuống hôn hít lên mặt Liễu, rồi đưa tay lần mò rờ bụng nàng rồi từ từ luồn vô dưới caí dây thun quần. Liễu thấy nứng quá, nhưng nàng bỗng hoảng sợ, nắm chặt lấy tay Phúc, thì thào:
– Không được đâu anh ơi !
Phúc ghé tai nàng nói nhỏ:
– Mình ra chỗ cầu tiêu nha!
Liễu lắc đầu:
– Thôi, em không dám đâu!
Vừa lúc đó, thằng Cận cựa mình tỉnh dậy. Phúc vội vàng rút tay về, còn Liễu cũng ngồâi lại ngay ngắn , không quên cài khuy áo cổ. Nàng quay sang hỏi chuyện con.
Toa xe bỗng ồn ào, tiếng chân người chạy rầm rập ở lối đi, thì ra bảo vệ lùng bắt mấy tên nhảy tàu, cướp giựt ở toa đằng sau. Mọi người xôn xao bàn tán, rồi cứ thế thức cho tới sáng.
Cả ngày hôm sau, cứ lựa lúc không có mặt thằng Cận , là Phúc trổ tài tán tỉnh Liễu , vì biết Liễu có vấn đề với ông chồng già đang công tác ở trong Nam. Liễu cũng muốn lợi dụng để sau này có cần nhờ vả móc nối, nhưng không muốn đi quá xa, nàng sợ cứ như đêm qua nứng lên rồi cầm lòng không được đâm rắc rối. Đêm sau trên xe lửa, Liễu cho thằng Cận ngồi cạnh Phúc .
Căn nhà ông Tư xin cho mẹ con nàng ở, ngay sát vách nhà Thức công an huyện. Thức không lùn lắm , cao ngang Liễu, nhưng anh chàng mập ịt mà tay chân lại ngắn , nên coi càng lùn thêm. Được cái mặt mũi sáng sủa , nói cười luôn miệng , chứ không phải caí bản mặt hình sự của mấy anh công an khác. Hay là anh ta chỉ vui vẻ với người đẹp như Liễu chăng.
Anh chàng rất lễ phép, hắn gọi Liễu là chị, xưng em, nhưng hắn nói:
– Anh Tư lệnh cho em gắt lắm. Chị với cháu chỉ được ở huyện lỵ này, không được đi đâu xa. Muốn đi phải cho em biết để điện vào Nam xin phép anh trước đã. Mỗi ngày có khách nào đến nhà, phải báo cáo. Cứ tối tối em sẽ đến tổng kết.
Liễu biết mình bị chồng giam quản thúc tại nhà. Nàng rất nóng lòng muốn đi Hà nội chơi . Liễu nghĩ chỉ còn cách dụ Thức bằng mỹ nhân kế. Tuy anh chàng này có cô vơ mới cưới được gần năm,người ngợm coi cũng được , nhưng Liễu biết thằng đàn ông nào cũng như thằng đàn ông nào, mỡ để miệng mèo có khi nào tha.
Mỗi buổi tối Thức lại ,thường hắn đi cổng sau , bao giờ Liễu cũng có nước chè ô long , thuóc lá Tam đảo , bánh quy cao cấp. Nàng sửa soạn thật đẹp,chọn mấy caí áo mỏng hở cổ kiểu ngụy mua ở Xè gòn , ngồi rà rà bên Thức hỏi thăm chuyện nọ chuyện kia, vừa nói vừa đưa bàn tay đập lên đùi anh ta, nhiều khi nàng cố tình nắn nhẹ rồi mói rút tay về làm cho Thức cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Liễu lấy lòng cả Rậu, vợ của Thức . Liễu tặng Rậu một cái quần xì líp mi lông mua trong Nam , thỉnh thoảng có món ngon đưa sang cho nên Rậu quý Liễu lắm.