Tôi nắm lấy tay anh Dan và giữ anh lại.
– Anh ngủ với em đi. Ngày xưa bố mẹ và thậm chí cả anh cũng thường ngủ với em mà.
– Ngày xưa em còn nhỏ. Bây giờ thì em lớn rồi. Ngủ riêng thì tiện hơn.
– Nhưng bây giờ em chưa ngủ được. Anh kể cho em nghe một câu chuyện nào đó đi, à câu chuyện về mười ba con giáp quỷ đó. Và khi em ngủ rồi thì anh về giường cũng được.
Anh Dan cười. Mớ tóc màu đen lòa xoà xuống trước mắt. Bốn người gia đình tôi, chỉ có anh Dan là có màu tóc khác. Cả màu mắt của anh cũng thế.
– Sẵn sàng chưa?
Tôi kéo cái chăn lên kín ngực, gật đầu, nhắm mắt lại và hồi hộp chờ. Anh Dan bắt đầu cái giọng trầm trầm và nói.
“Quỷ Satang làm chủ điện ngục. Ước mơ của hắn là phá hoại cuộc sống loài người. Để thực hiện điều này, hắn bắt mười hai người, giết hại bọn họ thật dã mang và biến họ thành tay sai của hắn. Mọi người gọi đó là 12 con giáp quỷ. Để chống chọi với cái thế lực đen tối này, các thánh thần tạo ra một linh hồn thứ 13…”
Mắt tôi bắt đầu díp lại.
“Con giáp đầu tiên mà quỷ Satang tạo ra là một linh hồn cậu bé. Hắn đánh cắp đứa con trai đầu lòng của một vị vua, bỏ đói cậu bé ba ngày ba đêm rồi dùng một mũi tên đâm xuyên qua trán. Sau đó hắn lấy dây kẽm gai quấn quanh trán cậu bé, giống như cách con người đã làm với chúa Christ để cậu bé không bao giờ siêu thoát…”
Tôi nhắm chặc mắt lại. Tôi không thấy sợ, mà lại thấy phấn khích. Tôi nghĩ chắc cậu bé hoàng tử đó cũng đang ở độ tuổi tôi. Liệu cậu bé ấy trông thế nào nhỉ? Có tóc vàng, mắt xanh, tướng cao to như tôi không? hay trông cậu bé lại giống một trong mấy đứa bạn tôi? Thằng Tom, thằng Dave hay thằng Daniel nhỉ? Rồi tôi chuyển sang cái ý nghĩ, liệu khi chết, cậu bé đó có đến tuổi dậy thì chưa nhỉ? Cặc cậu bé có mọc lông hay không?
Tự nhiên một người lạ, khuôn mặt lẫn trong sương khói bắt đầu xuất hiện cạnh tôi. Tôi không còn nằm trên giường mà đang lang thang giữa một khu đất có rất nhiều cây xanh. Xung quanh là bóng đêm nhưng trên những nhánh cây có rất nhiều ngọn đèn toả sáng. Phía dưới gốc cây, những bông hoa đủ màu dịu dàng nở rộ. Cái người đó tiến đến gần, rõ ràng là một người đàn ông, nhưng khuôn mặt vẫn lẩn dấu đâu đó. Tôi vừa định cất lời hỏi người đó là ai, thì anh ta lập tức đặt một tay lên miệng tôi, ngăn tôi lại. Lúc anh ta buông cánh tay đó ra, tôi thấy anh ta đưa sát mặt gần. Khói toả ra rất nhiều, và trước khi tôi thấy được anh ấy là ai, miệng tôi chạm phải một cái gì đó, ấm và ươn ướt. Tôi nhắm mắt lại. Cái đó tìm cách chui vào trong miệng tôi. Tôi ngậm chặc miệng lại nhưng nó cứ cố banh ra. Rồi những ngón tay âm ấm của anh ta chạm vào đáy quần tôi. Tôi lịm người lại. Lúc anh nắm lấy thân cu, cảm giác buốt rét dâng lên và một cái gì đó bắn ra từ đầu dương vật.
Tôi choàng tỉnh. Đèn trong phòng sáng dìu dịu. Anh Dan đang nằm quay lưng lại tôi, im lặng. Tôi lật cái chăn ra, thấy quần mình đang tuột xuống phía dưới đùi và những giọt nước nhờn nhờn, đục đục đọng thành từng vũng khắp lung tung trên giường, trên chăn và trên cả người tôi. Tôi hơi hốt hoảng nhưng rồi bình tĩnh lại. Tôi đang tự hỏi không biết nên làm gì thì khẽ thấy có chuyển động ở kế bên. Tôi hơi quay đầu lại và bắt gặp cảnh anh Dan nhắm mắt vội. Anh ấy vẫn còn thức.
Tôi khẽ lay lay Dan dậy, Anh mỡ mắt, giả bộ ngái ngủ và hỏi tôi xem chuyện gì đã xảy ra. Tôi hỏi anh sao tôi lại ở truồng, và tôi thắc mắc có phải những giọt đặc sệt kia là tinh dịch.