Mỗi ngày, tôi chăm sóc anh như một người em đích thực. Đêm đến, tôi nằm cạnh anh. Tôi kể cho anh nghe chính những câu chuyện mà ngày xưa anh đã kể cho tôi. Đó là những thứ còn hiện rõ nhất trong tâm trí rối loạn của tôi lúc này.
Tôi thấy mừng hơn một chút khi Dan khoẻ khoắn ra. Nhưng tôi biết đó chỉ là những dấu hiệu ngày ra đi của anh ấy đến gần hơn. Dan tỉnh táo nhiều hơn, và sau mỗi câu chuyện tôi kể cho anh, anh bắt đầu kể lại cho tôi một câu chuyện nhỏ.
Đêm hôm đó, khi tôi định kể cho Dan nghe lại câu chuyện Hoàng Tử Bé, Dan lấy tay để lên miệng tôi. Tôi im bặt và khóc. Dan cũng khóc. Nhưng rồi anh quệt nước mắt.
– Hãy để anh kể cho em nghe câu chuyện cuối cùng. Anh đã định kể cho em nghe nhiều lần. Nhưng rồi anh đã không làm. Anh thấy nó chưa đến lúc. Nhưng bây giờ thì phải rồi.
Dan kể cho tôi nghe câu chuyện về chòm sao Gemini, chòm sao song tử.
…Hai chàng trai song sinh được các thánh thần sinh ra từ những ánh nắng ban mai. Họ đẹp đến nỗi không cô gái nàolà không yêu họ và không chàng trai nào là không ghen tức với họ. Rất nhiều vị công chúa ở các nước, và cả các nữ thần đều yêu thương họ. Nhưng khi phải chọn một trong hai người làm chồng, các thiếu nữ không biết chọn ai. Người anh trai thì thâm trầm và sâu sắc. Người em trai thì vui tính và tế nhị. Các cô thiếu nữ yêu hai chàng trai, nhưng lại chẳng yêu ai cả. Quá thất vọng vì không ai xứng đáng với mình, hai anh em chuyển sang yêu nhau. Đồng tính là một điều không được hoan nghênh. Nhưng họ là hai anh em ruột, tội càng thêm nặng. Cuối cùng, các vị thần đã tạo ra họ quyết định trừng phạt họ. Hai anh em bị thiêu chết, nhưng rồi những gì còn sót lại của thi thể họ bắt đầu phát sáng và bay lên trời cao. Họ sống mãi với nhau trên đó, không ai ngăn cản được mối tình của họ nữa…
Câu chuyện cuối cùng mà Dan kể cho tôi nghe là câu chuyện hay nhất mà anh đã kể. Tôi ôm anh trong vòng tay và mong muốn cho ánh bình minh ở ngoài kia đừng bao giờ tỉnh dậy.
Dan ra đi một cách nhẹ nhàng lúc nào tôi cũng không biết. Suốt đêm đó, tôi ôm chặc Dan một cáchh nghẹn ngào. Thực sự chưa bao giờ tôi muốn rời xa anh ấy.
Tôi chôn Dan trong trang trại của gia đình, cạnh bên mộ cha và mẹ. Anh sẽ yên bình nơi đó và sẽ chờ đợi ngày chỗ bên cạnh anh được dùng đến.
Hai ngày sau tang lễ của Dan , tôi nhận được một lá thư chính anh gửi cho tôi thông qua Daniel. Anh khuyên tôi hãy cố gắng mà sống và hãy cố mà sống cho thật đàng hoàng. Anh bảo tôi không cần phải day dứt về mối tình tôi lỗi giữa hai anh em. Dan không phải là anh ruột của tôi.
Cả hai anh em chúng tôi thực sự không phải là con của cha mẹ. Chúng tôi chỉ là những đứa trẻ được nhặt đem về. Đó là lí do vì sao tài sản chúng tôi bị chiếm một cách dễ dàng đến vậy. Bố mẹ chúng tôi thậm chí chưa làm giấy nhận con nuôi.
Tôi không biết nên vui hay nên buồn. Tôi định ra đi cùng Dan. Nhưng trước vườn hoa nở ngập tràn nắng gió, tôi không nỡ rời xa cuộc sống. Nó còn đáng để tôi tự nâng đỡ bản thân mình.
Tôi phiêu dạt nhiều nơi trong cuộc đời, tôi mua rất nhiều bất động sản. Nhưng không nơi đâu là căn nhà đích thực. Ở mỗi nơi đó, tôi đều trồng một cây ban dại và một cây địa lan dưới tàng của nó. Cả hai cây sẽ là chỗ dựa của nhau.
(Hết Truyện 18+ Tại Ditnhau18.com)