“Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên!!!” nó gào lên, và tay thì dập thật nhanh đầu dì nó lên và xuống.
“Grmmmmm”. Nó thốt ra một tiếng rên lớn và thúc sâu cặc nó vào miệng dì nó, bàn tay ghì thật chặt lấy đầu dì nó. Và một dòng tinh khí nóng hổi vọt ra, phọt thẳng thật sâu vào tận cuống họng của dì nó.
Dì nó bật ra một tiếng oẹ và giật đầu ra khỏi cặc nó. Nó vẫn tiếp tục phun ào ạt. Tinh khí của nó bắn ra như thể được tích trữ từ thế kỷ trước, phun đầy vào mặt, vào cổ và vào tóc của dì nó. Một cảnh tượng thật dâm dật, kích thích hết chỗ nói.
Dì nó chạy vội vào trong toa lét, khạc nhổ ầm mỹ. Trong khi đó nó nằm ngả ra giường, hết sức thoả mãn với cảnh tượng những gì mà dì ruột của nó vừa phải làm cho nó.
Dì nó mở cửa buồng tắm bước ra, chạy lại chỗ nó để cuộn băng cat-xet. Và nó để cho dì nó lấy cuộn băng ra. “Quân tử nhất ngôn” mà!
“Mày là đồ chó đẻ, đồ chó đẻ bệnh hoạn.” Dì nó gầm lên trước khi bước ra khỏi phòng. Nó vẫn nhắm mắt lim dim tận hưởng khoái cảm, không thèm nhìn dì nó bước ra. Nó nghe tiếng chân dì nó bước về phòng. Và sau đó là tiếng mở vòi nước. Nó nghe tiếng nước chảy rất lâu, rất lâu. Chắc là dì nó đang “gột rửa”! Nó mỉm cười một mình, mắt liếc vào góc tủ quần áo, nơi nó đã đặt sẵn chiếc camera của nó. Và nó nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.
o O o
Nó ngủ dậy vào lúc 11h sáng. Dì nó đã đi khỏi nhà từ lúc nào.
“Đi mà cũng chẳng thèm hôn tạm biệt”-nó cười 1 mình. Nó bắt đầu cảm thấy thích cái “trò chơi” mới này.
Nó nghe thấy tiếng xe hơi của dì nó về vào lúc khoảng 2h chiều. Nó vội vã nhẩy lên giường. Nó có thể đoán được chuyện gì sắp xảy ra. Ai vào hoàn cảnh của nó cũng đều biết mà.
Tiếng chân dì nó bước ầm ầm lên cầu thang. Dì nó bước vào phòng nó với bộ mặt hầm hầm như muốn ăn tươi nuốt sống nó, quẳng vào mặt nó một chiếc phong bì. Nó chậm rãi nhặt lên và mở ra. Trong đó là một tấm vé tàu, giờ khởi hành là 4h chiều hôm đó.
“Hãy mang những cái bẩn thỉu dơ dáy của mày và cút ngay ra khỏi nhà tao đồ con lợn bẩn thỉu!”-dì nó quát lên vào mặt nó.
“Tôi cũng có một cái phong bì cho dì đây. Dì có thể xem qua trước khi tôi gửi nó đi!”