Cu anh mở mắt rồi, nó lòi cái đầu ra khỏi bao da nên lâu lâu ngứa ngái anh phải gãy.
-Cu em còn chưa tròn nấm, nó chưa lòi ra đó.
Nói được vài câu, Thanh Ðạm lên cơn nứng, bảo thằng Ân vạch cu ra cho mình khám xét. Cu thằng Ân còn non, chưa phát triễn, nên con cu căn phồng, nhưng da cu vẫn bao bọc thỏi son đỏ hoẽn.
Full Ðạm nứng quá, chịu không nổi quay người cho bé Ân mò vuốt sục cu 18+
Thoang thoáng một mùi hương cau dịu mát từ một luồn gió từ ngoài sông thổi vào, làm thằng Ðạm và thằng Ân ngáp ngủ vì hiu hiu gió thổi. Hai đứa nó đang gọt chẽ những sợi dây lác cho kịp chiều nay để mang đi nhuộm màu mà dệt chiếu. Có vài cặp chiếu gong phải dệt cho rồi vì hàng đặt từ tỉnh thành, hai thằng hối nhau gọt cho bó lác cuối cùng rồi để có chút thì giờ mà đánh giấc trưa trên chiếc võng kẽo cà kẽo kẹt.
Thanh Ðạm là tên của một cậu con trai vào lứa tuổi thành niên. Hoàn Ân, một cậu bé ở tuổi “17 bẻ gẫy sừng trâu”. Hai đứa thân thương với nhau từ tấm bé. Ðạm là thân côi cút, được ba mẹ của Hoàn Ân nuôi dưỡng và lớn lên cùng với nhau trong một mái ấm gia đình. Mỗi ngày dần lớn, tình huynh nghĩa đệ lại càng khắn khích nhau hơn sau những khi tan học. Cuộc sống miền quê mộc mạc, đầy tình yêu thương chất phát, hai chúng nó hồn nhiên bên chữ i chữ tờ, cò cò chèm chẹp, khoai lùi trong bếp rơm, ngày ngày đan gọt dây lác phụ giúp cha mẹ dệt chiếu mang ra chợ, hay tỉnh thành đô hội bán. Có những khi nghe tiếng chim bìm bịp kều chiều, nước lớn. Hai đứa bơi lội giỡn đùa trong giòng nước sông xuôi chảy. Văng vẳng đâu đó, có tiếng mẹ ru con trong chòi tranh vách lá:
Truyện Ðạm nứng quá, chịu không nổi quay người cho bé Ân mò vuốt sục cu 18+
“Ầu ơ,
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Chị em sắp sửa lấy nồi nấu cơm
Nấu cơm thì phải nấu canh
Nêm mắm, nêm muối, nêm hành cho thơm”