VN88 VN88

Có vợ vú bự lồn rộng như vậy mà hổng cố đụ uổng quá

Trạng thái lên cơn giựt giựt ở mụ trở lại mau chóng. Mụ Bảy nhún mình theo sự đeo giữ hai giò làm điểm tựa của tôi mà cục cựa phụ với tôi, đẩy đưa lồn mụ vào khúc thịt tím tái đó. E chừng mụ cũng đã mỏi nên chốc chốc lại đổi vị thế nơi khoản mặt, lúc nghiêng bên này lúc nghiêng bên kia. Tôi thấy thân hình mụ hơi giùn xuống nên dồn sức cố xốc mụ lên bằng cách hơi nhón mấy đầu ngón chưn, cốt cho phía ngực mụ nhớm hổng khỏi chỗ nằm. Tôi có cái tật hư khi đụ phải dòm cho thấy cặp vú của người nữ cà tong cà tong đung đưa vắt vẻo thì mới khoái và có hứng chơi dai.

Mụ Bảy lâu ngày thiếu người o bế nên gặp tôi cung phụng tới nơi tới chốn coi bộ vừa lòng. Lâu lâu mụ lại nhõng nhẽo đả đớt khen tôi để tôi thích chí, nhưng đối với tôi chiện đó nhằm nhò gì. Trên đời, tôi chỉ cần lúc nào cũng có một cái lỗ để tôi đút vô bắn xả cái chất bám bíu trong người thì mới khỏe khoắn và sống lâu.

Hễ may gặp được người nữ nào có cặp vú bự bự, dù cho hai cái quầng có tòe loe một chút cũng hổng sao, miễn là hai bàn tay tôi bụm vô mỗi cái vú mà hổng hết là tôi thích rồi. Thứ vú đó khi được nhét đầy trong họng, nhồi thiệt chặt vô, rồi cắn thì đã khỏi chê. Cho dù cái đống thịt vun u đó đôi khi có làm cho tôi ngộp thở chút chút tôi cũng ưng chịu.

Còn nói gì cô nường nào còn có thêm một cái lồn tổ chảng, lông lá rậm rì, dở ra coi thù lu một đống, lông mọc dài từ dưới rún che gần tới lỗ đít, thú thiệt nội cái chỉ lấy mắt dòm thôi cũng bổ ngửa mà chết. Phải nói mụ Bảy là con người trời phú cho có đầy đủ cả hai của quí như thế, hèn gì mà mụ cứ muốn được người nựng nịu ngày đêm.

Xui cho mụ lấy phải anh chồng không kham nổi nên phải chịu cảnh phòng không chiếc bóng. Nhiều đêm thòm thèm lết vô thiếu điều lay xin ổng ban cho chút đỉnh mà ổng cũng bò lê ê càng xin “ anh chả, anh chả “. Mụ tức rực vô cùng cũng đúng thôi.

Hổng hiểu khi hai bà òn ỉ nói chiện với nhau, bà vợ tôi có xì ra cái tật ham hố của tôi không mà mụ có gì đều bộc toẹt kể hết với vợ tôi ráo. Chiện đàn bà tưởng là hổng nói lời xí xọn, dè đâu mấy bả nói tục còn quá cha bọn đàn ông. Mỗi lần vợ chồng tôi ăn cháo ăn chè hì hú với nhau giữa đêm khuya tịch mịch, vợ tôi lại đem ra kể vanh vách cho tôi nghe.

Khi đó, trong lòng thì khoái, muốn nhào thử đại mụ Bảy một phen mà hổng tìm đâu ra dịp. Tai nghe bà vợ nói phải làm bộ như bỏ bên ngoài, có khi còn bày đặt mắng át bả tào lao xía vô chiện đời thiên hạ. Thế nhưng càng biết về mụ Bảy bao nhiêu thì lòng tôi càng nôn nóng muốn chụp đụ mụ bấy nhiêu.

Nhứt là khi vợ tôi ca kệ về bộ vú vĩ đại của mụ Bảy, bả vừa nói vừa chụm hai bàn tay lại ra dấu bự tới cỡ nào, làm tôi muốn chảy nước miếng. Thấy bản mặt tôi lịt lịt một đống, bà vợ biết liền tật háu ăn không bỏ của tôi. Bả chọc quê tôi một dề là vừa nghe nói tới vú bự đã hớt ha hớt hải như chó tháng bảy. Tôi phải làm bộ la um cho bả êm, mà trong lòng thì rậm rực rậm rực.

Đêm đó, chết sống tôi cũng phải đè bà xã ra trả thù dân tộc. Thì đành vậy chớ sao. Chưa mò được mụ chủ phố thì sẵn bánh ú, mu cua đồ nhà xài tạm đỡ ghiền. Tôi đụ kìn kìn khiến bà xã bẻo nhẻo bèo nhèo, và giữa cơn “ ô mê lý, mê ly “ thì tôi cất giọng nịnh bà xã luôn: đọ, em thấy chưa, đâu có đồ nào ngon lành hơn đồ em. Bà xã cứ nhè bả vai tôi mà thụi, mà ngắt, tôi hổng hiểu là bả ưng được tôi khen hay ưng tôi làm bả đã.

Bây giờ ôm được hai cái vú giề giề và đụ được cái lồn lớn của mụ Bảy, chèn ơi nó mới tới vô cùng vô tận. Nói nào ngay tôi có giữ được chưa mửa khí tới lúc này là cũng nhờ lồn mụ Bảy rộng dữ tợn, con cặc tôi nông ùm ùm mà như cái ga ra rộng rinh chỉ chứa cái xe chút nị. Đã mấy lần, tôi thấy mụ Bảy phải kẹp hai giò lại để lồn múm được con cặc tôi mà dọng tưng tưng lên xuống mới đã cho mụ.

Vợ chồng tôi ăn ở với nhau lâu, con cái cả bầy, nên vợ tôi thuộc lòng tánh tôi đâu có lạ. Ra đường tôi mà thoáng thấy bà/cô nào mặc đồ mỏng teng, lưng lằn sợi dây nịt vú là bụng đã đánh rum ba rum bốn. Tay thì nắm tay bà xã mà mắt thì liếc xiên nghía bộ ngực bà/cô ta. Chèn ơi, thấy hai lúp nào úp chụp vô hai bầu vú cỡ 6D là mắt muốn đổ ghèn tóe lửa.

Cứ tưởng tượng lôi xển được bả/cổ vô nhà rồi lột ra mà trây cái mặt mình vô chỗ vú họ một lúc là muốn thở hắt ra. Đang ở ngoài đường ngoài sá mà cái quần cứ bó chặt tức muốn tá hỏa tam tinh. Còn nói chi, các bà/cô cắc cớ diện áo voan, áo lưới, da đã trắng tươi mơn mởn lại còn lửng lơ con cá vàng với chiếc áo nịt màu đen, thôi thôi tức dái muốn chết quách cho xong.

Đó bởi vậy mà bà xã lúc nào cũng đem tôi ra làm đề tài trào phúng. Bả thường đả kích tôi: cái bộ mặt ông thấy đàn bà là y như đực ra. Ông đơ đơ ra như thằng chỏng trôi sông, tay chưn lỏng le như bị tháo khớp. Tôi đỏ mày đỏ mặt cự bả: này đừng có nói xấu tui, đi bên bà, tui hiền hơn ma sơ dòng tu kín. Bà phải hãnh diện có ông chồng pơ phếch mà cố giữ hạnh phúc lâu dài.

Bà xã nguýt tôi một cái như dao liếc, bén ngót muốn cạo rụng hết lông. Bả gật gù: phải, ông tốt lành quá nên hổng may tôi mới vớ dính ông. Chớ rành ông sáu câu như vầy thì hồi đó tôi dông một nước cho đỡ khổ.

Đó, cái số tôi lận đà lận đận như rứa. Học hoài bài vở cốt gây uy tín với vợ con mà cứ cà trớt hổng xong. Cũng tại trái tim tôi nó có chút xí mà thấy đâu a vô thương đại đó. Cho nên hễ gặp đàn bà là cái tay cứ giựt giựt muốn đờn. Đờn như các nhạc sĩ thì tôi chịu, còn dùng tay mà đờn, mà khảy khiến các bà rung lên như dây tơ thì chắc chẳng ai sánh nổi tôi.

Bà xã tôi đó là bằng cớ. Lần nào bả ôm bầu cũng ì à ì ạch, một hai là lỡ một lần hổng ham hố nữa đâu. Tôi cũng hứa để bả yên tâm. Nhưng con cái vừa ra, nồi than nằm chưa nguội, rúc vô thấy bà xã cho con bú đã quên trớt quớt. Bả nằm chình ình ra đó, áo để mở bung, con nít bú một bên còn một bên thì cứ thò lõ mắt nhìn biểu sao tôi không nổi ngứa. Vậy là con một bên, cha một bên, thay nhau bụm mút vú mẹ tì tì. Bả có xô thì cũng hổng hất ra nổi.

Lúc miệng đã ngậm vú vợ rồi, tay hổng lẽ lại để không, thế là óc thì dặn đừng, mà ngón tay thì cứ bò lần xuống háng bả. Trách chi mà bả đang lơ mơ để con bú, bỗng thấy mát mát dưới hạ bộ, tỉnh ra thì đã thấy thằng tía mắc ôn đã chễm chệ núp gò mối tập bắn bia từ phía sau đít bả rồi.

Từ đó, bấm đốt ngón tay đủ 9 tháng 10 ngày là bọn nhóc lại có thêm một em bé. Con lớn tha con nhỏ, lưng ẹo một bên, bà vợ càng ngày càng luộm thuộm rề rà nặng chịch. Thế mà “ tắt đèn nhà ngói giống nhà tranh “, bà xã luôn luôn vẫn được xem là tay chơi trống có hạng.

Tôi đem chiện này kể cho Bảy nghe khi tôi chuyển mụ sang vị thế ngồi xạng chưn trên miệng tôi, Bảy nghe thấm ý cười rich rích. Mụ đòi tôi lau bớt chất khí lồn đi đã, nhưng tôi cản lại. Tôi biết mụ đang ăn còn thòm thèm nên biểu sao cũng nhắm mắt nghe theo. Tôi điều chỉnh cho lồn mụ ở đúng vị trí miệng môi tôi rồi lấy hai tay bành ra dòm.

VN88

Viết một bình luận