Sự việc sau đó thì các bạn đã biết rồi. Còn bây giờ, tôi đang trên đường về nhà. Nhà tôi khá gần trường và việc tôi đi bộ không hề làm tôi khó chịu. Tôi khoái là đằng khác.
Tôi và thằng Luke vốn là bạn thân, thân khủng khiếp. Nhưng từ bốn tháng trước trở về sau này, nó luôn kiếm chuyện để sỉ nhục tôi. Tôi khó chịu vì điều đó, nhưng rồi phát hiện ra nguyên nhân khiến nó trở nên như vậy.
Không biết bắt nguồn từ đâu, trường tôi bình chọn một cách kín đáo xem người nào là đẹp trai nhất. Tôi không màng danh hiệu đó nhưng rồi tôi có tên trong 3 người cuối cùng. Hai đứa còn lại là Luke và Gerald – thằng nhóc mang ba dòng máu Mỹ – Hy Lạp – Đức học lớp kế bên. Tôi biết được điều này vì tôi nhặt được mảnh giấy rơi ra từ cặp của Mary, người mà tôi nghĩ là kẻ được phân công theo sát tôi.
Đại khái mảnh giấy có tên ba người cuối cùng, sơ lược về ngày sinh, chiều cao và cân nặng, màu mắt, màu tóc, tài năng… Tôi thấy vụ đó kì cục làm sao nhưng khi đem nói với Luke, nó tỏ vẻ phấn khích. Nó cho tôi biết nó biết vụ này lâu rồi và nó mong nó sẽ là người đoạt giải. Tôi phì cười còn nó hơi quê. Nhưng rồi ngày hôm qua, tự nhiên cả trường đến chúc mừng thằng Luke đoạt ngôi vị đẹp trai thứ ba cả trường. Như vậy có nghĩa là nó đã thua tôi.
Nhưng việc cạnh tranh với thằng Gerald làm tôi cảm thấy thích thú. Cái mặt đẹp đẽ của nó lúc nào cũng vênh lên làm tôi thấy khó chịu. Nó chơi tốt mọi môn tôi chơi hay. Chúng tôi từng chạm trán nhau khi thi bóng rổ, thi bơi, thi hùng biện. Thậm chí khi tôi tham gia cuộc thi kéo Violon toàn bang thì nó cũng tham gia ở môn Piano.
Cái thằng đó xứng đáng để tôi hơn thua so sánh tài năng.
Tôi quạt nước lia lịa. Cứ mỗi lúc đầu tôi nhỏm dậy khỏi mặt nước là tôi nghe tiếng của đám bạn mình la hét om sòm. Có lẽ chúng đang cổ vũ tôi nhưng tôi nghĩ chắc chúng làm tôi xấu hổ nhiều hơn.
Tôi chạm được thành hồ đầu tiên, lúc tôi cong chân đẩy vào thành và trở người quay ngược lại, tôi thấy thằng Gerald ở làn bên cạnh. Nó bám sát theo tôi. Tức điên người, tôi ra sức quạt sóng và lao về phía trước. Lúc tôi ngoi đầu dậy lần sau cùng, tôi nghe mọi người hò hét vang dội. Tôi biết mình đã là người chiến thắng.
Eliza chạy đến sát bên tôi và tặng tôi bó hoa sau khi tôi nhận huy chương. Cô nàng rõ ràng thích tôi ra mặt, tuy nhiên tôi lại không có chút hứng nào với cô ấy.
Tôi đưa mấy bó hoa cho Luke. Tôi bảo tụi nó cầm giúp và đợi tôi ở ngoài cổng nhà thi đấu. Tôi đi tắm rửa, thay đồ và sẽ ra ngay.
Lúc tôi bước vào cầu thang dẫn xuống phía dưới, tôi nghe tiếng súng nổ. Đợt bơi ếch hai trăm mét đã bắt đầu. Tiếp theo sẽ là đợt bơi tự do. Hầu hết những vận động viên tham gia bơi sải ở nội dung của tôi đều sẽ dự đợt thi đó. Chỉ có tôi là từ chối tham gia. Tôi không muốn ôm hết giải thưởng về mình.