Trong lúc đó ở một căn phòng xa xôi Tâm đứng nhìn ra khung cửa có những toà cao ốc san sát với nét mặt lạnh lùng, có tiếng chuông reo Tâm nhấc máy:
– hello!…I’m speaking…you’ve got Vu, OK send him in!
Tâm gác máy vẻ mặt căng thẳng; lát sau có tiếng gỏ cửa:
– vào đi!
Gã đàn ông tên Vủ xuất hiện:
– chào anh!
Tâm nhảy xổ lại đấm vào mặt gã, quát lớn:
– mầy làm ăn kiểu gì vậy?…chỉ có việc theo dõi con nhỏ mà cũng để xẩy là sao?
Vủ đứng dậy đưa tay xoa một bên má phân trần:
– xin lổi anh!…em chờ cả ngày ở Strip-Tease mà không thấy nó ra…không biết nó đi bằng cách nào?
– Đi bằng cái con mẹ mầy!….mầy có biết hiện giờ bọn Interpol đang bám sát tao không?…
– Xin anh cho em cơ hội!
– Được!…nội trong ba ngày mầy phải dẩn con khốn nạn đó về đây, còn không thì …chết mẹ mầy đi!..
Ra ngoài!….beat it!
Từ ngày xây trung tâm trên đảo ở Honduras, không những phục vụ cho những trò dâm loạn của hắn mà Tâm còn chuyên về đường dây cung cấp nam-nữ mại dâm cho khắp thế giới và cũng là một trùm giao dịch Heron khét tiếng. Hiện giờ sở Đặc Cảnh Quốc Tế đang truy nả hắn về nhiều tội bắc cóc, ma tuý, trốn thuế và tổ chức sex tour. Lở tay đã nhúng chàm, Tâm không còn lựa chọn đành phải đi cho hết con đường của mình; đã gia nhập vào mạng lưới Mafia nếu quay trở lại chỉ có con đường chết. Từ một công tử háo dâm hắn đã trở thành tên trùm có máu lạnh; hắn đấm vào mặt tên đàn em để thị uy chứ thật ra Tâm đã biết Phượng giờ đang ở đâu và đang làm tình với một gã “đĩ đực” việt nam trong một khách sạn; muốn lôi đầu Phượng về đây lúc nào chả được, chỉ vì hắn muốn biết thật sự gã đàn ông việt nam đó là ai và muốn gì mà thôi; tất cả đều nằm trong cặp mắt cáo già của hắn.
Phượng thoả mãn úp mặt vào nách trái nhẵn bóng của Quang mà hít hà cái chất lỏng từ những lổ chân lông thoát ra; nàng ngước lên nhìn chàng âu yếm:
– chưa ngủ hả cục cưng?
– Chưa đâu! Còn em sao không ngủ đi?…muốn anh vần cho một trận nữa hả?
– Còn đâu nữa mà làm, ra hết trơn rồi bày đặt! _Phượng trề môi.
– Thôi ngủ đi! Mai anh phải về ÚC sắp xếp rồi cho em hay!
– Về bển có nhớ em không? Có quen con nào bên đó không?…em mà biết được là em thiến đó!
– Thôi mà đừng có nói bá láp mà! …ngủ đi!
– Thấy không chưa gì đã chửi người ta!
– Không có mà!…ngủ đi!
– Không ngủ! Muốn thức với anh!_ Phượng dùng dằng.
– Để làm gì?…không nghe lời, anh không về đảo với em đâu!
– Anh dám?….ai biểu không trả lời câu hỏi của em!
– Hỏi gì đâu?
– Anh có bạn gái bên ÚC không?
– đã nói không mà! Hỏi hoài à!
– Tại yêu anh em mới hỏi chớ bộ!
– Vậy ngủ được chưa? Cô nương!?
– Không đâu! Em muốn thức với anh! Em muốn thức với anh! _ Phượng nhõng nhẽo.
– Vậy uống với anh chút beer nhe?
– ừa! …
Quang tung mền đứng lên loã lồ đi về bàn rượu, cặp mông đẹp săn cứng vung lên theo nhịp bước của chàng; Quang lấy hai chai bia lạnh rót vào ly rồi mang đến giường. Phường ngồi dậy cười dâm đãng:
– em muốn nhúng con cu của anh vào ly beer rồi mới uống!
Quang thở dài:
– rồi tới nữa rồi!….thôi thì cho em đó muốn làm gì thì làm!
Phượng cầm dương vật mêm xèo của Quang nhúng sâu vào ly bia xong đưa vô miệng nút ngon lành, những bệch tinh dịch khô, khi thấm nước tan mất vào ly bia. Phượng đưa lên miệng tu cạn rồi nắm dương vật của chàng lôi lên giường. Quang lắc đầu, lại một màn phục vụ cho người đàn bà dâm dục.
Rời việt nam lúc còn rất nhỏ; thuở ấy cậu bé bẩy tuổi bị giòng người cuồng cuộn đẩy trôi lên tàu hải quân Mỷ trong ngày lịch sử ba mươi tháng tư , năm bảy mươi lăm; rồi được bà trưởng phái đoàn Canada bảo trợ và sinh sống ở Toronto kể từ đó, bỏ lại cha mẹ và anh chị ở quê nhà. Cậu bé có tính năng động và tự lập đã trở thành một thanh niên tuấn tú ra đời với mảnh bằng Master of Sciences; nhưng phần số đưa đẩy, vào một dịp tình cờ được người đàn ông tên Trung giới thiệu Quang tham gia vào tổ chức Interpol, phải sống lưu động vì nghề nghiệp. Tin Hiệp, Loan cùng nhóm thanh niên mất tích làm chấn động Toronto; vì trách nhiệm và vì cộng đồng Quang tham gia điều tra; sau nhiều tháng thu thập tài liệu khắp vùng biển Carribbean cuối cùng đã có kết quả. Ván cờ nầy chàng đi được phân nữa còn phân nữa kia là phải bứng trọn gốc cái tổ chức ghê tởm do Tâm cầm đầu; vì thế Quang phải giã dạng làm một nam vủ thoát y chuyên nghiệp để nắm lấy đầu mối là Phượng và dùng nàng làm nguyên liệu để phá vở tổ chức tội ác. Gần một tháng trời Quang gần gũi Phượng tìm hiểu, mới biết được nàng cũng chỉ là một trong những nạn nhân của Tâm; chàng cảm thấy thương hại cho nàng và đang tìm cách giãi cứu, làm sao “đập chuột tránh bể đồ”. Vấn đề tình cảm giữa chàng và Phượng, Quang không biết phải làm sao thôi thì phó mặt cho con tim giaỉ quyết.
Quang nhè nhẹ bước ra khỏi giường với thân xác trần trụi, chàng mặc vội chiếc quần jean vào rồi lén đi ra dãy hành lang thật xa mở cell phone liên lạc:
– hi! Anh Trung đó hả?…em đây.
– Mọi việc diễn tiến tốt đẹp! Chỉ còn chờ chỉ thị!
– Vâng! Em hiểu! Con nhỏ đó không biết gì cả…vâng…tin ở em đi..có gì mai liên lạc…bye!
Chàng cúp phone quay lại thì Phượng đã đứng đó tự lúc nào với chiếc áo ngủ màu bông súng, Quang lúng túng tránh cặp mắt bén lạnh của nàng. Phượng nấc lên đau khổ:
– Anh đang lường gạt tôi?!…thật ra anh là ai?_dứt lời nàng bổ nhào vào Quang đánh thùm thụp lên tấm ngực trần của chàng.