VN88 VN88

Bú cho cu anh nứng trở lại đi

Bây giờ tôi mới biết chị Đạm Hương là một người mẫu. Hèn nào dáng đi cách nói và ăn mặc của chị tuyệt vời như vậy. Và nổi vui -vô duyên- khi nghe chị không tham dự chuyến đi biển đã chùng xuống khi anh Thuần cho biết hai người -anh và Đạm- đã đính hôn có thể năm sau sẽ cưới nhau. Tim tôi như bị bóp chặt nhưng vẫn cố gắng gượng anh và chị đẹp đôi lắm..Thuần thở mạnh ngã dài ra ghế hai tay gối đầu. Tôi càng nghẹt thở thêm khi nhìn hai lõm nách đen rậm lông của anh phơi ra. Những sợi lông đen ướt nước bết sát vào nhau.Tôi như hổn hển sao Thuần à anh Thuần lại thở dài? Người con trai lại ngó sâu vào cặp mắt chới với của tôi em nghỉ đẹp đôi thật à? Không chỉ em mà mấy người bạn của anh chị..buổi tối hôm đó em nghe họ trầm trồ ghê lắm..! Ừ thì nhìn bên ngoài đúng như vậy..À mà người bạn của Huy đâu sao anh không thấy..?

Tôi quay tìm thấy Lâm đang toe toét với hai ba nhỏ con gái bên kia hồ bơi. Mổi đứa cầm một que cà-rem. Thằng khỉ gió mời gái ăn kem mà không mua cho mình. Tôi nghiến thầm trong bụng. Hắn đang cua đào kìa anh..cái tên quái mặc quần tắm màu mè như sân khấu đó..Thuần cười lớn cua bằng kem nữa nhé…À Huy có muốn ăn kem không hay uống nướt ngọt không..em có khát không..? Có..em đang khao khát thân thể tuyệt vời của anh…Tôi muốn nói như vậy vô cùng nhưng chỉ ngượng nghịu gật đầu để Huy đi mua cho anh Thuần uống nước ngọt hay ăn kem..? Thuần đứng lên để anh đi mua cho..ăn kem nhé?

Ra khỏi hồ bơi Thuần rủ tôi và Lâm đi làng nướng. Lâm chứng tỏ câu “nam thực như hổ” cho tôi và Thuần xem. Thằng quái ăn như quạ mổ bắp heo ngốn cám và voi sướt lá. Vừa nhai nuốt vừa ba hoa đủ thứ. Thấy ghét nhưng Thuần có vẻ vui lắm với những câu chuyện không đầu đuôi của hắn nên tôi không chận lại. Hai người uống tới mấy chai bia trong khi tôi nhấp hoài không vơi một chút. Lúc ra cửa Thuần đột ngột đề nghị đưa tôi về. Lâm no nê xoa bụng hỉ hả (quên mất mục đích) đồng ý rồi lên xe giông tuốt. Tôi bổng phát lúng túng cứ đứng ngớ mặt ra đến nổi Thuần phải nhắc tới hai lần.
Xe chạy vòng vèo trong khí hậu mát dịu của buồi tối bắt đầu cho hai ngày cuối tuần. Lúc Thuần tóp lại tôi ngạc nhiên nhận ra cái quán cà-phê đối diện trường. Thuần dựng xe nắm tay tôi kéo vô quán anh muốn đi chơi một chút nữa với Huy mà…Đâu có uống hết nữa chai bia mà xem bạn nhỏ như muốn say vậy? Tôi đang say cảm giác thì đúng hơn. Mùi mồ hôi phả từ lưng áo Thuần. Bàn tay cứng cáp đang nắm nhẹ tay tôi. Không ngây ngất không choáng voáng sao được. Đêm thật óng ả như mật ong mịn màng như lụa tằm. Đêm run rẩy khi rời quán cà-phê chiếc xe đi thẳng vào khuôn sân một khách sạn nhỏ. Giọng Thuần êm như vỗ về ở đây chờ anh nghe bạn nhỏ. Tôi không còn tự chủ chỉ ngoan ngoản gật đầu. Ngoan ngoản đi với Thuần vào một hành lang mờ mờ màu đèn hồng. Vào một thang máy nhỏ như cái hộp kẹo và sau cùng bước vào căn phòng có màu đèn ngà ấm cúng.
Đêm đầm đìa mồ hôi oằn oại cãm giác. Đêm nhể nhại thịt da và nồng bốc mùi tinh khí khi Thuần bật tiếng rên ngợp ngụa khoái cảm và bắn mạnh từng luồng trắng sệt âm ấm lên mặt lên ngực bụng tôi.

Sau đó anh ngã ập lên thân thể vẫn còn run rẩy vì sung sướng của tôi ôm choàng. Siết chặc. Bà tay khoẻ mạnh của anh mò mẩm tìm cái dương vật căng cứng của tôi và bắt đầu sục. Khoan nhặt. Tôi oằn oại bám víu vào bờ lưng cuồn cuộn những cơ bắp ướt đẩm mồ hôi muốn cào cấu xé rách để làm dịu xuống sự đòi hỏi thoã mãn không thấy đủ.
Thời gian bị ném xuống thảm ngay khi Thuần cởi bỏ quần áo nên tôi không còn ý niệm. Chỉ biết chúng tôi khi cương cứng như một quả bóng bơm ngợp cãm giác khi chùng xuống như bao nhiêu sinh lực đã bắn tung tuôn cạn. Rồi lại hổn hển tìm nhau trên đầu ngọn sóng sau đó lún sâu xuống tận đáy rã rời. Và đêm mê man trong giấc ngủ.

Ngôi nhà nghỉ cuối tuần của gia đình Thuần nằm lưng chừng nhìn ra biển. Mười hai người chúng tôi quả thật có những giờ phút vui xôn xao như sóng vỗ bờ cười căng phồng như gió từ khơi thổi vào lồng lộng. Buổi chiều thứ bảy lúc sữa soạn mang những thứ cần thiết ra xe chuẩn bị cho đêm lửa trại, Ngự Trì ủ ê báo tin :
– Hôm đó ba mạ gọi vể cho biết xong công tác sẽ tổ chức lể cưới cho anh Thuần và Đạm Phương liền vì ôn của chị ấy đau nặng muốn thấy cháu lên xe hoa trước khi nhắm mắt …!
-……
Xe ra bãi rồi lửa đốt lên. Rồi ăn uống, ca hát trò chơi..v..v..Tôi tham dự như một người robot. Bây giờ tôi hiểu hết vì sao Thuần tìm tôi và vì sau có những lần đưa vào khách sạn. Lúc “văn nghệ” anh nhìn tôi thật sâu và ôm đàn hát :
” Xin đời sống cho tôi mượn tiếng…xin cho cơn mê thêm dài một chuyến..Cuộc tình xuôi tay còn lưu luyến…Còn đắng cay còn hận còn đau…”
” Mai đời có cho tôi gặp gỡ…xin cho đôi môi em cười rạng rở…”
Ngọn lửa và hình ảnh Thuần đang hát với cây đàn lung linh và nhoè nhoẹt. Tôi chợt bắt gặp đôi mắt mở lớn như một dấu hỏi của Ngự Trì nên cười như mếu ngồi ở đây khói cứ bạt vào cay cả hai mắt Ngự ơi…!

(Hết Truyện 18+ Tại Ditnhau18.com)

VN88

Viết một bình luận