Anh Tư nhích thêm chút nữa cặc anh cắm sâu thêm, anh bàn hoàn rung động, toàn thân như tê dại đi, Anh lại muốn xuất tinh ngoài quan ải hay sao chứ. Có xuất cũng phải xuất tận đáy tử cung. Anh hít mạnh một hơi dài xoay ý nghĩ qua chuyện khác cơn đê mê chợt giảm đi. Anh không thể kèm lâu hơn rướng thêm người tới trước. Con Trinh đưa hai tay cố đẩy ba nó ra
– Ba ơi! Đau con ư…ư
Pụp con cặt anh Tư đã cắm lút cán vào cái lồn trơn nhẹp nở lớn tối đa. Anh để yên quay qua hôn hít Trinh an ủi, anh liếm lên vú con, anh ngoạm vô cổ con như xoa dịu cái đau đầu đời của đưa con gái yêu. Cơn đau như thoáng qua dành cho cái cảm giác hoan lạc. Trinh cong cớn hai chân, tay ôm ghì ba nó. Anh Tư bắt đâu nhấp nhè nhẹ lên xuống, ra vô ngăn ngắn cho Trinh quen đi cái đau còn vươn vất và rồi sự hưng phấn trở lại nhanh chóng. Trinh ôm ghì lấy ba hai bàn chân chịu xuống giường, mông nhổm lên khỏi gối, miệng rên rỉ như đang khóc. Anh Tư đầu như nổ đom đóm. Anh ghì lấy mông Trinh nhấp nhô chầm chậm rồi nhanh dần theo nhịp thở đứt đoạn của hai người. Trái đất nổ tung cực lạc đã đến cực điểm, mông anh nhấp bần bật, lồn con Trinh đầy nước, cặt anh Tư cọ xát hoà nhập với tiêng rên không phaỉ của môrt mình Trinh nữa mà là cả hai..đang ghào thét đầy dâm dật
– Ôí con …Trinh ba…. sướng quá!… ư
– Chết con ba…ôí!…con..chết mất a…à….á
Hai than thể quyện lấy nhau như hai con trăng mắt lẹo, hơi thở dồn dập, nhịp nắc của anh Tư lia lịa, bên dưới Trinh đập tay xuống giường miệng ú ớ hoan lac…
– a a a a a a a a!
– Ưưưưu….ư!
Anh Tư cảm nhận được lồn Trinh co thắt nóng hổi, cặc anh trân lên phóng mạnh từng luồn tinh khí vào lồn Trinh. Hai cơ thể đang đến tột đỉnh hoan lạc cùnh nhau.
Chi Tư ở bệnh viện về thấy gia đình khác lạ. Anh Tư tỏ ra thương chị hơn, chăm sóc chị chu đáo va diu dàng không như trước. Con Trinh siêng năng hẳng ra, làm mọi điều chị sai bảo chư không như trước ưa cải lại mẹ. Nhà thật êm ấm hạnh phúc. Chị nghĩ phải chăn chi sanh cho anh thằng cu nên anh quí mến chị them ra, còn Trinh nay đã có em trai nên tỏ ra nghiêm túc hơn xưa, và chị đơn giản nghĩ đến đúa con trai mới ra đời: Ôi nó sẽ sung sướng và sẽ được hạnh phúc như chị đây đang hạnh phúc.
Chi đâu biết sau cai dêm anh Tư phá trinh con gaí hai cha con đã quấn quít nhau hơn. Anh thì đã thỏa cái mặc cảm không được hưởng trinh con gái nay đã tọa nguyện lại thêm lúc nào cũng được con gái thần tựng thán phục nó chỉ muốn ba nó “trị bịnh “cho nó hoài. Hể cứ vắng bóng mẹ nó là hai người lại xáp với nhau hôn hít. Anh Tư thì mò lồn hoặc kéo áo nó lên bú vú. Hai ngừơi lúc nào cũng thềm nhau và dỉ nhiên rất kín miệng. Cả hai thấy có lỗi với chị Tư nên hết sức chìu chộng chị đủ điều.