Trinh nằm im rồi thút thít khóc
– Sao con khổ vầy trời!
– Chuyện nầy ba dấu mười mấy năm nay giờ thì con biết rồi đó. Gia đình nầy còn hay mất trong tay con
– Nhưng con làm được gi bây giờ hu hu
Anh tư mở cờ trong bụng, anh không ngờ con bé ngây thơ va dể tin như vậy. Anh bò lên giường ôm lấy Trinh ra điều đau khổ. Lần nầy nước trên mắt anh là nước miếng nhưng con Trinh tin ba nó đang đau khổ. Nó cũng ôm lấy anh Tư thỏ thẻ
– Thôi ba đừng buồn con hứa không nói với ai đâu giơ thì ba muốn con lam gì đây?
– Việc cần gấp là ba muốn thử xem con có bị bịnh như mẹ con hay không?
– Thử làm sao ba?
– Ba sẽ làm chuyện đó gỉa bộ vơí con thử xem con cảm giác thế naò con có bắng lòng con chỉ việc nói cho ba biết con có thích không vậy thôi
– Nhưng lỡ có bầu..
– Làm gì có chuyện đó ! chỉ giả bộ thôi mà. Con là con của ba mờ
– Có đau không hả ba?
Nãy giờ lợi dụng Tring đang ôm anh Tư tranh thủ vừa hôn con vừa vuốt ve con gái. Bang đầu doc theo sóng lưng , dài dài xuống bờ mông. Anh Tư thoa bóp thật điệu nghệ. Có bao nhieu khả năng anh dùng tất. Hơi thở con Trinh nghe dồn dập dần. Con cặc anh Tư bắt đầu cứng lên
– làm gì đâu mà đau con, không dâu
– Con không biết..tuỳ ba.. ơ nhưng kì!
– Con cư nằm yên ba sẽ giải thích từ từ con sẽ hiểu chứ nói con không biết đâu liền đâu.
Vừa nói hai ban tay anh cũng hoạt động không ngừng. Người con Trinh nóng rang, nó bắt đầu hỏi những câu không đầu không đuôi gì cả
– Ba thoa lưng con như vầy con có thích không?
– Dạ…có
– Thích làm sao?
– Con không biết
– Thôi ba không hỏi nữa con sẽ cho ba biet sau cung được
Anh Tu hôn lên môi con, Trinh xô mặt anh ra nhưng ròi dần dà nó cũng bắt chứơc anh hôn trả. Anh Tư nút lưởi con. Trinh cứ ư ư trong cổ họng người nó cứ cong lên từng đợt khi ban tay ba nó vuốt lên ngực no. No mềm nhủn như con bún anh Tư lật tới lật lui tuỳ thích. Anh thấp người xuông hôn lên ngực, con Trinh trân ngươì chiu đựng, anh liếm lên núm vú, Trinh nất lên. Anh Tư cười thầm lên tiếng.
– Sao vậy con ? không thích thi thôi vậy
– Da.. không phaỉ …nhưng nhưng….ôi! Ba !
– Con…con…thích…
Anh Tư làm bộ không nghe tiếp tục ngậm núm vú Trinh nút. Người Trinh nóng rang hơi thở dồn dập Trinh không noí nữa lời nhưng thân dưới cứ ép sát vào cu ba nó đã nói lên bằng vạn lời ham muốn. Anh Tư dầy dạng kinh nghiệm liếm từ cổ con liếm xuống. Anh đưa lưỡi đi đến đâu người con Trinh cong lên đến đó như đang bị ma nhập. Anh Tư tuột dần xuống dưới rốn con, Trinh không còn kềm được nữa phải rên lên
– Ba oi!..,chết con…ư…ư!
– Trinh ơi! Tha lỗii cho ba…nha con!
– Con…thương ba…ôi!
Sau đó chỉ còn nghe tiếng nút vú chùn chụt của anh Tư và tiếng rên nho nhỏ của Trinh. Dưới bóng trăng vằng vặt hai cha con bây giờ chỉ còn biết ngụp lặng trong hoan lạ. Tiếng trở mình của Trinh xột xoạt trên giường, tiếng thờ đứt đoạn của hai sinh vật đang trong cơn khái lạc không còn biết trời đất gì nữa.