Cũng giống như Chris, Paul cũng mặc kệ mọi giáo điều, mọi rào cản, Paul chỉ muốn được sung sướng như thế này mà thôi. Có sao đâu cơ chứ. Paul và Chris quá nghèo không cô gái nào yêu và thỏa mãn chúng tôi thì chúng tôi tự thỏa mãn cho nhau. Vậy thôi. Một buổi sáng tuyệt với nhất đối với cả Paul và Chris sau một đêm ái ân tuyệt đỉnh. Giờ thì Paul và Chris không chỉ là anh em, bạn thân mà còn là người tình. Điều đó mới tuyệt vời làm sao? Hai người đàn ông nghèo khổ ở tại thành phố Mahattan rộng lớn này lại có nhau, yêu thương nhau. Chris khẽ gọi Paul:
– Dậy thôi Paul, không anh đi làm muộn đấy
– Ôi, nếu tối nào em cũng “hành hạ” anh như đêm qua nếu anh không chết non thì chăc anh cũng bị trừ hết lương vì đi làm muộn mất thôi
– “Hành hạ” á? Thế thì em sẽ không bao giờ hành hạ anh nữa nhé, anh chịu không?
– Không, ôi anh xin lỗi, mới trêu tí mà đã giận rồi à?
– Giận cái gì, anh không dậy nhanh đi là muộn đấy! Anh đi đánh răng rửa mặt đi. Em nấu cho anh bát mì, anh ăn trước đi. Ở nhà em sẽ vệ sinh và ăn sau
Sau khi vệ sinh xong, Paul đi ra và nhìn thấy Chris đang cặm cụi đổ nước sôi vào mỳ cho Paul và đậy nắp lại. Nhìn Chris dễ thương quá chừng, mái tóc vàng óng, ánh mắc xanh biếc. Những cơ bắp còn non nớt nhưng nhìn trông rất ấn tượng và natural. Đặc biệt là nhìn đôi môi mọng nước gợi cảm như J.Lo của Chris làm Paul muốn hôn Chris quá chừng. Cũng hơi bệnh hoạn thật, nhưng có sao đâu cơ chứ. Paul nhẹ nhàng tiến đến và ôm Chris từ phía sau, làm Paul hơi khẽ giật mình
– Anh làm gì thế Paul?
– Em chắc chưa hôn ai đúng không? Anh cũng vậy. Tại sao anh em mình không thử trước để nay mai không lúng túng khi anh em mình có bạn gái chứ?
– Lý do lý trấu, muốn hôn chứ gì?
– Đúng là chỉ có em hiểu anh thôi.
Cả hai không ai nói gì nữa. Họ nhìn nhau thật lâu. Cả hai đưa đầu về gần nhau. Rồi cả hai dừng lại và bật cười. Ngượng thật đấy. Hồi hộp nữa vì thực ra cả hai đều không biết được cái cảm giác khi 2 đôi môi chạm vào nhau thì nó sẽ như thế nào. Nhưng như một ma lực. Cả hai lại tiến đến và cuối cùng 2 bờ môi đều chạm vào nhau. Một cảm giác hơi tê tê ở đầu môi như là điện giật khi 2 bờ môi chạm vào nhau. Cả 2 lại dừng lại. Chris định rời khỏi Paul nhưng Paul đã dùng tay túm nhẹ vào gáy của Chris và bắt đầu hôn ngấu nghiến như là những gì Paul nhìn thấy ở trên phim. Paul dùng lữa của mình quyện vào lưỡi của Chris, làm Chris hơi khẽ run người. “Cock” của Paul sau lưng Chris bắt đầu nứng lên. Ở tư thế này hôn nhau thật khó, Chris quay ngừng lại, và đứng sát ngươi vào phía Paul. Và Paul có thể cảm nhận được con cu của Chris cũng đang nứng và chạm vào cock của Paul. Hai cái lưỡi chạm vào nhau, 2 con cu cọ vào nhau qua chiếc quần đùi. Một cảm giác thật đặc biệt. Một cách vô thức, cả 2 nắm lấy con cu của nhau và mân mê qua chiếc quần đùi. Khi cả 2 đang rơi vào một cảm giác đê mê của buổi sáng sớm ngọt ngào đó thì chuông điện thoại reo. Paul nhanh chóng buông Chris ra và nhận điện thoại:
– Alo, anh John đấy ạ? Có chuyện gì thế hả anh?
– Uh, sáng nay trên đường qua công ty em qua chỗ Nailes lấy một hộp giấy in và photo luôn nhé, công ty mình sắp hết rồi. Hôm qua anh nhờ Nailes mua nhưng hôm nay Nailes bị ốm nên không mang đến công ty được. May mà em chưa đi. Sắp đến giờ đi làm rồi em chưa đi à?
– Dạ vâng em đang chuẩn bị đi
Cả 2 bật cười vì cuộc điện thoại của sếp đã làm gián đoạn nụ hôn của cả 2. Chris lại tiến đến để hôn một lần nữa. Và Paul cũng suýt tí nữa lại hôn Chris. Nhưng không Paul quay mặt tránh nụ hôn của Chris.
– Không được, anh phải ăn và đi làm, không muộn mất rồi
Chris hơi thất vọng nhưng cũng đành thông cảm. Paul phải đi làm, phải cố gắng để được tăng lương để còn chi trả cho chiếc điện thoại di động trả góp của công ty chứ. Paul mở tô mì ra. Ôi chúa ơi, nụ hôn ngọt ngào của buối sáng sớm đã làm cho bát mì nở tét lét hết cả. Cả Paul và Chris đều cười. Paul nói dí dỏm:
– Vì nụ hôn vừa rồi anh có thể ăn hết bát mì này, huh?
– Cố lên anh yêu, về em sẽ “thưởng” cho
– Thôi, anh xin mày. Mày để anh ngủ sớm đêm nay chứ
Paul đến nhà Nailes để lấy tập giấy in. Paul gõ cửa và nghe thấy giọng nói thì thào của Nailes
– Paul à? Vào đi. Cửa không khóa. Chỉ có chốt thôi. Cậu cứ thò tay vào mở nó ra
Paul vào nhà và nhìn thấy Nailes gầy xanh ốm yếu nằm trên giường
– Cậu lại bị đau đầu à? Sao cậu không chữa giứt điểm căn bệnh đau nửa đầu của cậu đi
– Mình cũng đang cố dành giụm để làm việc đó. Nhưng mình cứ ốm nghỉ suốt thế này không khéo mình bị trừ hết vào lương mất. Mình đã thiếu tiến nhà 2 tháng nay rồi. Mình ốm yếu thế này, không khéo công ty đuổi việc mình mất
– Cậu đừng lo, John rất tốt bụng
– Paul, mình xin lỗi cậu. Mình rất ngại nhờ cậu việc này. Nhưng cậu có thể lấy cái bô và giúp mình đi vệ sinh được không?