– Nhưng mình chỉ muốn điều tốt cho nó thôi.
– Mình thấy cậu đang cướp mình từ tay Chris thì có
– Vậy cũng được chứ sao. Mình cá là mình tuyệt vời hơn nó nhiều
Nailes nhìn Paul một cách kinh ngạc. Thôi chết, một mối quan hệ anh em tốt đẹp là vậy. Giờ đây tại mình lại đang có nguy cơ sụp đổ. Hai anh em đang cùng thích mình. Mình phải làm sao. Có lẽ mình nên nói thật cho Chris biết không. Để nó hận mình cả đời thì ngại lắm. Nhưng bây giờ mà nói nếu Chris giận mình, không tha thứ cho mình vì mình đã tham gia vào vở kịch đó. Rồi Paul cũng giận mình vì mình đã phản bội Paul thì sao. Mình mất cả hai. Không, mình yêu cả hai. Mất cả hai làm sao mình sống được. Nhưng không Nailes phải nói. Cứ để thế này thì không sớm thì muộn rồi mình cũng mất cả hai. Kệ mình nói ra còn có cơ may được cả hai. Trời đã gần sáng. Nailes nói:
– Dậy mặc quần áo và đi thôi. Để ai thấy bọn mình ở đây cả đêm qua thì không hay đâu
– Uh, hôn mình đi Nailes. Mình thích nụ hôn của cậu lắm
Nailes đặt lên môi Paul một nụ hôn đang say đắm. Tiếng chó sủa làm cả hai giật mình và phì cười. Cả hai đi về trong khi cả khu phố vẫn còn đang mê man trong giấc ngủ.
Hôm nay, tiện đường đi phát quà cuối năm cho một số khách hàng lớn của công ty, Nailes qua chỗ của Chris. Hôm nay Paul cũng phải đi đưa quà giống mình. Chris mở cửa và Chris đã nhảy lên ôm lấy Nailes để thỏa cơn mong nhớ bao lâu nay ngay khi nhìn thấy Nailes đứng ngoài cửa. Nailes kêu lên:
– Mọi người đang nhìn chúng ta đấy
– Em không quan tâm, em nhớ anh lắm
– Uh, thôi được rồi, mình vào nhà đã
Ngay khi Nailes khép cửa và khóa vào thì Chris đã hôn Nailes một cách tới tấp. Và Nailes phải rất khó khăn để ngăn thằng em hoang dại và mãnh liệt này lại.
– Khoan đã, Chris. Khoan đã, anh có chuyện muốn nói với em
– Đụ em đi anh, Paul không về vào giờ này đâu
Vừa nói dứt câu Chris lại hôn Nailes một cách mãnh liệt. Và Nailes phải quay ngang quay ngửa rất vất vả mới thoát khỏi Chris. Chris cũng hiểu là Nailes không sẵn sàng cho ngày hôm nay nên cuối cùng thì Chris cũng dừng lại:
– Thôi được rồi, anh nói đi có chuyện gì vậy. Chắc là Paul dằn vặt anh ghê lắm, đúng không? Em cũng vậy đấy
– Không, em nghe này. Tất cả mọi thứ Paul làm là đều vì em. Em hãy hiểu điều đó. Vì vậy khi anh nói xong những điều này em không được hiểu sai về Paul được không.
– Anh cứ nói đi, em biết là Paul lo cho em thì mới làm vậy mà
– Thực ra Paul không hề giận giữ khi biết chuyện của chúng mình. Thậm chí Paul còn biết chuyện xảy ra của bọn mình là do hoàn cảnh xô đẩy thôi và Paul nói với anh là phải giả vờ giận giữ để kiềm chế em
– Thế là……
– Anh nói rồi mà, Paul chỉ muốn tốt cho em thôi. Em còn quá nhỏ không thể quan hệ sớm và dậy đặc như vậy được
– Trời, em nhớ anh muốn chết
– Anh cũng vậy
– Thế anh có thủ dâm khi nhớ em không? Chứ em thì không biết là làm chuyện đó bao nhiêu lần rồi
– Không, anh không phải thủ dâm vì anh có Paul
– Là sao? Sao có thể…..
– Em nghe này, anh nhớ em quá. Mà Paul nói Paul cần chiến tranh lạnh với em nên không ngủ ở nhà, và đến nhà anh để ngủ và….
– Thôi, không phải giải thích gì nữa. Hai anh lừa dối em
– Không phải lừa dối, vì thực sự em còn quá nhỏ
– Trong khi 2 anh vui vẻ với nhau thì em ở nhà nhớ nhung và ân hận vì những lỗi lầm của mình. Không ngờ em đã nhìn lầm người
– Không, anh xin lỗi. Không phải lỗi của anh. Ah, mà không đó là lỗi của anh. Nhưng anh không cố tình vì anh nghĩ cho em thế thôi….
– Các anh, sao lại có thể làm thế với em cơ chứ
– Anh thực sự xin lỗi vì điều đó
Nailes nói và nhảy tới và siết chặt Chris trong vòng tay của mình trong khi Chris đang nức nở. Cuối cùng thi Chris cũng đã bình tĩnh trở lại sau cơn sốc. Chris đã nằm im trong vòng tay của Nailes:
– Chris này, Paul vẫn tiếp tục muốn giấu em. Mới đầu chỉ là Paul thỏa mãn tình dục cho anh thế thôi nhưng về sau khi anh nhận ra rằng Paul thích anh và có ý định tiếp tục giấu em để chiếm anh cho riêng mình thì anh đã nghĩ lại.
– Đừng giận Paul, anh sẽ nói chuyện với Paul anh muốn có cả hai được không. Hai người cứ giận qua giận lại như vậy mãi bao giờ mới kết thúc được.
– Vì anh em nguyện làm tất cả. Không gặp anh, em không chịu nổi
– Trời có đến mức vậy không?
– Anh cứ thứ cô đơn như em mà không có ai bên cạnh để lấp đầy chỗ trống mà xem.
– Uh, có lẽ là vậy