VN88 VN88

Anh và em, viết cho những điều không trọn vẹn – P.1

Bạn em bảo với em rằng, tình yêu không cần sự giả tạo. Tình yêu cần được sưởi ấm, và luôn rạng rỡ đón ánh mặt trời, giống như hoa hướng dương vậy. Em thì yêu hoa hướng dương vì nó luôn tràn đầy sức sống, dẻo dai và bền bỉ. Và em chợt nhận ra, tình cảm của em cho anh không phải là của một cô em gái nữa.
Em nhớ bạn em bảo với em rằng: ” Tớ là một người có tư tưởng rất thoáng, cậu nên biết điều đó. Tớ tha thứ được cho nhiều thứ và nhiều điều. Tớ không có ác cảm với những người thứ ba. Đừng ngạc nhiên như thế. Tình cảm là chuyện tự nhiên, đúng không? Và chúng ta thì chẳng bao giờ chắc người mà chúng ta đang yêu sẽ là người cuối cùng, là tình yêu cuối cùng. Và nếu hai người yêu nhau thực sự, sẽ chẳng có người nào chia rẽ được đâu, nếu có chỉ là thoáng qua. Rồi những gì là bền chặt thì cứ mãi bền chặt thôi. Còn nếu chia rẽ được, thì chắc cậu hiểu, nghĩa là đã hết yêu.”
Em hoang mang không biết nên làm gì.
Em nói lời chia tay.
Cậu ấy không đồng ý và cố gắng giữ em lại.
Em mềm lòng và rút lại những gì mình nói.
Rồi em lại day dứt. Em chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi và đau như thế. Em căm ghét chính bản thân.
Hôm nay anh lại gửi bài hát cho em nghe. Là ” tuyết rơi mùa hè”. Lại một bài hát hợp tâm trạng. Em hỏi anh thích câu nào nhất. Và anh bảo em rằng, anh thích nhất hai câu này:
” Nếu anh gặp em từ đầu, có lẽ đã không ai qua bể dâu”
” Nếu những màu sắc nhạt dần, anh sẽ vẽ em với màu nỗi nhớ”
Em bật khóc. Vậy nhé, tất cả cứ để là kỷ niệm…..
Em viết cho anh những bức thư- những bức thư không người nhận trên facebook. Em đã hy vọng anh sẽ tick like, em chờ đợi những dòng tin nhắn của anh. Chỉ cần anh nói, em có thể dứt khoát được. Nhưng anh đã im lặng không nói gì. Em hiểu, anh không muốn em khó xử. Anh cũng lại sắp rời xa em rồi, lại đến một vùng đất mới, liệu anh có đổi thay? Anh thì chẳng bao giò hứa hẹn với em những điều vĩnh cửu, nhưng càng như vậy, anh lại khiến em tin vào anh nhiều hơn, tin vào những điều mãi mãi. Vì em biết là anh không thất hứa.
Em khép lại những dòng cuối cùng ở đây. Em khép lại những điều về anh ở nơi này- sâu tận trong trái tim. Và giờ em thấy bình yên. Em không giữ ai ở bên mình nữa, em sẽ cố gắng để cậu ấy hiểu điều đó, và em cũng mong anh hiểu điều đó. Hôm nay, em không cần anh gửi nhạc, mà em tự nghe một bài hát bạn em gửi:
” Với em giờ này, có những điều quan trọng hơn cả sự lừa dối
…. Và yêu anh…”
VN88

Viết một bình luận