Chú buông tôi ra nhìn tôi và cười nửa miệng của kẻ chiến thắng. Rồi cúi người ẳm tôi lên gọn lỏn trong lòng bước về hướng căn phòng mà gia đình của chú luôn để trống dành cho bạn bè hay người thân từ phương xa ghé thăm. Lúc này tôi không còn biết gì đến xung quanh nữa. Sự ham muốn đã che mờ tất cả: Sợ hãi, đạo đức, liêm sỉ, lòng tự trọng… Tất cả đối với tôi đều không quan trọng bằng được yêu, được một khúc thịt căng cứng nóng hổi, lấp đầy cái hang đang trơn ướt và trống trải. Sau khi được chú đặt nằm dài lên giường. Tôi tự mình tháo bỏ tất cả những gì đang vướng bận trên người. Chú Kỳ cũng thế bắt đầu trút bỏ quần áo. Dưới ngọn đèn vàng vọt ở góc phòng. Tôi thấy trọn thân hình cân đối chắc nịch của chú chứ không lép kẹp như của thằng anh con bạn. Người đã từng phá mất trinh trắng của tôi. Khi chiếc quần lót được rớt xuống thì cái tôi mong mỏi vụt chìa ra thật ngạo nghễ. Tôi không được nhìn nó lâu thì chú đã sà xuống hôn như mưa lên mặt lên mũi rồi thấp dần… thấp dần. Khi đến gần cửa mình thì tôi sợ hãi nắm lấy vai chú ngăn cản. Chú ngước mặt lên nhìn tôi cười lém lỉnh thì thầm trấn an
– Đừng ngại, Anh sẽ cho Hiền sự hạnh phúc sung sướng tuyệt vời.
Tôi đã từng đọc thấy trên sách báo điều này, Nhưng trong tôi vẫn cảm thấy có một cái gì đó không phù hợp vói đạo lý luân thường của người Việt Nam. Tôi định kéo chú lên thì người tôi như bị điện giật. Cái lưỡi của chú đã quét trúng môi mép đang sưng mọng của tôi mất rồi. Cái thứ hai làm tôi phải ưỡn cong người vì nó quét lên hạt đậu tình yêu . Một cái cảm giác thật khó diễn tả nó vừa nhột vừa thích. Khi cái lưỡi mềm mại đã lướt qua rồi thì tôi lại muốn nó quay trở lại. Và điều tôi mong muốn đã được chú thực hiện. Những cái quét lưỡi thật từ tốn từ dưới hậu môn chạy dọc theo hai mép tới hạt đậu đã được lập đi lập lại nhiều lần. Bàn tay tôi bây giờ chỉ còn biết níu cứng lấy gối. Mỗi lần môi chu day lấy hạt đậu đang săn tròn của tôi là thân người tôi không ngớt ưỡn lên hụp xuống. Từng bước một chú đã cho tôi hiểu thế nào là được yêu bằng mồm. Khác với những ngón tay. Cái lưỡi mềm mại hơn, ướt át hơn tạo nên những cơn sướng thấu tận trời mây. Khi mà chiếc lưỡi của chú chui vô hang thẳm ngọ nguậy vài cái thì tôi đã không còn chịu đựng thêm được nữa, nên đành để những giọt nước khoái cảm trào ra như cơn lũ … Chú tận tụy mút sạch và nuốt hết những giọt nước ấy, Rồi mới trườn lên phủ ập lấy người tôi. Tôi chưa kịp hồi tỉnh sau cơn hoan lạc vì miệng lưỡi của chú .Thì một cảm giác mới lùa vào cơ thể. Dương vật căng cứng của chú đang từ từ nông căng môi mép cửa mình của tôi để chui vào. Chật chội quá tôi cảm tưởng như mọi bắp thịt của âm hộ tôi căng lên hết cỡ để đón nhận khúc gân của chú. Tôi ưỡn mu dang rộng chân để dễ dàng tiếp nhận hơn. Chú vẫn kiên nhẫn nhích từng chút, từng chút một. Được hơn một nửa thì chú dừng lại gục đầu hôn lên nhủ hoa tôi. Tôi cảm thấy trong tôi ấm áp lạ thường. Có lẽ hơi nóng từ dương vật của chú toả ra. Tôi nôn nóng khẻ hẩy mu lên để dương vật của chú được đi vào sâu hơn nữa. Như hiểu ý chú hơi kéo ra một tí rồi đẩy thật nhanh vào… Ứ…Tôi chỉ kịp kêu lên một tiếng ngắn ngủi thì đã cảm nhận được dương vật của chú đã nằm trọn trong tôi. Nước nhờn một lần nữa lại ứa ra chan hoà. Chú tìm môi tôi hôn thật say đắm. Trong khi phần hạ thể của chú bắt đầu từ tốn nhấp nhổm mỗi cái ấn vô là hai tay tôi bấu chặt lên lưng chú vì bị thốn bởi vì cửa mình bị nông căng. Nhưng chỉ sau vài chục cái như thế thì tôi bắt đầu quen dần và cảm thấy sung sướng. Nhịp nắc của chú mỗi lúc một tăng dần,
– Nhanh nữa… Nhiều nữa… Nhiều nữa đi anh
Tôi lại bắt đầu mất tự chủ và không cần biết gì đến chung quanh. Cổ họng chỉ muốn thoát ra những tiếng rên rỉ để giải toả niềm hoan lạc. Chú khôn ngoan dùng miệng khoá chặt miệng tôi, nhưng bên dưới vẫn không ngừng nắc sầm sập. Cũng vì cái nút lưỡi say đắm này một lần nữa tôi lại phải trân mình. Hai chân quặp chặt lấy lưng chú siết mạnh để phun ra những dòng sướng khoái. Chú cũng vội vàng thì thầm bên tai tôi.
– Đón anh nhé. Anh cũng ra đây.
Nói xong chú ấn mạnh dương vật của chú vào thật sâu trong tôi. Rồi phóng từng đợt tinh trùng vào trong sâu thẳm… Khúc gân của chú giật giật, bắp thịt nơi âm hộ tôi cũng căng lên và chùng xuống như những cái ve vuốt âu yếm của cặp tình nhân…
… Kể từ ngày đó tôi chấp nhận làm tình nhân trong bóng tối của chú. Khi nào có dịp là chúng tôi mang nhau đến phòng ngủ để ái ân với nhau ngút ngàn. Dĩ nhiên năm đó tôi thi rớt và chị Hảo lại thi đậu. Giữa tôi và chú Kỳ tuy chúng tôi không nói ra miệng nhưng đều có chung một ý nghĩ. Chúng tôi đến với nhau không phải vì tình yêu mà chỉ là để thoả mãn sinh lý. Vì vậy có một ngày chú nói với tôi là chú phải chuyển cả nhà về vùng bốn. Thì tôi cũng không cảm thấy đau khổ buồn phiền gì lắm. Những ngày tháng sau đó tôi lại buông thả với đám bạn trẻ của tôi nhưng không một ai mang lại cho tôi sự sung sướng tuyệt đỉnh như chú. Có đứa thì như gà chết chỉ được hăm hở lúc đầu, Có đứa lại quá cầu kỳ bài bản . Tôi bắt đầu cảm thấy cuộc sống không còn vui thú thì anh Phong lại xuất hiện. Hôm ấy là đêm 23 tết cả nhà đang chuẩn bị cúng ông Táo thì anh ghé vào thăm. Với nước da rám nắng trong bộ quân phục lính dù bám chút bụi đường, mũ kết đỏ vắt ở cầu vai. Nơi anh toát ra vẻ oai hùng lạ thường. Cả nhà mừng rỡ chào đón, hỏi han anh đủ điều. Nhất là ba tôi luôn miệng hỏi thăm anh tin tức của thành phố Huế . Nơi mà tiểu đoàn của anh vừa tái chiếm lại được. Anh vẫn thế không mấy thay đổi với lối nói chuyện dí dỏm, từ tốn và sự nhận xét tinh anh. Anh cho biết đã được đổi về trại Hoàng Hoa Thám từ nay sẽ có nhiều dịp để tới lui với gia đình tôi. Câu nói này làm lòng tôi lại nổi lên một niềm rộn rã khó tả. Riêng chị Hảo tuy cũng tỏ vẻ ân cần với anh nhưng tôi cảm thấy như chị có một vẻ gì ngượng ngùng. Buổi tối hôm đó sau khi đi chơi với anh về. Chị Hảo tuyên bố với gia đình là anh Phong ngỏ lời xin cưới và chị đã bằng lòng. Tôi nghe chị nói mà lòng buồn bã và ghen tức vô hạn. Nếu tôi không lầm lẫn thì chị đang có người yêu mới tên Hoàng rồi sao lại đi nhận lời cầu hôn của anh Phong chứ ? Trong tâm trí tôi bỗng dưng nhen nhúm lòng đố kỵ bất phục …
…Một tối khi tôi đang thơ thẩn trong khu vườn nhỏ trước sân nhà, thì bị đôi tay rắn chắc từ phía sau choàng tới ôm chặt lấy người. Tôi mừng rỡ vì ngỡ là anh Phong. Nhưng liền thất vọng vì tiếng thì thầm bên tai lại là Hoàng.
– Cho anh xin lỗi nhen Hảo. Tuần trước anh không nên nói vậy với em. Anh đã nghĩ kỹ rồi anh sẽ xin ba má cho anh được ở lại, không đi du học nữa.
Tôi định cho Hoàng biết là đang lầm lẫn. Thì hắn xoay hẳn người tôi lại, vồ lấy đôi môi tôi mà hôn say đắm. Tuy không thích Hoàng nhưng cái hôn của hắn cũng khá điêu luyện. Lúc đầu thì nhẹ nhàng từ tốn nhưng càng lúc càng nhanh dần. Chiếc lưỡi của Hoàng như con rắn không ngừng luồn lách khắp nơi trong miệng tôi chẳng mấy chốc tâm não tôi tê dại và bắt đầu hôn trả lại hắn. Như hứng khởi với sự cuồng nhiệt của tôi. Hoàng đẩy tôi lùi vào trong góc tối. Tay hắn vội vã bóp mạnh lấy bầu vú tôi. Một cảm giác hơi đau nhói nhưng lại thinh thích. Chưa có ai bóp vú tôi mà thô bạo như thế. Tôi hơi cau mặt lại. Hắn như hé mắt thấy khi hôn nên bàn tay hắn nhẹ nhàng hơn đôi chút. Được một lát hắn luồn hẳn bàn tay vào trong vân vê lấy đầu vú. Dâm thủy của tôi bắt đầu rịn ra khỏi cửa mình. Hoàng rùn người cố tình cạ dương vật của hắn vào háng tôi. Tuy không rõ kích thước của Hoàng ra sao nhưng tôi cảm thấy được là nó đang căng cứng tối đa. Vừa hôn vừa bóp nhủ hoa của tôi một lát. Hình như cảm thấy chưa thoả mãn nên bàn tay hắn cuống quýt kéo trễ quần hắn và quần tôi xuống. Rồi lấy tay nâng một chân của tôi lên định đưa dương vật vào. Đột nhiên có tiếng léo nhéo của chị Hảo ở ngoài cổng. Hoàng giựt mình ngơ ngác thì tôi xô nhẹ hắn ra, kéo quần lên nheo mắt mỉm cười với hắn rồi bước vội vào nhà bằng lối cửa sau… Có lẽ Hoàng đã không xin lỗi và thuyết phục được chị Hảo. Nên mấy ngày sau đó không thấy hắn lại chơi nữa. Riêng chị Hảo thì vẫn bình thản vui vẻ đi chơi với anh Phong nhiều hơn mỗi khi anh ra trại. Nhiều lúc tôi muốn bày tỏ nỗi lòng của tôi cho anh biết, nhưng lại chẳng nói được khi trò chuyện với anh. Thế rồi đám cưới giữa anh và chị Hảo tiến hành trong vài tháng sau đó. Mộng ước của tôi được làm người tình, người vợ với anh kể như tan thành mây khói…